Xuất Hành 25-27
Đang khi Môi-se ở trên
núi Sinai, Đức Chúa Trời đã tỏ cho ông bản vẽ chi tiết về đền thánh, nơi Ngài
sẽ ngự ở giữa dân sự và tiếp nhận sự thờ phượng của họ.
Đền Thánh hay Đền Tạm
mà Đức Chúa Trời tỏ cho Môi-se về thực chất là một chiếc lều trại, một vật dụng
quen thuộc đối với dân Y-sơ-ra-ên, một dân tộc phần lớn sống về nghề chăn nuôi
gia súc. Khác chăng chỉ là chất liệu để làm nên chiếc Lều Thánh này mà thôi.
Chiếc Lều này có thể
dễ dàng tháo, ráp và di chuyển. Mỗi khi bộ hành, dân Y-sơ-ra-ên khênh ‘nhà tạm’
này của Chúa trên vai, chớ không khênh Chúa. (Trong khi, Chúa thì ‘khênh’
Y-sơ-ra-ên!).
Nói cách khác, Lều
Thánh này chỉ là điểm hẹn tình yêu giữa Chúa chí cao và dân sự của Ngài. Chúa
không thể bị nhốt hay bị ngăn bởi 4 bức màn của nó.
Ba đoạn Kinh Thánh hôm
nay mô tả lại bản vẽ chi tiết đó với chương 25 là về các vật dụng thờ tự, còn 2
chương tiếp theo 26 & 27 là về nơi chốn thờ tự. Đây là 3 chương hơi bị …
‘xương’ đấy, đặc biệt, nếu đọc theo bản dịch cũ 1926.
Nào là hòm, bàn, màn;
nào là vòng, đòn, đèn; nào sợi màu, vàng, đồng; … không biết cơ man nào là vật
dụng, mẫu mã, kích cỡ và nguyên vật liệu. Sao mà phức tạp thế không biết. Không
phải ‘dân trong nghề’ thì rối chớ chẳng chơi à nha.
Vậy, ba ‘phần xương’
này thì có gì ‘béo bổ’ cho chúng ta, những người tin thờ Chúa trong thời đại
ngày nay? – Chắc chắn là có đấy.
Thứ nhất, vì Chúa là
Vua và cực thánh nên nơi ngự, tức chỗ ở của Chúa – dù là tạm – cũng phải hết
sức đàng hoàng và thánh sạch. Xưa, nơi ngự của Chúa là Lều, còn nay, thân thể
của chúng ta, những người tin thờ Chúa, là nơi ngự của Chúa.
Xưa, Chúa chú ý đến
từng chi tiết của Lều Tạm, không chỉ những chi tiết thuộc bên trong, tức nơi
thánh và nơi cực thánh, mà còn cả những chi tiết của hành lang, thì nay Chúa
cũng quan tâm đến toàn bộ con người, tức linh hồn, xác của của mỗi một chúng ta
như thế.
Mà nếu Chúa đã quan
tâm đến ‘nhà tạm’ của Ngài, tức là chính thân ta như thế, thì về phần mình, ta
phải đối đãi với ‘nó’ ra răng?
Nếu có ai trong anh
chị em mà thực sự chưa biết ‘ra răng’ là chi, thì chịu khó ngó qua hai phần
Kinh Thánh sau đây chút đi nha:
“Anh em
không biết rằng anh em là đền thờ của Đức Chúa Trời, và Thánh Linh của Đức Chúa
Trời ngự trong anh em sao? Nếu người nào phá hủy đền thờ của Đức Chúa Trời thì Đức
Chúa Trời sẽ hủy diệt người ấy; vì đền thờ của Đức Chúa Trời là thánh, và đền
thờ ấy chính là anh em.” (1 Corinhto 3: 16-7)
“Anh em không biết rằng
thân thể của anh em là chi thể của Đấng Christ sao? Vậy thì, tôi có nên lấy chi
thể của Đấng Christ làm thành chi thể của gái mại dâm không? Chẳng bao giờ! Anh
em không biết rằng, kẻ nào kết hợp với gái mại dâm thì sẽ trở nên một thân với
nó sao? Vì có chép rằng: ‘Hai người sẽ trở nên một thịt’. Còn ai kết hợp với
Chúa thì sẽ trở nên một tâm linh với Ngài.
Hãy tránh sự gian dâm. Mọi tội mà người ta
phạm đều ở ngoài thân thể, nhưng kẻ dâm dục thì phạm đến chính thân thể mình.
Anh em không biết rằng thân thể anh em là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự
trong anh em, Đấng mà Đức Chúa Trời đã ban cho anh em sao? Anh em cũng không
còn thuộc về chính mình nữa, vì anh em đã được mua bằng giá rất cao. Vậy, hãy
dùng thân thể anh em mà tôn vinh Đức Chúa Trời” (1 Corinhto 6: 15-20).
Môi-se và dân
Y-sơ-ra-ên xưa mần ‘y như bản vẽ’ nhận được trên núi, liền được Chúa ô-kơ thế
nào, thì nếu ngày nay bạn ‘chơi nguyên con’ Cô nhứt ở trên thì cũng tàm tạm …
‘con gà đen’ rồi đấy. He he
Bài học thứ hai, từ
phần xương xẩu này, là cách Đức Chúa Trời hướng dẫn công việc. Rất cụ thể, rất
rõ ràng. Không có chút gì tù mù, không có chỗ để đoán mò ở đây. Ngài là Chúa
của sự sáng, Ngài là Chúa của trật tự. Điều duy nhất đòi hỏi nơi người được
hướng dẫn: chờ đợi trong sự khiêm nhường.
Điều gì sẽ xảy ra nếu
vừa khi nghe rằng, “hãy làm cho ta một nơi ngự thánh” thì Môi-se nhanh nhẩu:
“Yes, Sir”, rồi ba chân, bốn cẳng ù té quyền xuống núi? – Chắc chắn là một bản
sao của Kim Tự Tháp được dựng lên chớ không phải một chiếc Lều.
Tiếc thay, ngày nay,
đây đó ta vẫn còn phải chứng kiến những ‘nhà tạm’ của Đức Chúa Trời (thân thể
một cá nhân, một Hội Thánh, một Nhà Thờ), những kế hoạch, dự định của Đức Chúa
Trời trong hình hài, bộ dạng … nhân chẳng ra nhân, mà thiên chẳng giống thiên!
Chờ đợi cũng là một
điều cần phải học đấy bạn nhá
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét