Nahum 1-3
Có khi nào bạn đã từng giảng hoặc từng nghe một bài
giảng từ sách Nahum chưa? “Chưa” chắc chắn là câu trả lời của số đông. Bởi vậy
cho nên cũng không ngoa khi bảo rằng, Nahum là một trong những sách bị hất hủi
nhất trong Kinh Thánh.
Sách Nahum thuật lại những gì mà vị tiên tri đã
được Chúa cho thấy trước về sự trừng phạt trên Ninive, thủ đô của đế quốc Asyri
thời bấy giờ. Cũng chính là Ninive này, hơn 100 năm về trước đã được Chúa tha
mạng, khi từ vua chí dân hạ lòng ăn năn bởi sứ điệp trực tiếp từ tiên tri
Giô-na. Thế nhưng, giờ đây thế hệ tiếp theo của Ninive mà đầu lĩnh là vua
San-chê-ríp lại chứng nào tật ấy, nên án tử đã được tuyên, giờ thi hành án đã
được ấn định, lực lượng thi hành án đã nhận được lịnh, và phương cách thi hành
án cũng đã xác định xong. Gọn một lời là XONG PHIM.
Thế nhưng, chuyện một ông vua xa lơ xa lắc, lạ huơ
lạ hoắc nào đấy, một thành phố cổ đại nào đấy ở Trung Đông bị trừng phạt thì
ảnh hưởng gì đến ta hôm nay nhỉ? Hay nói cách khác, sứ điệp của sách Nahum có
thật sự ích lợi cho chúng ta, những người tin thờ Chúa trong thế kỷ 21 này
không?
Câu trả lời: chắc chắn là có.
Nếu muốn soạn một bài giảng từ sách tiên tri này,
bạn có thể chọn đề tài là sự phán xét hay sự xử án cũng được. Mỗi một chương là
nội dung của một ý chính. Chương I: Đấng phán xét; chương II: Chi tiết cuộc
phán xét, và chương III: Nguyên nhân cuộc phán xét.
Thế nhưng, bài học lớn nhất của sách tiên tri Nahum
là Tính Nghiêm Khắc/Nghiêm Minh hay Cơn Giận của Đức Chúa Trời. Đây là một
thuộc tánh của Đức Chúa Trời mà con người hôm nay, kể cả con dân Chúa không
muốn nhắc đến. Thậm chí nhiều người còn không thể chấp nhận ý tưởng rằng Đức
Chúa Trời kỷ luật hay trừng phạt ai đó.
Vâng, Chúa chúng ta là Đức Chúa Trời yêu thương,
chậm nóng giận và đầy sự thương xót. Chúa chậm nóng giận chớ không phải là
không nóng giận nha. Mà một khi Chúa đã giận thì … thôi rồi Lượm ơi!
Chỉ cần 6 câu đầu của chương 1 là đủ choáng rồi.
Nầy nhé, ghen là một, báo thù là hai, thạnh nộ là ba, nóng giận là bốn, phẫn nộ
là năm, dữ dội là sáu, và mãnh liệt là bảy.
Cơn giận của Chúa không phải là nổi nóng theo kiểu
phát hỏa. Nó không mang tính cách cố ý trả thù, chấp nhất vụn vặt hay tàn nhẫn
… không cần thiết. Cơn giận của Chúa không theo kiểu thất thường hay vô lý. Nó
cũng không mang tính ích kỷ, bừa bãi, đụng đâu giận đó hay … loạn xị ngầu.
Không. Cơn giận của Chúa là thánh thiện. Nó xuất
phát vừa từ đức yêu thương, và cũng vừa từ đức công chính của Đức Chúa Trời. Đó
là cơn giận … được giám sát hẳn hòi, hoàn toàn … đúng quy trình nhưng thật đáng
kinh sợ khi phải chứng kiến.
Mà một khi Chúa đã giận thì đúng là … đổ lửa đổ
củi, long trời lở đất, vạn vật hãi hùng. Túm lại là vô cùng kinh khiếp, đúng
như tác giả thơ Hê-bơ-rơ đã xác nhận: “sa vào tay Đức Chúa Trời hằng
sống thật là kinh khiếp thay!” (10: 31)
Một khi mà Chúa đã nổi trận lôi đình thì đúng là
một phát chết ngay, không cần phát thứ hai nha (1:9). Cơn thạnh nộ của Chúa có
thể đổ trực tiếp xuống một cá nhân, và cũng có thể xuống một tập thể hay một
quốc gia.
Tội ác của Ninive là gì? – Gây đổ máu (3:1). Nói
theo ngôn ngữ ngày hôm nay là chuyên đi “đe dọa nền hòa bình của khu vực và
quốc tế”. Anh chị em hãy để ý xem kết cuộc của một vài quốc gia ngày nay đang
đi vào con đường của Ninive xưa. Nếu những người lãnh đạo các quốc gia đó không
ăn năn tỉnh ngộ thì chắc chắn cá nhân họ và quốc gia của họ cũng sẽ cùng chung
số phận như vua San-chê-ríp và Ninive.
Có cách nào tránh khỏi cơn giận của Đức Chúa Trời
không? Nahum đã cho chúng ta câu trả lời trong 1: 7
CHÚA nhân từ,
Ngài là thành
trì kiên cố trong ngày hoạn nạn,
Ngài chăm sóc
những ai nương náu trong Ngài.
Không một ai trở lại cùng Chúa, đặt lòng tin cậy
nơi Chúa mà phải đối diện với cơn thạnh nộ của Ngài cả. Vì cớ Đức Chúa Trời chỉ
bày tỏ cơn thạnh nộ của Chúa đối cùng những kẻ từ chối tình yêu của Ngài mà
thôi.
Ninive đã từng một lần nhận biết lỗi lầm, ăn năn
xin Chúa tha thứ và Chúa đã tha. Thế nhưng, họ lại một lần nữa tái phạm, chọc
giận Chúa và kết quả là bị hủy diệt hoàn toàn. Chúa là Đức Chúa Trời yêu
thương, nhưng đồng thời Ngài cũng là Đấng công bình, nghiêm minh, không bao giờ
gọi kẻ có tội là vô tội. Từ ngàn xưa cho đến tận mai sau Đức Chúa Trời luôn là
như thế: có cả yêu và giận trong những thuộc tánh của Ngài. Những thuộc tánh đó
là không thể chia tách.
“Nhìn thằng Nô kìa. Cỡ nó mà chỉ một phát là
đi đứt vĩnh viễn, sạch sẽ luôn huống chi là ngươi!” (3: 8-10). Đó là lời cảnh
báo của Chúa đối với sự tự mãn của Ninive và lời đó đáng để chúng ta ghi nhớ.
Biết bao nhiêu gương Nô A-môn thời nay, trong cũng
như ngoài Hội Thánh, “đã bị lưu đày, và bị cầm tù; Con
cái nó cũng đã bị nghiền nát nơi đầu đường xó chợ”.
Hãy nhìn vào mấy tấm gương tày
liếp ấy mà soi mình ; Đừng có mà tí tởn, bé cái nhầm (thực ra là bị lừa
dối) mà lạm dụng tình yêu của Chúa để rồi tiếp tục miệt mài trong đời sống bất
kính, bất khiết nha anh chị em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét