Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

VƯƠNG THA HƯƠNG

1 Samuen 27-31
Năm chương cuối cùng của sách 1 Samuen mô tả cảnh tha hương nơi đất khách quê người của vị vua được Chọn: Đa-vit, và kết cuộc đầy bi kịch của cha con Sau-lơ, vị vua bị loại. Để tránh bị Sau-lơ săn đuổi, Đa-vít đã phải vào tạm cư trong đất của kẻ thù. Còn Sau-lơ thì giờ phán xét đã điểm.
Là một vị vua được Chúa chọn với những lời hứa bảo đảm cặp theo nhưng Sau-lơ đã phải … ‘ra đi’ trước thời hạn. Không phải Chúa không thành tín hay Chúa không đủ khả năng để làm thành điều Ngài đã hứa, mà là vì Sau-lơ đã không giữ trọn phận tôi trung.
Sau-lơ đã không vâng theo mạng lệnh Chúa, không vâng giữ lời Chúa, hết lần này đến lần khác. Kết cuộc cuối cùng, Chúa loại bỏ ông. Những năm cuối đời Chúa không còn nói một lời nào với Sau-lơ cả, dù qua Samuen hay các vị tiên tri khác hoặc qua bất kỳ hình thức nào. Nói gọn là cắt đứt liên lạc.
Trước tình trạng tứ bề thọ địch … Philitin, Sau-lơ đã bất chấp giới răn của Chúa đi cầu hỏi đồng bóng. Thử tưởng tượng mà xem: người của Chúa, một người hầu việc Chúa lại đi xem bói để biết phải giải quyết công việc Chúa, để biết hậu vận thế nào. Một đứa con của sự sáng lại đi cầu hỏi con của sự tối về tương lai, về đường lối, về sự khôn ngoan, … thì còn gì để nói nữa không. Liệu trong ‘nó’ có còn sự sáng chăng, và chúa mà nó ‘hầu việc’ là chúa nào. Không còn nhục nhã nào hơn, không còn bại hoại nào hơn. Đúng không?
Nhiều người ngày nay, khi đọc đến chương 28 cứ thắc mắc rằng, Samuen được đề cập ở đây có phải thật là cụ ấy không. Rõ ràng là Kinh Thánh bảo người phụ nữ hầu đồng đã thấy Samuen, rồi Sau-lơ cũng xác nhận đó là Samuen và hai bên còn trao đổi rất chi là … sống động trước sự chứng kiến của nhiều người. Rồi cụ ấy còn báo trước rất chi là … đúng những gì sẽ xảy ra nữa kia đấy.
Mà nếu là cụ ấy thật thì con dân Chúa ngày nay có được nhờ thầy cúng, thầy pháp gọi hồn người đã chết về để hầu chuyện … chơi hoặc để xin ý kiến không? Lại nếu cụ ấy là thật thì hóa ra mấy tay thầy pháp cũng có quyền trên linh hồn người chết kể cả những người thuộc về Chúa đấy chớ.
Để có thể giải toả những ‘théc méc’ … kinh niên này, chúng ta cần lưu ý mấy điểm sau đây.
Trước hết, cầu hỏi đồng cốt đó là điều Chúa cấm. Thứ hai, Chúa đã “không đáp lời, hoặc bằng chiêm bao, hoặc bằng u-rim, hay là bởi các đấng tiên tri” (28: 6). Không lẽ giờ đây Chúa lại dùng một PHƯƠNG CÁCH LIÊN LẠC BỊ CẤM TRIỆT ĐỂ để TRẢ LỜI Sau-lơ à. Cuối cùng, ‘cụ Samuen’ mà bà đồng bảo là ‘thấy’ thì từ hướng nào xuất hiện? – “từ dưới đất đi lên” (Samuen không ở trên xuống thì thôi chớ làm răng mà từ dưới).
Kết luận: ‘cụ Samuen’ ấy đích thị là hàng giả.
Nên nhớ là ngoại trừ bà bóng thì không ai thật sự thấy ‘cụ Samuen’ đó cả nha. Sau-lơ ‘đàm thoại’ là với … bà bóng nhưng chất giọng có thể giống y chang Samuen thôi. Việc này thì ‘nhỏ như con thỏ’ đối với nghề đồng bóng, chưa kể là đối với ma quỷ - ông tổ nói dối – kẻ đứng sau mọi hoạt động bói khoa đó. Còn những lời phán của ‘cụ Sam’ giả này thì không có chi khác những gì cụ Sam thật đã nói trong chương 15 cả. Pà kon chịu khó xem lại nhé.
Một kết cuộc thật sự bi đát đối với một người được Chúa chọn. Có phải Chúa chọn, rồi Chúa bỏ không? Chính Sau-lơ đã tự loại bỏ mình khỏi chương trình và ý định của Chúa. Cả Sau-lơ nay, lẫn Sam-sôn xưa đã phải chịu cảnh giữa đường gãy gánh, đã phải chết nhục dưới tay quân thù vì KHÔNG VÂNG LỜI CHÚA. Một bài học không cũ cho mỗi một chúng ta và đặc biệt là cho những người còn đang đứng trong chức vụ.
Sự ban cho và sự kêu gọi của Chúa là không hề thay đổi, tức ĐỜI ĐỜI đấy nhưng người được kêu gọi, người được chọn phải tuân thủ những điều khoản, những đòi hỏi của sự kêu gọi hay chọn lựa đó. Bằng không thì kết cuộc chẳng khác chi Sam-sôn hay Sau-lơ đã trải đâu nha.
Ngoài ra, trong phần Kinh Thánh hôm nay không thể không nói đến hoàng tử Giô-na-than. Là một người có tấm lòng nhân hậu, biết rõ việc làm sai trái của cha mình, và cũng biết rõ địa vị quân vương kế thừa của Đa-vít cùng địa vị phó vương của chính mình (23: 17) nhưng lại có kết cuộc không khác chi cha mình, kẻ bị Chúa loại bỏ.
Hẳn nhiên, Giô-na-than phải hổ trợ cho cha là vì tình. Giô-na-than mà bỏ cha mình thì chắc là sẽ bị chửi xối xả luôn và lương tâm chắc là day dứt không nguôi nhỉ. Nhưng nếu chỉ vì tình riêng mà không dám bước theo điều đúng theo ý Chúa thì kết cuộc cuối cùng là bỏ mạng giống như người bạn tình … sai.
Người Việt ta luôn nặng tình hơn lý. “Một bồ cái lý, không bằng tí cái tình”. Đặc tính này rất dễ khiến ta bỏ qua ‘bài học Giô-na-than’, tự loại bỏ mình khỏi kết cuộc tốt lành mà Chúa sẳn dành cho.
Phải chăng bạn đang tranh chiến giữa ‘tình’ và ‘lý’? Nếu ‘lý’ mà bạn đang cân nhắc là ý muốn của Đức Chúa Trời, là điều mà bạn đã được xác nhận là hoàn toàn đúng đắn thì hãy mạnh dạn mà ‘gát tình riêng’ để theo đuổi cuộc đua.
Chúa đang đợi bạn đấy


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét