Thánh Thi 60-66
Tự do để bộc bạch trước Chúa, để bày
tỏ với Ngài chính xác những gì ta cảm nhận là một phần quan trọng của sự cầu
nguyện. Đời sống cầu nguyện của Đa-vít thể hiện những cảm xúc sâu kín của lòng
ông.
Việc mưu cầu hạnh phúc cho dân tộc
(TT 60), cho triều đại của mình (TT 61) luôn đè nặng trên ông. Đa-vít khao khát
được tăng trưởng trong mối quan hệ với Đức Chúa Trời (TT 62-64), là mối quan hệ
mà kẻ thù của ông không thể có được. Ông kinh sợ trước công việc sáng tạo đầy
quyền năng của Chúa (TT 65) và hoan hỉ trong sự cứu rỗi có một không hai của
Đức Chúa Trời (TT 66). Rồi ông mời gọi tất cả mọi người “Hãy đến chiêm
ngưỡng công việc của Đức Chúa Trời: Công việc Ngài làm cho con cái loài người
thật đáng sợ.” (66: 5)
Thánh thi 63 được viết bởi Đa-vít
“khi ông đang ở trong hoang mạc Giu-đa”, một khu vực hoang vắng, nơi khan hiếm
nước, cây cỏ gần như không thể sống được với cái nóng ban ngày khiến cho mọi
hoạt động đều trở nên hết sức nhọc nhằn.
Trong sự khô hạn vây quanh như thế,
Đa-vít đã được cảm thúc để viết “trong
vùng đất khô cằn, nứt nẻ, chẳng có nước. Linh hồn con khát khao Chúa, Thân thể
con mong ước Ngài.” (c.1). Cả hồn và thân, Đa-vít mong ước được ở trong sự
hiện diện của Đức Chúa Trời.
Đa-vít biết rằng sự đói khát Chúa của
ông chỉ được thỏa mãn khi ông bền đỗ theo Ngài: “Linh hồn con sẽ vui thỏa như được hưởng các vật thực béo bổ” (c. 5). Trong giờ tìm cầu Chúa mỗi lúc tinh
mơ, Đa-vít luôn tìm ra những khía cạnh trong thuộc tính của Đức Chúa Trời để suy
gẫm trọn đêm (c.6).
Vì cớ Đức Chúa Trời đã giúp đỡ mình
nên Đa-vít vui mừng “trong bóng cánh
Chúa” (c.7). Trong sự trung thành đối với Chúa, Đa-vít nhận được sự bảo vệ,
gìn giữ và chăm sóc của Ngài (c.8).
Đức Chúa Giê-xu đã nói với những môn
đệ của Ngài: “Phước cho những người đói
khát sự công chính, Vì sẽ được no đủ!” (Mathiơ 5: 6).
Làm thế nào để có được sự đói khát thuộc
linh? Hãy dành ít nhất 15 phút hôm nay để ở riêng với Chúa. Hãy vui hưởng sự
hiện diện của Ngài, thỏa thuê ăn nuốt Lời của Ngài và hãy để Chúa làm thỏa mãn
lòng khao khát của bạn.
Bạn biết không, trong thời Kinh Thánh,
đêm được chia thành ba phiên (chớ không phải 5 canh, như ở ta), đặc biệt là đối
với ngươi lính và với người chăn cừu. Đó là: từ lúc mặt trời lặn đến 10 giờ
đêm; từ 10 giờ đêm đến 2 giờ sáng và từ hai giờ sáng đến rạng đông. Nào, giờ
thì hãy đọc lại Thánh Thi 63: 6 để khám phá xem Đa-vít đã thức cùng Chúa bao
lâu.
Một linh hồn thực sự đói khát Chúa là
rứa đó.
Biết bao người đang sẵn sàng trắng
đêm cùng World cup, nhưng có được bao linh hồn nguyện thức cùng Chúa chỉ trọn
một đêm (?)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét