Gióp 1-3
Chúng ta bắt đầu chạm
đến phần Thi Ca trong Thánh Kinh Cựu Ước. Bắt đầu là sách Gióp, sách đề cập đến
chủ đề ‘hot’ muôn thuở: “Khổ Bởi Vì Đâu?”
Trừ 2 chương đầu và
phần cuối cùng của chương cuối (42) được viết ở thể văn kể chuyện, còn lại 39
chương, đều là thơ … ráo trọi. Vì có quá nhiều thơ nên có khi phải gọi sách
Gióp là trường ca – trường ca “Khổ Bởi Vì Đâu?” mới oách. He he.
Cũng như 4 sách còn
lại thuộc nhóm Thi Ca (hay Văn Thơ theo cách gọi cũ), sách Gióp thuộc dạng dễ
đọc, nhưng không dễ hiểu. Thơ mà. Răng lọa rứa?
Trước hết, ngôn ngữ
thơ không là một với ngôn ngữ văn xuôi. Đã là thơ mà cái gì cũng nghĩa đen tuốt
tuồn tuột, tất tần tật thì có mà … đốt sách. He he.
Thêm nữa, thơ ca Do
Thái không có vận cước hoặc vần điệu như thơ tiếng Việt, nên nó cứ … ngang phè
ra. Nó gồm những câu đối nhau, hoặc những
âm tiết của tư tưởng. Cùng một tư tưởng được lặp lại bằng lời khác nhau, lời
thứ hai mâu thuẫn với lời thứ nhất, hoặc đưa lời thứ nhất lên tuyệt điểm, làm
thành những đoạn ca đồng nghĩa hoặc đối nghĩa. (Sơ lược thế nhé. Khi nào vào
sâu, sẽ ‘điểm mặt’ từng thể loại thơ)
Ba
chương Kinh Thánh hôm nay giới thiệu cho chúng ta một câu chuyện người thật,
việc thật. Gióp – một điền chủ giàu ơi là giàu, và là một người “trọn vẹn và ngay thẳng,
kính sợ Đức Chúa Trời và tránh xa điều ác” (1:1) Thế nhưng, một ngày
kia tai họa dồn dập trút xuống gia đình ông và chính cá nhân ông. Gióp bị mất
sạch sẽ: con cái, của cải, sức khỏe.
Gióp
thì không biết: “Khổ Bởi Vì Đâu” nhưng người đọc chúng ta thì biết. Hai chương
đầu tiên của sách đã hé lộ cho chúng ta biết đôi điều về những cuộc đối thoại
trên trời, giữa Đức Chúa Trời và Satan. Do đó, ngay từ đầu quan điểm rằng mọi
khổ nạn chắc chắn có liên quan đến tội lỗi cần phải được loại bỏ. Vâng, hẳn
nhiên, đây đó trong Kinh Thánh có chỉ ra những trường hợp khổ nạn liên quan đến
tội lỗi nhưng không phải tất cả mọi khổ nạn đều do tội lỗi mà ra.
Satan
(nghĩa đen là kẻ kiện cáo) vu rằng, Gióp thuộc loại ‘tín đồ vì … bánh’, tức là
thờ Chúa để được phước hạnh vật chất mà thôi. “Một khi mất hết mấy thứ phước
này xem, nó chửi Chúa cho coi”. Đúng là luận điệu của thế lực thù địch.
Hiệp
một, Gióp mất hết tài sản và con cái nhưng Satan thua nhục luôn vì Gióp vẫn
kiên định tôn thờ Chúa. Hiệp hai, Gióp bị chứng u ác hành hạ khắp thân thể,
vừa ngứa vừa nhức, khốn khổ tột bậc nhưng những lời vu cáo của Satan về Gióp đã
bị phơi bày. Gióp vẫn kiên định đức tin mình nơi Đức Chúa Trời và không hề phạm
tội.
Dầu
không hiểu tại sao tai họa lại dồn dập đến với mình và gia đình mình như thế,
nhưng phản ứng đầu tiên của Gióp, trong sự đau đớn tột cùng là thờ phượng Chúa.
Gióp không chạy vòng vo để tìm kiếm nguyên nhân hay tìm một ai đó đổ lỗi. Ông
xem tất cả những điều đó đến từ tay Đức Chúa Trời, và ông thờ phượng Ngài. Thật
không phải dễ dàng để thờ phượng Chúa trong hoàn cảnh như thế, nhưng Gióp đã
làm được.
“Gióp bèn chỗi dậy, xé áo
mình, và cạo đầu, đoạn sấp mình xuống đất mà thờ lạy, và nói rằng: Tôi trần truồng lọt khỏi lòng mẹ,
và tôi cũng sẽ trần truồng mà về; Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại
cất đi; đáng ngợi khen danh Đức Giê-hô-va! Trong mọi sự ấy, Gióp
không phạm tội, và chẳng nói phạm thượng cùng Đức Chúa Trời.” (1:
20-22)
Giá
mà chúng ta học được rằng, khi gặp cơn khủng hoảng nào đó thì phản ứng cần có
đầu tiên là hãy cầu nguyện với Đức Chúa Trời. Chính Ngài là đối tượng mà người
đang gặp khủng hoảng cần phải ra mắt trước hết.
Sự vu
khống của Satan đối với Gióp đã bị thất bại. Lòng tin tưởng của Đức Chúa Trời
đặt nơi Gióp được chứng minh là đúng. Gióp không phạm tội cùng Chúa, ông giữ
vững đức tin của mình. Nhưng chính đức tin đó giờ đây lại trở thành nan đề lớn
nhất trong tất cả những nan đề của ông.
Gióp
biết chắc rằng mình tin kính Chúa, mình không phạm tội, và ngay các con của ông
cũng đã được dâng tế lễ chuộc tội vừa xong. (Vì hôm xảy ra tai họa là nhằm ngày
đầu tuần lễ, nên chúng đang tập trung tại nhà người anh Cả – 1: 13). Thế
nhưng, ông không hiểu được tại sao điều này lại xảy ra. Đức tin của ông nơi sự
công chính và tốt lành của Đức Chúa Trời đang bị thử thách.
Nói
cách khác, Gióp đang đối diện với sự cám dỗ để nghi ngờ rằng Đức Chúa Trời
không thật sự tốt lành và Đức Chúa Trời không thật sự công chính như từ trước
đến nay ông vẫn tin.
Đây
là những gì đang tranh chiến dữ dội trong ông, đang khi phải chịu đau nhức bởi
bệnh tật tại một nơi dành cho những người phung bên ngoài thành phố.
Và
tại nơi đó, sau những ngày nín lặng chịu đựng, Gióp đã thét lên 4 lần câu hỏi
“Tại sao?” (3: 11, 12). Nhưng hoàn toàn không có lấy một câu trả lời.
Có
khi nào, bạn đã hỏi Chúa câu hỏi “Tại sao” khi trong đau đớn, tủi hờn, uất hận,
mất mát chưa?
Còn
nhiều bài học trong 3 chương Kinh Thánh hôm nay mà ta có thể nhận lãnh nhưng vì
‘thời lượng không cho phép’ nên đành phải hẹn đến … sáng mai.
Trước
khi tạm nghỉ, xin hãy cùng đọc lại ‘còm-men’ (comment) thứ nhất mà Chúa viết về
Gióp:“Nơi thế gian chẳng có
người nào giống như nó, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời, và
lánh khỏi điều ác” (1:8).
Còn đây là còm thứ 2: “Trên đất chẳng có ai
giống như người, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời, và lánh
khỏi điều ác; lại người bền đỗ trong sự hoàn toàn mình” (2:3).
Nếu
một lúc nào đấy Đức Chúa Trời nói về bạn với một ai đó, liệu Chúa có thể tự hào
như khi nói về Gióp trước mặt kẻ chuyên kiện cáo là Satan không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét