Áp-đia
Nếu nói về độ mảnh, độ mỏng thì sách tiên tri
Áp-đia đúng là cực siêu mỏng luôn. ‘Em’ nó mỏng nhất trong 39 sách thuộc kinh
Cựu ước đấy ạ. Mỏng nhưng không hề kém sắc, thậm chí là hơi bị bén đấy nhé.
Áp-đia chỉ nhắm vào một đối tượng duy nhất, để ‘chém’ đúng một nhát thôi. Đối
tượng đó là dân Ê-đôm.
Ê-đôm là hậu duệ của Ê-sau. Ê-sau là anh của
Gia-cốp. Gia-cốp là tổ phụ của dân Y-sơ-ra-ên. Hai anh em nhà này (Ê-sau, biệt
danh Cả Lông hay Cả Đỏ và Gia-cốp, biệt danh Út Đểu) vật lộn với nhau từ trong
bụng mẹ. Và cũng từ trong bụng mẹ, Út đã được chọn để thay Cả. Rồi theo ý chí
tự do của mình, ngày kia Cả đã ‘bán’ quyền trưởng nam của mình cho Út để lấy
một bát súp củ cải đỏ. Út đã được tiếng. Rồi ngày kìa, Út gạt ông bố mù chiếm
gọn mọi phước lành của Cả. Cả “tiếng” lẫn “miếng”, giờ đều nằm gọn trong tay
Út. Thế là, huynh hận đệ hết thế hệ này sang thế hệ khác.
Và “hận Út Đểu” là nguyên nhân chính dẫn đến lời
tuyên án mà Đức Chúa Trời dành cho hậu duệ của Ê-sau thông qua chức vụ của tiên
tri Áp-đia.
“Vì sự tàn bạo ngươi đối
với anh em ngươi là Gia-cốp, nên ngươi sẽ bị
hổ thẹn và bị hủy diệt đời đời!” (c. 10)
Ê-đôm đã làm gì mà bị kêu án là tàn bạo đối với em
mình? – Nghe thì có vẻ lạ lùng, nhưng điều mà Ê-đôm đã làm là KHÔNG LÀM GÌ CẢ!
Vâng, Ê-đôm đã không làm gì cả khi dân Giu-đa bị hoạn nạn. Ê-đôm chỉ đứng nhìn
khi Giu-đa bị quân thù tấn công. Có chăng chỉ là … “hả hê” chút đỉnh khi thấy
con cháu Út Đểu bị người ta uýnh te tua. Ngoài ra, thì cũng có ‘giữ giùm’ ít đồ
cho chú Út nó, với lại có ‘ngăn cản’ mấy đứa nhỏ chạy lung tung vậy thôi à (c.
11-14).
Ừ chỉ có chừng đó thôi mà bị uýnh hội đồng, bị nhục
và bị đì-lít (delete) vĩnh viễn, không thể phục hồi được nữa.
Nhưng chuyện anh em nhà ‘hắn’ thì liên can chi đến
ta ngày nay cơ chứ? – Sao không. Nếu không liên quan, Chúa ‘dán’ em cực siêu
mỏng này vào Kinh Thánh làm gì.
Này tại sao Ê-đôm lại bị uýnh hội đồng, bị nhục
thôi rồi và bị đì-lít vĩnh viễn? - Ấy là vì nó xử sự không đúng với dân Giu-đa,
tức là với con dân của Chúa. Đừng quên là Chúa có lập một giao ước với dân sự
Ngài mà đại diện là Apraham, rằng “sẽ rủa sả kẻ nào rủa sả ngươi, và ban phước
cho kẻ nào chúc phước cho ngươi” (Sáng 12: 3; Galati 3: 8-9)
Thái độ của một người đối với người tin thờ Chúa sẽ
quyết định phước hay họa mà họ sẽ nhận lãnh đấy. Dân Ê-đôm đã thờ ơ, không ra
tay giúp đỡ khi con dân Chúa bị hoạn nạn, lại còn “đục nước, béo cò”, “mượn gió
bẻ măng” nên đã bị uýnh cho sát ván luôn. Không những thế, vào đến giữa thế kỷ
thứ I, dân Ê-đôm bị tuyệt chủng hoàn toàn.
Nguyên tắc này vẫn còn nguyên hiệu lực cho đến tận
hôm nay. Bất kỳ cá nhân, tổ chức hay quốc gia nào có thái độ thù ghét, chống
đối hay tấn công dân sự Chúa (cả dân Israel và người tin thờ Chúa Giê-xu) thì
đều phải gánh chịu sự trừng phạt từ nơi Chúa cả đấy.
Ngay cả chúng ta, những người đã tin thờ Chúa cũng
chịu sự chi phối của điều khoản này của giao ước Apraham. Thế thì, có khi nào
bạn hoàn toàn vô tâm đối với hoạn nạn của những anh chị em đồng đức tin nơi Đức
Chúa Giê-xu như mình không? Hoặc tệ hơn, đã có khi nào bạn hể hả khi thấy một
người tin thờ Chúa hay hầu việc Chúa bị hoạn nạn hay bị sa ngã không? Chắc là
không đâu nhỉ?
Thế khi nghe tin những người tin thờ Chúa Giê-xu
như chúng ta đang bị quân Hồi giáo cực đoan tại I-rắc, Syria chặt đầu, bách hại
mỗi ngày thì chúng ta phản ứng thế nào: cầu nguyện với Chúa hay dửng dưng đọc
lướt qua như bao tin tức khác?
Hoặc gần hơn, khi nghe tin một người tin Chúa hay
một người hầu việc Chúa nào đó mà mình không thích hoặc là “đối thủ” của mình
bị hoạn nạn, bị ngã đổ thì phản ứng của bạn sẽ là gì: hể hả vui mừng hay kêu
khóc với Chúa và tìm mọi cách để ủi an?
Đọc sách Áp-đia thì thấy dân Ê-đôm sao mà bạc thế,
nhẫn tâm đến thế. Song biết có mấy ai ngày nay, còn đủ tỉnh táo để nhận ra
rằng, tinh thần Ê-đôm vẫn còn ngự trị, vẫn còn thắng thế đây đó trong nhiều hội
thánh, trong nhiều cộng đoàn con dân Chúa.
Hãy tự soi mình, và sớm thoát khỏi “con đường dẫn
đến sự chết” này hỡi anh chị em. Còn có ‘đứa’ nào mà ta mong cho ‘nó’ lụn bại,
thân tàn ma dại không? Hãy giải quyết nhanh đi nhé, ‘tha’ cho nó ngay đi, kẻo
Chúa sai Ap-đia đến tuyên án là chạy không thoát đâu đấy.
Bài học hôm nay thì chỉ có chừng nớ thôi, song áp
dụng suốt cả đời đấy. Cực siêu mỏng mà không hề mỏng. Nhớ nha
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét