Mathiơ 8-11
Trong bốn chương Kinh Thánh hôm nay,
Mathiơ miêu tả một số trường hợp điển hình nhằm giới thiệu cho người đọc về
quyền phép của Đức Chúa Giê-xu trên bệnh tật, trên thiên nhiên, trên ma quỷ, và
cả trên sự chết.
Hãy nghe lời xác nhận của viên sĩ
quan quân đội La mã, một người hiểu rất rõ về trật tự quyền uy:
“Lạy Chúa, tôi không xứng đáng rước
Chúa vào nhà, chỉ xin Chúa phán một lời thì đầy tớ của tôi sẽ được lành. Vì chính tôi ở dưới quyền người khác, tôi cũng có quân lính dưới quyền
tôi; tôi bảo đứa nầy: ‘Đi!’ thì nó đi; bảo tên khác: ‘Đến!’ thì nó đến; và bảo
đầy tớ của tôi: ‘Làm việc nầy!’ thì nó làm.” (8: 8-9)
Chúa Giê-xu không đơn thuần là chữa
bệnh như một bác sĩ mà Ngài có quyền trên bệnh tật đau yếu. Nếu Ngài ra lịnh
thì bệnh tật – dù muốn hay không – cũng phải “Yes, Sir” và biến mất ngay lập
tức. Không chỉ có quyền trên bệnh tật, đau yếu mà Chúa Giê-xu còn MUỐN người
bệnh được lành nữa cơ đấy (8: 3).
Thế thì đừng có lăn tăn rằng thì là
“không biết Chúa có muốn chữa lành cho mình không?” bạn nhé. Chúa đã khẳng định
rồi đấy: “Ta muốn!” (8: 3)
Tất tần tật nhé. Phung cùi nè, bại
liệt nè, cúm sốt nè, tâm thần nè (thực ra là bị tà ma ám), … kể cả chết rồi
Chúa cũng khiến cho sống lại luôn.
Mà Chúa không có ‘độc quyền’ chuyện
chữa bệnh, không có ‘giấu nghề’ đâu nha. Bằng chứng là Chúa đã chuyển giao
quyền phép này cho những môn đồ của Ngài để họ cũng có thể “thế Thiên hành đạo”
khắp nơi đấy (10: 1).
Trừ một trường hợp duy nhất được chữa
lành từ xa (8: 5-13), các trường hợp được chữa lành còn lại trong phần Kinh
Thánh hôm nay đều được Chúa tiếp xúc cách trực tiếp. Và tất cả các trường hợp
đều có sự tham gia cách năng động của đức tin, hoặc trực tiếp của bệnh nhân
hoặc gián tiếp bởi đức tin của người nhà bệnh nhân.
Nhưng có một điều ta cần lưu ý là cả
Chúa Giê-xu lẫn các sứ đồ KHÔNG BAO GIỜ đi tìm kiếm người ốm để chữa hay người
bị quỷ nhập để cứu. Không. Công việc chính của họ là rao giảng về Nước Trời hay
Nước Thiên Đàng đã đến gần (4: 17; 10: 7) chớ không phải là thi triển quyền
năng hay làm phép lạ. Đang khi họ rao giảng như thế, nếu có người ốm hay bị tà
linh ám thì họ mới ‘cứu giúp’ mà thôi. Nhớ nha anh chị em. Đừng bao giờ đặt sai
thứ tự nhé.
Mọi phép lạ mà Chúa Giê-xu đã thực
hiện trong 4 chương Kinh Thánh hôm nay đều là … phép lạ. Thế nhưng, có một phép
lạ … rất lạ mà ít người nhận ra. Đó là việc Chúa chọn ra 12 người tiêu biểu để
làm môn đệ của Ngài (10: 1-4). Lạ là vì xuất xứ của những con người này.
Đại đa số họ chỉ là dân chài, ăn to
nói lớn nhưng hơi bị lùn về ‘trình độ văn hóa’. Khá nhất trong bọn có lẽ là bác
Mathiơ, một nhân viên thuế vụ, thừa kinh nghiệm về … vòi vĩnh người nộp thuế và
ăn bớt, ăn xén công quỹ.
Thế mà, chỉ trong một thời gian ngắn
họ đã được ‘lột xác’, đã được Chúa tín nhiệm, được Chúa sai phái tỏa ra khắp
đất nước để làm cùng một công việc mà Chúa đang làm. Quá lạ còn gì nữa. Thế
chính bạn hiện có đã là “phép … rất lạ” này của Chúa chưa?
Bí quyết để nên “phép … rất lạ” này,
tức là trở nên môn đồ của Chúa nằm ở sự cam kết. Không phải là cam kết kiểu cảm
hứng nhất thời của thầy thông giáo nọ sau khi chứng kiến hàng loạt phép lạ Chúa
làm (8: 19), mà là sẵn sàng chấp nhận trả giá thậm chí ‘ngủ bờ ngủ bụi’ (8:
20), chịu đói chịu khát hay bị bắt bớ đánh đập, bị người thân chống đối hoặc từ
bỏ (10: 9-23).
Chính vì cho rằng, mình sẽ ‘chịu đời
không xiết’ nên có anh kia tìm cớ thoái thác với lý do “phụng dưỡng cha già”
(xem thê Luca 9: 59-62 để hiểu rõ hơn bối cảnh này). Nếu đọc ‘ba chớp ba nháng,
thì ta dễ nhầm câu nói của Chúa Giê-xu “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết của họ” là
có ý bảo anh trai họ Hứa này đừng tham gia lễ tang của bố mình.
Không, bố anh í đã chết đâu. Đó chỉ
là cái cớ thoái thác thôi. Đọc cho kỹ lại đi: “chôn kẻ chết của HỌ”, chớ không
phải là “chôn kẻ chết của ANH” đâu nhá.
Nhiều người ngày hôm nay cũng thường
đưa ra những lý do rất chi là ‘hiếu thảo’ kiểu ni để từ chối lời mời gọi của
Chúa. Đó là những lý do giả tưởng được sử dụng để không phải cam kết trở nên
môn đồ của Chúa. Họ rất sẵn sàng để cầu nguyện tiếp nhận Chúa, thậm chí sẵn
sàng dâng hiến thời giờ tiền bạc cho công việc Chúa những không sẵn sàng kết
ước sống theo Lời Chúa, làm theo ý Chúa. Kết cuộc cho những cuộc tình dở dở
ương ương, nữa đời nữa đạo kiểu ni là một tuyên bố xanh rờn của Chúa: “không
xứng đáng cho Ta” (10: 37-38), hay phủ phàng hơn là “Ta không biết các người,
hỡi những kẻ gian ác, hãy lui ra khỏi Ta!” (7: 23).
Để kết thúc phần ‘bình lựng’ hôm nay,
xin được trích dẫn lời hứa vô cùng tuyệt vời của Chúa cho mỗi chúng ta, những
người đang tin thờ và phục vụ Chúa Giê-xu giữa một xã hội đầy khốn khó và luôn
biến đổi khó lường này:
Hỡi những kẻ mệt mỏi và nặng gánh ưu
tư, hãy đến cùng Ta. Ta sẽ cho các con được yên nghỉ. Hãy mang ách của Ta
và học theo Ta, thì tâm hồn các con sẽ tìm được yên nghỉ, vì Ta có lòng dịu
hiền và khiêm tốn, vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng. (11: 28-30)