I-sa 31-35
Trong phần Kinh Thánh hôm nay, Ê-sai
tiếp tục quở trách Giu-đa về việc tìm kiếm sự giúp đỡ quân sự nơi Ai-cập – thay
vì nơi Đức Chúa Trời – trong việc chống lại họa xâm lăng từ Asyri. Bị đòn là
chắc chắn rồi con. Cả đứa xin (Giu-đa), lẫn đứa giúp (Ai-cập) đều được Chúa ‘tẩm
quất’ cách nhiệt tình luôn. Uýnh cho chừa cái tật … xin-cho. Hu hu
Thường thì người ta dễ tin cậy nơi nguồn
lực hữu hạn của con người hơn là nơi sự chu cấp dư dật của Đức Chúa Trời. Thế
cho nên, Giu-đa mới ngóng trông sự bảo vệ nơi sức mạnh quân sự của Ai-cập mà
không hề nhớ rằng, thể nào Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã có lần từng ‘trấn
nước’ quân lực Ai-cập hùng mạnh í te tua, tơi tả giữa lòng biển Đỏ (Xuất Hành
14).
Bài này, con dân Chúa, tôi tớ Chúa học
hoài mà ít người thuộc nè.
Bạn thì sao: nhu cầu hàng đầu của bạn
hiện tại là gì? Và các nguồn lực của Chúa là đủ để khiến bạn an tâm hay bạn
đang tìm kiếm sự trợ giúp nơi những nguồn lực khác?
Nghe này: chúng ta không thể đòi hỏi một
đứa trẻ làm một việc mà chỉ có người lớn mới có thể làm, đúng không? Thế mà ta
lại đi nhờ cậy ai đó làm một việc mà chỉ duy nhất Đức Chúa Trời mới có thể làm
được. Hóa ra, ta cũng lắm khi mù nhỉ.
Ta vô tín thì bị uýnh cũng đành. Có
điều, tội nghiệp cho không ít “nhà tài trợ” bị uýnh lên bờ xuống ruộng mà chẳng
biết … tại mần răng. Tại sao mình ủng hộ, giúp đỡ tài chánh cho chức vụ này,
mục vụ kia mà công ăn việc làm của mình, chức vụ của mình, hôn nhân của mình,
gia đình của mình, … lại bị đủ thứ chuyện, thậm chí đổ bể? Coi chừng chớ quý vị
đã vô tình dành chỗ của Chúa khi đưa tay ra giúp mấy đứa “Giu-đa thời hiện đại”
rồi đó.
Quý vị có điều kiện để giúp người khác,
đúng không? Quá tốt. Hãy cầu xin sự hướng dẫn của Chúa để biết được đối tượng
nào, mục vụ nào và thậm chí là thời điểm nào để chia sẻ điều mình có. Nói cách
khác, vấn đề không nằm ở chỗ là bạn có điều kiện để giúp đỡ, mà là Chúa có muốn
bạn giúp chức vụ đó, mục vụ đó hay không. Nếu câu trả lời là KHÔNG thì chớ dại
mà bước vào “vết xe đổ Ai-cập” bạn nhé.
Một mặt cảnh báo dân sự Chúa không nên xây
lưng khỏi Chúa để tìm kiếm sự giúp đỡ nơi con người, mặt khác, 5 chương Kinh
Thánh hôm nay cũng tiên báo về sự giải cứu chắc chắn của Đức Chúa Trời đối với
Giu-đa trước họa xâm lăng của Asyri. Theo đó, Chúa sẽ sử dụng một loại vũ khí
vô hình, cực kỳ lợi hại để ‘quất’ tan nát quân xâm lược đến từ phương Bắc (31:
8-9), và điều đó đã thật sự xảy ra (2 Vua 19: 35-37; Isa 37: 36-38).
Đấy không phải là huyền sử, hay chỉ là
chuyện ngày xửa, ngày xưa đâu nhé. Chúa vẫn còn can thiệp cách siêu nhiên như
thế cho phe Đồng Minh trong thời chiến tranh thế giới 2 đấy. Thế thì, đối với
Chúa, chuyện vài chiếc dàn khoan HD, tàu sân bay, hay đảo nhân tạo, … khác chi
mấy món đồ chơi trẻ con, đúng không? Chỉ cần một trận cuồng phong, một chứng
bệnh lạ thì giải quyết sạch sẽ chớ gì.
Đòi hỏi duy nhất: con dân Chúa phải trở
lại cùng Ngài (31: 6). Đó là nguyên tắc bất biến
“Nếu
dân Ta, là dân được gọi bằng danh Ta, hạ mình xuống, cầu nguyện, tìm kiếm mặt
Ta và từ bỏ con đường gian ác, thì từ trên trời Ta sẽ lắng nghe, tha thứ tội
lỗi chúng nó và cứu xứ sở của chúng khỏi tai vạ” (2 Sử Ký 7: 14)
Đang khi miên man với lời tiên tri về sự
giải cứu dành cho Giu-đa khỏi họa xâm lăng Asyri, một cách rất tự nhiên, ý
tưởng của Ê-sai lại hướng về sự đến của vị Vua trong lai và về thời kỳ cai trị
công chính của Người.
Từ chương 32-35, các nội dung tiên báo
liên quan đến tương lai gần (sự phán xét Asyri) đến tương lai xa (sự đến của vị
Vua tương lai – Đấng Cứu Thế) liên tục đan xen với nhau. Nếu người đọc không
tập trung thì rất khó nắm bắt được ý tưởng mà tác giả trình bày. Đó là chưa kể
những chỗ mà nhà tiên tri đang nói bỗng dưng chuyển sang … cầu nguyện (33: 2)
Một khi mà vị Vua của Lời Hứa xuất hiện;
một khi Đấng đó thật sự nắm quyền cai trị – dù là trong đời sống của một cá
nhân, một gia đình, một dòng tộc hay một dân tộc – thì “một ngày mai tươi sáng”
hay “một tương lai xán lạn” luôn là kết cuộc chắc chắn.
Dưới thời Vua ấy, thần dân của Người được
vui hưởng thái bình, được công lý bảo vệ. Dưới thời Vua ấy, bao người bỗng dưng
trở nên khôn, trở nên siêng, trở nên … có tài ăn nói (32: 1-4). Và rồi cũng
trong thời ấy, mấy tay ngụy trí thức, mấy tay “vỏ từ thiện, ruột hà tiện” sẽ
được “trả lại tên em” cách đầy đủ, và … chính chủ. Tất cả đều sẽ phải trần trụi
– hay nói cách nghệ thuật là phải nuy (nude), tức ‘khỏa thân’ – trước sự hiện
diện đầy vinh hiển của Đức Giê-hô-va.
Hãy dành thì giờ đọc lại một lần nữa
chương 35. Đó là hình ảnh của một cuộc đời khi có Vua vinh hiển ngự vào. Một
cuộc đời được thật sự biến đổi. Từ tối sang sáng, từ què sang khỏe, từ dữ sang
lành, từ u sầu sang hớn hỡ.
Bạn thân mến, cuộc đời của bạn có giống
như vậy không? Cuộc đời của bạn đã giống như vậy chưa? Hãy tự khám phá câu trả
lời cho chính mình ngay trong phần Kinh Thánh hôm nay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét