Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

NGƯỜI ƠI CHỚ QUÊN!

Dừng Chân Lần Thứ 22
NHÌN LẠI
Những bài Thánh Thi mà chúng ta đã đọc trong tuần qua đã hỏi và đáp cho một số câu hỏi “Tại Sao?” vô cùng hấp dẫn mà từ ngày xửa ngày xưa cho đến tận ngày mai ngày kia ai cũng muốn … hỏi. Đó là, tại sao phường ác nhân thất đức lại dường như được ‘tai qua nạn khỏi’, luôn được ‘hạ cánh an toàn’ (TT 73)? Tại sao Đức Chúa Trời có vẻ từ bỏ chúng ta (TT 74, 77)? Tại sao Chúa lại quá kiên nhẫn đối với dân sự của Ngài (TT 78)? Tại sao dân ngoại lại đặt câu hỏi về sự thực hữu của Đức Chúa Trời (TT 79)? Tại sao Chúa lại xét xử dân sự của Ngài (TT 80)? Tại sao đôi lúc Đức Chúa Trời dường như ẩn mặt đi (TT 88)
Câu trả lời là rõ ràng như các thuộc tính của Chúa. Ngài là Đấng hằng hữu (TT 90), toàn năng (TT 91), oai nghi (TT 93), công bình (TT 97), nhân từ, đầy thương xót (TT 103), tạo hóa (TT 104) và là Đấng giữ lời đã hứa (TT 106).
Gọn một lời: “CHÚA là Đức Chúa Trời” (TT 103). Và việc kính sợ Chúa và yêu mến Ngài sẽ mở ra nhiều điều kỳ diệu cho đời nay và cho … luôn đời sau (TT 103)
NHÌN LÊN
Chúng ta đang sống trong một thời đại mà Kinh Thánh đã báo trước là “nhiều người sẽ đi đây đó và sự hiểu biết sẽ gia tăng” (Đa-ni-ên 12: 4). Có quá nhiều tri thức, quá nhiều thông tin thuộc dạng phải nhớ nhưng ‘bộ nhớ’ thì có hạn. Chẳng hạn, ngày sinh nhật của người yêu, ngày hai đứa thề nguyện sẽ sống với nhau cho đến ngày răng long đầu … trọc lóc (khoản này bắt chước Tây nè), rồi thì là kính thưa các thể loại mã số, password từ tài khoản ngân hàng cho đến … phây-xờ-búc. Mần răng chừ?
Một khi mà vấn đề liên quan đến những thông tin quan trọng thì lời khuyên tốt nhất và cũng đơn giản nhất là ri: Người Ơi Chớ Quên!
Có lẽ bạn là người có thói quen ghi lại ngày sinh nhật của những nhân vật vô cùng … ‘nghiêm trọng’ đối với mình hay những sự kiện quan trọng trong lịch công tác, hay cất giữ những hồ sơ, tài liệu quan trọng vào những nơi đặc biệt.
Đa-vít cũng đã có một sự nhắc nhở tương tự như thế – đối với chúng ta – trong Thánh Thi 103! Ông muốn chúng ta luôn nhớ rằng Chúa là ai (những thuộc tính của Ngài), những gì Chúa đã làm (những công việc của Ngài), rằng Chúa biết rõ chúng ta dường nào (tính toàn tri của Ngài), Chúa kiểm soát mọi sự ra làm sao (quyền tể trị của Ngài) và thể nào Chúa xứng đáng được tôn vinh, chúc tụng.
Thế nhưng, nếu không được bạn và tôi nhớ đến thì không một điều nào trên đây sẽ có ích lợi gì đối với chúng ta cả. Nếu chúng ta quên mất Chúa là ai; quên mất những gì Chúa đã làm thì tất cả những tri thức, những học biết về Chúa sẽ chẳng còn có giá trị gì, ngoài việc tự lừa dối chính mình về ‘di sản tôn giáo’ mà thôi.
Nếu chúng ta quên mất Chúa là ai thì chúng ta sẽ trở nên người có đạo nhưng không có Chúa. Còn nếu chúng ta quên mất những công việc Chúa làm thì chúng ta sẽ trở thành kẻ vô ơn.
Bạn có biết Kinh Thánh Tân Ước xếp người vô ơn ‘cùng hội, cùng thuyền’ với những ai không? –Bên cạnh người vô tín, tức kẻ ngoại đạo đấy.
Con nên biết trong thời kỳ cuối cùng sẽ có những giai đoạn khó khăn. Vì sẽ có những người vị kỷ, tham tiền, khoe khoang, kiêu căng, ăn nói phạm thượng, không vâng lời cha mẹ, VONG ÂN BỘI NGHĨA, không tôn trọng thần thánh, không tình nghĩa, bất nhân, vu khống, không tiết độ, tàn bạo, thù ghét điều lành, phản phúc, liều lĩnh, tự phụ, thích vui chơi hơn là yêu mến Đức Chúa Trời, giữ hình thức tin kính bề ngoài, nhưng lại chối bỏ quyền năng của đức tin. Con hãy xa lánh những người như thế.  (2 Timothe 3: 1-5)
Trở nên kẻ vô ơn có nghĩa là trở nên người không có Chúa. Chúng ta không thể vừa trở nên một thánh nhân vừa là một kẻ vô ơn, bạc nghĩa được. Nhớ nha.
NHÌN TỚI
Sẽ là rất ích lợi nếu hôm nay bạn một lần nữa đọc lại Thánh Thi 103. Không chỉ đọc và suy gẫm, mà hãy dùng ngôn từ của bạn để ‘chuyển thể’ bài thơ thánh này theo dàn ý sau đây:
§  Chớ quên … (những gì Chúa đã làm) …
§  Chớ quên … (Chúa là Đấng như thế nào) …
§  Chớ quên … (Chúa yêu bạn như thế nào) …
§  Chớ quên … (Chúa biết bạn rõ như thế nào) …
§  Chớ quên … (Chúa đang tể trị mọi sự ra sao) …
§  Chớ quên … (Chúa xứng đáng được ngợi khen như thế nào) …
Hãy sử dụng ‘tác phẩm’ này để làm tươi mới và phong phú lời cầu nguyện mỗi ngày của bạn. Hãy để chính nó luôn nhắc nhở lòng bạn rằng: “Người Ơi Chớ Quên Các Ân Huệ Của Đức Chúa Trời!”


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét