Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2015

CÁI KHÓ LÓ CÁI … TIN

Habacuc 1-3
Khác với sách Nahum hay một số sách tiểu tiên tri khác, sách Habacuc được nhiều người biết đến. Có đến 3 lần trong kinh Tân Ước, sờ-ta-tút của Habacuc trong 2: 4 được lập lại … ‘nguyên con’ đấy. Đó là trong Rô-ma 1: 17; Galati 3: 11, và trong Hê-bơ-rơ 10: 38. Và với khẩu hiệu lệnh: “Người công bình sống bởi đức tin”, Martin Luther đã được Chúa dùng để mở ra một trang mới trong lịch sử Hội Thánh: thời kỳ Cải Chánh với nổ lực đem Hội Thánh trở lại với tình trạng tinh ròng buổi ban đầu.
Sách tiên tri Habacuc thực chất là bản ghi chép lại cuộc đàm thoại trực tiếp … qua đường dây nóng giữa vị tiên tri và Đức Chúa Trời. Habacuc hỏi và Chúa trả lời.
Câu hỏi thứ nhất: “Tại sao Chúa lại để cho phường gian ác cứ phây phây như thế?” (1: 2-4) Đây cũng chính là câu hỏi của mỗi chúng ta, khi hàng ngày phải nhìn vào hiện tình đất nước. Đây cũng chính là trăn trở, nhức nhối của mỗi chúng ta.
Trả lời: “Con cho là Ta im lặng à. Không hề nhé. Có điều là con chưa nhận ra câu trả lời của Ta đấy thôi. Chắc chắn là Ta sẽ trừng phạt những kẻ phạm pháp trong dân Ta. Bằng công cụ gì ấy à? – Đấy, quân Canh-đê tàn ác đấy. Đạo quân ngoại xâm hung ác ấy sẽ là ngọn roi trong tay Ta để trừng phạt dân Giu-đa đấy.”
Câu hỏi thứ hai: “Vâng, dân Giu-đa phạm tội thì phải bị trừng phạt là đúng rồi, nhưng … tại sao Chúa lại sử dụng những kẻ còn xấu xa, tội lỗi hơn dân Giu-đa để trừng phạt dân Giu-đa là răng?”
Phần lớn chúng ta cũng thường có thắc mắc như vậy. Ừ, đã phạm tội thì phải bị phạt thôi. Bị kẻ lớn hơn mình, tốt hơn mình, ‘thánh’ hơn mình, … mà xử mình thì dễ dàng chấp nhận … đau thương thôi. Nhưng còn để cho cái quân bé hơn, xấu hơn, kém hơn, … mình xử mình thì làm sao chấp nhận cho được.
Thế nhưng, chúng ta thường quên mất rằng, con người – dù tốt hơn hay xấu hơn ta – cũng chỉ là ngọn roi, là công cụ thi hành án mà thôi. Đức Chúa Trời mới là Quan án, là Đấng xét xử đích thực. Do đó, Chúa có toàn quyền quyết định trong việc dùng loại công cụ thi hành án nào chớ không phải phạm nhân.
Đối với Giu-đa, vương quốc phía Nam, con bệnh đang trong thời kỳ cuối thì chỉ có quân Canh-đê, tức Babilon tàn ác kinh khiếp như thế, mới đủ tầm để làm sạch xứ sở này khỏi tội thờ hình tượng, cùng những bất công xã hội mà thôi.
“Nhưng còn đạo quân ngoại xâm quá độc ác này thì sao?” – Ta biết phải xử lý thế nào. Yên tâm đi. Ta biết chúng kiêu, Ta biết chúng tham, Ta biết chúng ác, Ta biết chúng say sưa, Ta biết tội thờ lạy hình tượng của chúng và Ta còn biết chúng thần thánh sức mạnh của mình và sống theo phương châm: “luật pháp trong tay kẻ mạnh” nữa kia.
Sẽ có thời điểm thi hành án cho những “công cụ thi hành án” gian ác này, tức là quân Canh-đê. Chắc chắn điều đó sẽ xảy ra. Con hãy ghi điều này lên bảng đi. Và chờ đó mà xem, không có chuyện trì hoãn đâu!
Nếu luôn ý thức được rằng con người chỉ là công cụ để thực thi ý muốn của Chúa trên đời sống của chúng ta thì dù có bị uýnh lên bờ xuống ruộng cỡ nào đi nữa, chúng ta cũng sẽ rất nhẹ nhàng, vui vẻ chịu án, mà không cay cú hay hận thù đối với “công cụ thi hành án”, tức là những người đã … xử chúng ta. Và nếu ý thức được rằng Đức Chúa Trời mà chúng ta thờ phượng luôn kiểm soát mọi sự và là Quan Án công bình thì chúng ta rất dễ dàng “yên lặng chờ ngày tai họa đến” (3: 16), dễ dàng bước đi bởi đức tin, ngay trong những giai đoạn cực kỳ khó khăn và rất dễ dàng để xác chứng lòng tin cậy của mình nơi Chúa như Habacuc đã từng, sau khi được Chúa giải tỏa mọi thắc mắc.
Cho dù cây vả sẽ không nứt lộc nữa,
Vườn nho ngưng ra trái,
Cây ô-liu bị thất mùa,
Ruộng đồng không sinh sản lương thực,
Bầy chiên bị dứt khỏi ràn,
Và không có bầy bò trong chuồng nữa,
Con vẫn vui mừng trong Đức Giê-hô-va;
Con vẫn hớn hở trong Đức Chúa Trời của sự cứu rỗi con. (3: 17-18)
Còn có nhiều bất công, áp bức, độc ác và gian trá trong xã hội mà chúng ta đang sống và thậm chí điều ác hiện như đang thắng thế. Trong hoàn cảnh như vậy, Chúa đòi hỏi gì nơi chúng ta – những người tin thờ Chúa? – Tiếp tục sống KHÁC Đời, tiếp tục sống GIỐNG Trời, tức là tiếp tục SỐNG BỞI ĐỨC TIN. Đức tin nơi một Đức Chúa công bình, thánh thiện. Chúa là Quan Án công bình, nơi Ngài luôn có sự thưởng phạt công minh.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét