Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

VỢ TÔI LÀ … CA-VE

Ô-sê 1-3
Người ta thường nói “thà lấy đĩ về làm vợ, chớ không ai lấy vợ về làm đĩ”. Thế nhưng, đối với Ô-sê – một người hầu việc Chúa trẻ tại vương quốc Y-sơ-ra-ên vào những năm 760-720 TCN thì lại … lãnh trọn cả hai: cưới ca-ve làm vợ, rồi cô ấy lại bỏ đi làm ca-ve!
Theo lịnh Chúa, Ô-sê cưới một cô ca-ve tên là Gô-me làm vợ (1: 2-3). Sau khi sinh cho ông 3 đứa con, Gôme lại quay về đường cũ, qua tay không biết bao khách làng chơi và cuối cùng bị đem bán ở chợ nô lệ. Đức Chúa Trời lại truyền cho Ô-sê đi chuộc rồi đem Gô-me trở về, và tiếp tục yêu thương cô ấy (3: 1). Đó là tất cả những gì tối thiểu mà Đức Chúa Trời cho phép xảy ra, nhằm chuẩn bị cho Ô-sê đi ra rao giảng cho dân Ysơraên về tình yêu vô điều kiện của Ngài.
Mặc dầu không xứng đáng với tình yêu ấy, nhưng dân Y-sơ-ra-ên được Đức Chúa Trời chọn làm tuyển dân của Ngài, chẳng khác nào Gô-me được Ô-sê chọn làm vợ, cho dù nàng chỉ là một gái bán dâm.
Sách Ô-sê là một trong 12 sách, thường được gọi là “tiểu tiên tri” của Kinh Thánh. “Tiểu” ở đây mang ý nghĩa là “mỏng” (so với “đại” là “dày”), chớ không phải là chức vụ của anh í không mấy quan trọng. Nhớ đấy nhé.
Ô-sê hầu việc Chúa suốt 40 năm. Ông bắt đầu chức vụ dưới thời trị vì của vua Giê-rô-bô-am II (1: 1; 2 Vua 14: 23-29). Nếu chỉ xét trên khía cạnh chính trị và kinh tế thì đây là giai đoạn phát triển khá ổn định tại vương quốc phía Bắc, và như thế vua Giê-rô-bô-am II có thể được xem là một người lãnh đạo tài năng. Thế nhưng, trong mắt của Đức Chúa Trời – tức là trong phương diện đức tin, trong đời sống tâm linh – thì ông bị kể là một vị vua ác (2 Vua 14: 24).
Sống trong cảnh thành công, sung túc như thế thì không dễ dàng để người ta chấp nhận rằng mình đã sa sút đức tin, đã lìa xa Chúa đâu nhỉ. Lúc bấy giờ, người dân ở vương quốc phía Bắc vẫn tiếp tục thờ phượng những tượng bò bằng vàng. Quá sai trật đúng không? Thế mà, họ lại được giàu có, an ninh chính trị thêm vững vàng nữa cơ. Đấy chính là lý do mà dân Y-sơ-ra-ên càng thêm sùng kính đối với thần tượng bò vàng. Vì họ tin rằng, những gì mà họ có được như bạc vàng, bánh, nước, lông chiên, vải, dầu và thức uống là do thần bò ban tặng (2: 5, 12).
Biết bao người ngày hôm nay cũng tin như thế. Họ chân thành tin rằng những gì mà họ đang có là do những ông thần bà thánh mà họ đang thờ phượng hoặc ít nữa là ông bà tổ tiên đã khuất của họ ban cho. Họ đâu biết rằng, chính Đức Chúa Trời mới là Đấng đã ban lúa mì, rượu mới và dầu cho họ, cùng vô số bạc, vàng (2: 8).
Nếu là dân ngoại mà không biết điều này thì còn có thể hiểu được, song nếu đã là người tin thờ Chúa mà còn hiểu sai về nguồn phước của mình hoặc sự giàu có, thành đạt của mình đến từ đâu thì đúng là không thể chấp nhận được. Hỡi quý tôi tớ Chúa, hỡi những anh chị em đang sống hoặc phục vụ trong cảnh sung túc, thành đạt, an nhàn, khá canh giữ lòng mình trước tình trạng sa sút thuộc linh.
Tạm gát chuyện thờ thần tượng – tức là chuyện ngoại tình thuộc linh – của dân sự Chúa xưa lại, ta quay sang tìm hiểu chuyện hôn nhân của chàng tiên tri trẻ Ô-sê.
Hôn nhân của Ô-sê là do Chúa sắp đặt hoàn toàn. Và cuộc hôn nhân này là một bài giảng sống mà Đức Chúa Trời muốn gởi đến cho đám dân bội bạc của Ngài là Y-sơ-ra-ên trong thời của Ô-sê.
Chúng ta học được điều gì qua câu chuyện tình có một không hai của chàng trai trẻ Ô-sê?
Trước hết, đó là việc Đức Chúa Trời thường sử dụng những kinh nghiệm sống của chính chúng ta để chuẩn bị chúng ta cho một công việc trọng đại nào đó mà Ngài kêu gọi. Chúa dùng mỗi ngày mà chúng ta đang sống để sửa soạn chúng ta cho những ngày tới sẽ sống và hầu việc Ngài.
Tiếp theo, đó là thái độ vâng phục Chúa cách tuyệt đối. Mà để vâng phục Chúa cách tuyệt đối khi đi cưới một cô gái điếm về làm vợ thì người của Chúa – một trai tơ – phải chấp nhận trả một cái giá khá đắt: Nhục.
Không phải một mình Ô-sê phải chịu muối mặt khi phải rước cô ca-ve này về làm vợ, và khi phải bất lực nhìn thấy ả lại ngựa quen đường cũ, mà cả 3 đứa con của ông cũng phải chịu xấu hổ khi mang lấy những cái tên lạ đời như thế. Đấy, cả nhà phải trả giá chớ không phải chỉ có riêng mỗi người được kêu gọi vào chức vụ mà thôi đâu nhé.
Vì không hiểu được điều này, và có lẽ cũng không được chuẩn bị cho điều này nên có rất nhiều người vợ, người chồng và đặc biệt là con cái của những người hầu việc Chúa đã đâm ra hoặc là oán trách Chúa, lìa bỏ Chúa, hoặc là chì chiết, chống đối, quấy phá, ngăn cản người chồng (người vợ hoặc bố hay mẹ) của mình bước vào chức vụ hay thực thi chức vụ được Chúa kêu gọi. Đã có không ít cuộc hôn nhân của những người hầu việc Chúa phải (hoặc sắp phải hay luôn bị đe dọa phải) ly dị vì lý do này đấy.
Chỉ có trong cuộc mới thấu được cái giá phải trả, chớ còn người ngoài – dù là trong hay ngoài hội thánh – thì ít ai hiểu được lắm. Vì không hiểu được nên đa phần thì người ta chỉ biết hoặc phê phán hoặc là liên tục đòi hỏi cách quá đáng sự hy sinh của cá nhân người hầu việc Chúa và của cả gia đình người ấy mà thôi.
Tiện đây, cũng xin nhắc những anh trai đang hầu việc Chúa còn độc thân rằng, Ô-sê cưới Gô-me là theo lịnh Chúa, chớ không phải anh í phải lòng cô í trước đó rồi. Nói ra điều này là vì ngày nay có những bạn trẻ đang đứng trong chức vụ – đặc biệt là trong chức vụ chăn bầy – bất chấp mọi lời khuyên can, tư vấn hay những chuẩn mực của Kinh Thánh đối với hàng tư tế (21: 13-15), cứ đem chuyện hôn nhân của Ô-sê ra để biện minh cho quyết định … “cưới lấy được” cô gái từng ‘có số má’ trong chuyện chăn gối ngoài luồng. Đúng là “chưa thấy quan tài, chưa đổ lệ”!
Nầy anh bạn trẻ, Chúa bảo Ô-sê cưới cô ca-ve Gô-me “vì đất nước nầy phạm tội ngoại tình khi lìa bỏ Đức Giê-hô-va” (1: 2). Chúa muốn sử dụng cuộc hôn nhân khác người như thế để cảnh tỉnh một dân tộc, để đem dân tộc đó trở lại với chính Ngài. Thế thì Chúa có bảo bạn cưới cô gái í vì một sứ mạng tương tự không đấy?
Nếu Chúa không bảo thì đừng có cương nha. Vấn đề ở đây không liên quan gì đến chuyện tội lỗi trong quá khứ của người ấy đã được huyết Chúa Giê-xu rửa sạch, khi tiếp nhận Chúa đâu nhé. Vấn đề ở đây cũng không phải là sợ cô ấy sẽ lại ngựa quen đường cũ, mà là thái độ vâng phục của một người hầu việc Chúa. Nếu Chúa không bảo bạn cưới người ấy thì chắc chắn là bạn sẽ không đủ sức để chịu đựng trong những ngày về sau đâu.
An tâm đi, Chúa biết điều gì là tốt nhất đối với bạn. Trong khi … ‘gia đình có điều kiện’ thì tại sao lại từ chối chọn điều tốt nhất nhỉ? Đừng quên rằng, kẻ thù của điều tốt nhất chính là điều tốt đấy nha.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét