Thánh
Thi 1-6
Được chấp bút
bởi ít nhất là 7 thi sĩ, mà Đa-vít là người viết nhiều hơn hết, sách Thi Thiên
hay Thánh Thi trải dài suốt 1000 năm lịch sử phong phú của Israen – từ thời Môi-se
cho đến tận lúc hồi hương sau 70 năm lưu đày tại Babilon.
Được sử dụng
như một quyển thánh ca trong Đền Thờ, các Thánh Thi bày tỏ đủ mọi cung bậc cảm
xúc con người, đối với Trời cũng như đối với Đời, lúc thuận thời hay khi nghịch
cảnh.
Trấn giữ nơi
lối vào của sách Thánh Thi là 2 tuyên bố chủ đạo liên quan đến mặc khải của Đức
Chúa Trời về chính Ngài: Có thể nhận biết Chúa qua Lời của Ngài, là Lời đem lại
phước hạnh (TT 1), và có thể nhận biết Chúa qua thân vị của Con Ngài, Đấng cai
trị trên toàn cõi tạo vật (TT 2).
Tiếp theo,
các Thánh Thi còn lại trong phần Kinh Thánh hôm nay đều tập trung vào sự bảo vệ
của Đức Chúa Trời đối với tôi tớ Ngài nói riêng, cũng như đối với tất cả những
ai đặt lòng tin cậy nơi Ngài nói chung. Họ được Chúa bảo vệ khỏi kẻ thù (TT 3),
khỏi sự thất bại (TT 4), khỏi thất vọng (TT 5), khỏi đau đớn (TT 6). Nói cách
khác, không một thế lực nào, một hoàn cảnh nào hay điều chi có thể chiếm hay
thay đổi quyền kiểm soát của Chúa trên đời sống của con dân Ngài.
Thánh Thi thứ
nhất chứa trong nó bí quyết của một đời sống phước hạnh. Chân lý này đã từng được
tỏ bày trong Giô-suê 1: 8 “Quyển sách luật pháp nầy chớ
xa miệng con, hãy suy ngẫm ngày và đêm, để cẩn thận làm theo mọi điều đã chép
trong đó. Vì như thế, con mới được thịnh vượng trong con đường mình và mới
thành công”. Tuy nhiên, ở đây nó được giải thích chi tiết
hơn qua việc sử dụng 2 hình ảnh tương phản: người lành, kẻ ác. “Kẻ ác – tội
nhân – kẻ nhạo báng” tuy ba nhưng chỉ là một mà thôi. Đó là những nicknames mà Kinh
Thánh dùng để gọi những người không tin thờ Chúa, tức dân ngoại đấy nha.
Theo đó, một
người muốn được phước đúng nghĩa thì trước hết là phải “không đi, không đứng,
không ngồi”, tức không hành xử theo xì-tai (style) của người đời. Nôm na là
không sống theo kiểu của Đời. Nhưng chỉ chừng đó thôi thì chưa có phước mô. (Không
ít những vị chân tu của các tôn giáo khác cũng có đời sống rất đạo hạnh đấy
thôi). Muốn hưởng phước thật thì ngoài việc từ khước xì-tai của Đời, người ấy cần
phải thuận theo xì-tai của Trời nữa kia.
Mà làm sao biết
được xì-tai của Trời? – Mở Kinh Thánh ra. Có đủ trong ấy đấy.
Để có thể thuận
theo xì-tai của Trời thì phải nghiền ngẫm Lời Chúa mới được. Mà để nghiền ngẫm
hay suy gẫm hoặc nói cách đầy hình ảnh là tơ tưởng được Lời Chúa thì phải thích
thú, phải ham muốn Lời Chúa. Mà để vui thích, ham mến Lời Chúa thì cần phải loại
bỏ khỏi đời sống mình xì-tai của Đời hay nói như sứ đồ Phê-rơ là “mọi điều độc ác, mọi điều gian giảo, mọi thứ
giả trá, lòng ghen ghét và sự nói hành” (1 Phê-rơ 2: 1)
Nếu tuân thủ
đúng quy trình như thế thì kết quả sẽ là: “Người ấy sẽ như cây trồng gần dòng nước, Sinh
bông trái đúng mùa đúng tiết, Lá nó cũng chẳng tàn héo. Mọi việc người làm đều
sẽ thịnh vượng” (1:
3).
Trong chương
2 có đề cập đến chuyện Đức Chúa Trời cười. Không phải cười vui mà là cười nhạo
mấy tay lãnh đạo thế gian đang hiệp nhau chống Chúa.
Cười được gọi
là một cảm giác rất chi là sảng khoái đối với tất cả mọi người trong chúng ta, ngoại
trừ trường hợp ta bị người ta cười chê. Loại cười này thường mang lại đau hơn
là … sướng; nhức hơn là … phê. Trước cảnh một liên minh quốc tế bao gồm lãnh đạo
nhiều nước đang phùng mang, trợn má, hùng hổ giơ nắm đấm lên trước mặt Chúa; to
mồm đòi lật đổ quyền tể trị của Chúa theo kiểu “không có chúa chiếc gì ráo trọi.
Tao là Chúa nè” thì Đức Chúa Trời phản ứng làm răng? – Chúa cười ha hả, cười
rúng động trời đất luôn.
Không cười
sao được khi những con người bằng xương bằng thịt lại hùng hổ hiệp nhau đi phủ
nhận quyền chủ tể của Đấng tạo nên mình. Điều này cũng tương tự như một người cứ
khăng khăng rằng mình tự nhiên từ dưới lỗ nẻ chui ra chớ chẳng do cha do mẹ nào
sinh ra cả. Đúng là dại dột và bất hiếu thôi rồi. Trong cái nhìn của Chúa thì một
người không hạ mình nhận biết sự vĩ đại của Ngài, tức là không thờ phượng Ngài thì
không còn cái dại nào hơn.
Hãy nhìn vào
trong lịch sử nhân loại để kiểm chứng xem có cá nhân nào, gia đình nào, dòng họ
nào, tập thể nào, dân tộc nào, thể chế nào chống lại Chúa hay phủ nhận sự hiện
diện và quyền tể trị của Đức Chúa Trời mà có kết cuộc tươi sáng không? Rồi hãy
xét xem có cá nhân nào, gia đình nào, dòng họ nào, tập thể nào, dân tộc nào, thể
chế nào yêu kính Chúa và đầu phục quyền tể trị của Đức Chúa Trời mà có kết cuộc
đen tối không? Không phải ngẫu nhiên mà trong 7 nước công nghiệp hàng đầu
(Group of Seven) – Mỹ, Anh, Đức, Pháp, Canada, Ý và Nhật – hay còn gọi nôm na
là 7 nước giàu nhất thế giới, thì có đến 6 nước thuộc Đạo Chúa rồi.
“Thuận thiên
giả tồn, nghịch thiên giả vong”, tức là thuận với Chúa thì còn mà nghịch lại với
Chúa thì … tiêu. Người xưa đã phát biểu rứa đo. Tiếc thay, bao nhiêu người ngày
nay vẫn cứ hoặc công khai hoặc âm thầm từ chối quyền chủ tể của Đức Chúa Trời trên
đời sống của mình. Dù họ là vua, là quan trên ngôi chín bệ hay là dân đen cùng
khổ thì Chúa cũng đang cười vào sự ngu dại của họ. Và án phạt đã sẵn dành cho họ
rồi. Đó là sẽ bị Chúa quở trách, cùng hứng chịu cơn thịnh nộ của Ngài và sẽ bị
hủy diệt cách … nát bét như một chiếc bình gốm vỡ (2: 5, 9, 12).
Điều cuối
cùng trong phần bình lựng của ngày hôm nay là các Thánh Thi không chỉ dùng để …
hát, mà còn được sử dụng để … khóc. Thật đấy. Khóc có bài bản nha. Khóc với
Chúa chớ không phải với con người đâu. Nếu anh chị em thuộc típ Cơ-đốc nhân “chưa
biết nói gì với Chúa khi cầu nguyện” thì phần lớn các Thánh Thi sẽ là những bài
… “cầu nguyện mẫu” tuyệt vời đấy.
Khi đọc Thánh
Thi hãy lưu ý đến những câu nói về Chúa là ai, Ngài là Đấng như thế nào và đâu
là những việc mà Chúa làm. Chẳng hạn: “Ngài là cái khiên chở
che con; Ngài là vinh quang của
con và là Đấng làm cho con ngẩng đầu lên.” (3:
3); “tôi
sẽ nằm và ngủ bình an; Vì chỉ một mình Ngài làm cho tôi được ở yên ổn” (4: 8); “Ngài sẽ ban phước cho người
công chính” (5: 12); …
Nếu chịu khó
ghi chép lại những điều này vào một cuốn sổ và thường xuyên sử dụng mỗi khi cầu
nguyện thì chẳng mấy chốc vốn từ cầu nguyện của bạn sẽ hơi bị dư dật đấy.
Chần chờ gì nữa,
mần ngay đi thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét