Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

NGÀY PHÁN XÉT HẦU ĐẾN

Sophoni 1-3 
Lại “phán xét” nữa hả, sao liên tù tì dzậy. Hơn hai tháng rồi, cứ dập món này hoài là răng. Không biết ngày xưa dân Y-sơ-ra-ên có phản ứng như vậy không khi hết lần này đến lần khác được nghe mấy ông tiên tri cảnh báo về … phán xét (?)
Đề tài phán xét đúng là ít người muốn nghe, nhất là trong thời đại ngày nay, nhưng lại là đề tài mà Chúa muốn ‘giảng’ nhất mới đau chớ. Một trong những lý do mà Chúa … muốn giảng là vì tôi con Chúa luôn hiểu nhầm rằng phán xét chỉ dành cho tội nhân, cho kẻ ngoại giáo. Trong khi thực tế thì sự phán xét của Chúa được đề cập trong Thánh Kinh trước hết là nhằm vào … dân sự Chúa. Rứa mới kinh.
Là người cuối cùng trong số những tiên tri ‘bé’ trước lưu đày, Sô-phô-ni đã dồn dập cảnh báo người ta về Ngày của Chúa – Ngày Phán Xét – đang lù lù trước cổng. Tội lỗi sẽ được xử lý cách dứt điểm, lần sau cuối. Cả dân Chúa lẫn dân ngoại sẽ được thưởng thức … nội công thâm hậu từ cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời.
Đức Giê-hô-va phán:
“Ta sẽ quét sạch tất cả khỏi mặt đất.
Ta sẽ quét sạch loài người và loài vật,
Ta sẽ quét sạch chim trời và cá biển;
Ta sẽ khiến cho kẻ ác vấp ngã,
Và tiêu diệt loài người khỏi mặt đất.” (1 : 2-3)
Cũng như những tiên tri khác, sứ điệp của Sô-phô-ni về Ngày Phán Xét cũng mang tính ứng nghiệm kép đấy. Một, trong tương lai gần, là dành cho Giu-đa (nay thì đã ứng nghiệm rồi, khi quân Babilon tràn vào trong xứ, tàn phá thành quách, đền đài, bắt họ đi lưu đày) và một, trong tương lai xa, dành cho toàn nhân loại trong ngày cuối cùng (và nay vẫn chưa đến).
Từ trước đến nay, Hội Thánh luôn được dạy dỗ rằng, người tin thờ Chúa sẽ không phải trải qua kỳ phán xét hay cơn Đại Nạn; rằng chúng ta sẽ được cất lên trước khi chuyện đó xảy ra, … Dân Chúa ngày xưa cũng tin cách xác quyết như thế, rằng họ sẽ không phải trải qua hoạn nạn, tai ương, … Cho nên, hễ tiên tri nào mà giảng rằng Chúa sẽ trừng phạt dân sự Chúa, rằng dân sự Chúa sẽ bị bắt đi lưu đày, rằng Jerusalem sẽ bị chiếm, Đền Thờ sẽ bị đốt, … thì bị uýnh hội đồng, bị chữi tới bến luôn. Nhưng rồi chuyện gì đã xảy ra?
Ngày nay, khi đọc những phần Kinh Thánh liên quan đến Ngày Phán Xét của Đức Chúa Trời, thì bao nhiêu người trong chúng ta – con dân Chúa, tôi tớ Chúa – cho rằng những sứ điệp đó là dành cho chính cá nhân mình và bao nhiêu người thì cho rằng nó chỉ liên quan đến những người chưa tin thờ Chúa mà thôi?
“Hỡi tất cả những người nhu mì trên đất,
Là người thi hành mệnh lệnh của Chúa,
Hãy tìm kiếm Đức Giê-hô-va,
Hãy tìm kiếm sự công chính, tìm kiếm sự nhu mì;
Có lẽ anh em sẽ được che chở
Trong ngày thịnh nộ của Đức Giê-hô-va” (2: 3).
Không phải kẻ gian ác, kiêu ngạo, bất kính được kêu gọi hãy tìm kiếm Chúa, mà là “những người nhu mì, những người vâng giữ mạng lịnh Chúa”. Mục đích? – Để “được che chở hay được giấu kín trong ngày thịnh nộ của Đức Giê-hô-va!”
Tình hình thế giới hôm nay đang dần quy tụ về vùng đất Trung Đông. Một đạo quân vô cùng tàn ác đã xuất hiện ở đó, và đang tìm cách xuất khẩu khủng bố ra khắp thế giới. Từ phía Bắc, quân Nga đang ‘mở đường’ xuyên Ucraine để tiến thẳng xuống phía Nam. Từ phía Đông, Trung Quốc đang trong nỗ lực tái phục hồi Con Đường Tơ Lụa xuyên Trung Á để kịp hội quân, đó là chưa kể đến giấc mơ Con Đường Tơ Lụa trên biển của nước này. Còn Mỹ và các nước phương Tây thì đem máy bay, tàu chiến đến Trung Đông để tiêu diệt Nhà Nước Hồi Giáo (Islam State – IS).
Chuyện gì sẽ tiếp theo? – Các nước sẽ lần lượt tham chiến.
Liệu tổ chức khủng bố IS sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn hay thế giới sẽ phải chấp nhận ngồi lại đàm phán với IS? Và biết đâu nhân vật đứng ra dàn xếp hòa bình đó sẽ được tín nhiệm cao làm người đứng đầu toàn thế giới trong tương lai? Không ai có thể biết trước được.
Chỉ có một điều chúng ta có thể biết là trong ngày cuối cùng, Chúa sẽ nhóm mọi dân về Jerusalem để … chịu án tử hình (3: 8). Rồi sau đó, Chúa sẽ đổ lửa từ trời để rửa sạch thành thánh, đất thánh trước khi nó được phục hồi hoàn toàn (3: 9-15)
Sách Sô-phô-ni khép lại với hình ảnh vô cùng ấn tượng: Chúa “vui mừng hoan hỉ” và “ca hát mừng rỡ” (3: 17). Bản Công Giáo … ‘táo bạo’ hơn khi dịch sát nghĩa, phần cuối của câu 17 rằng “Vì ngươi, Chúa sẽ nhảy múa tưng bừng”.
Chúa hát, Chúa nhảy múa. Lạ nhỉ? Thật khác xa với những gì chúng ta nghĩ về Ngài, đúng không? Nhưng ấy là Kinh Thánh nói đấy nhé. Chúa không hát mừng khi Ngài dựng nên thế giới, dù khi ấy muôn vàn thiên sứ lớn tiếng ngợi ca. Nhưng khi mọi sự đã hoàn tất, mọi vật đã được cứu chuộc thì … “Vì ngươi, Chúa sẽ vui mừng hoan hỷ, … Vì ngươi, Chúa sẽ nhảy múa tưng bừng
Đến Đức Chúa Trời mà còn “ca hát mừng rỡ” và “nhảy múa tưng bừng” thì tại sao chúng ta lại không?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét