Xachari 5-6
Hôm nay, kiểu an ủi ‘độc’ lại được tái ngộ cùng bạn
đọc: an ủi bằng sự trừng phạt! Đây là kiểu an ủi mà phần lớn các tiên tri của
Chúa đều sử dụng. Đó là rao báo về án phạt của Chúa dành cho các quốc gia ngoại
giáo lân bang, thường xuyên hành hạ dân sự Chúa đến … “lên bờ xuống ruộng”!
Tuy nhiên, lời tuyên án trong hai chương Kinh Thánh
hôm nay không chỉ dành cho cường quốc phía Bắc của Israel là Babilon (6: 6, 8)
mà còn dành cho mọi dân trên đất, kể cả dân sự Chúa, những người vừa được hồi
hương từ chốn lưu đày (chương 5).
Dù được mô tả toàn bằng “ngôn ngữ … điện ảnh” nhưng
vì có chạy “phụ đề”, nên về cơ bản là bạn xem đài đều nắm được nội dung mà đạo
diễn muốn gởi gấm. He he.
Từ nơi cuộn sách bằng da (9m x 4.5m) đang lượn như
cánh diều giữa chiều quê yên gió, ta … ‘lượm’ được chút gì để làm vốn lận lưng
đây? – Đó là hình phạt dành cho 2 đối tượng: trộm cắp và thề dối, chính xác là
nhân danh Chúa mà hứa … lèo!
Hình phạt thế nào? – Thứ nhất, sẽ bị đì-lít khỏi
đất, giống như người ta lấy dao cắt bỏ những dòng chữ viết trên cuộn sách bằng
da vậy. Và thứ hai, sự rủa sả sẽ vào định cư “trong
nhà kẻ ấy và sẽ thiêu hủy nhà ấy, cả gỗ lẫn đá” (5: 4). Nói
cách khác, đối với tội trộm cắp thì hình phạt của Chúa không chỉ giáng xuống
trên cá nhân phạm nhân, mà cả gia đình của người ấy cũng được ‘hưởng’ lây nữa
đó. Hổng biết mấy tay chuyên trộm cắp chiên, tức tín đồ từ các hội thánh khác
có bị xử theo luật này không hén?
Hãy để ý đến hậu quả mà mấy tay ăn cắp bự – mà ngày
nay người ta thường hay lấp liếm là tham nhũng – đã bị phát giác. Không những
“mấy ảnh, mấy chỉ” phải dựa cột hay bóc lịch mà gia đình của họ cũng phải tả
tơi hoa lá. Ấy là vì hình phạt dành cho những tội này đã được “tuyên ra cho
khắp mặt đất”. Mà “khắp đất” có nghĩa là … khắp đất, không miễn trừ ai hết.
Do đó, hỡi những kẻ quen hứa hảo hãy cậy ơn Chúa mà
giữ mồm, giữ miệng; còn những ai mà tay chân luôn ngọ nguậy – cho không lấy,
thấy không sờ mà hở cơ thì … đớp – hãy liệu thần hồn mà giữ lấy … nhân thân!
Không kể là trộm cắp gì: vật thể hay phi vật thể, cứ hễ trộm cắp là bị ‘dứt’
đấy! Bị dứt cả nhà nghe cưng! Còn các anh các chị bạ đâu hứa đấy, thề non hẹn
biển, … Hứa cho lắm vào. Chúa không đùa bao giờ đâu nhé. Nhớ đấy.
Tiếp theo, là từ cảnh “nữ quái đi khinh khí cầu”
(5: 11), ta nhận ra được quan điểm rất chi là dứt khoát của Chúa đối với việc
buôn gian, bán lận trong cộng đồng dân Chúa. Trở về cố hương từ chốn lưu đày
Babilon, dân Israel cũng mang theo tinh thần gian lận thương mại làm hành
trang. Đó là điều Chúa hết sức ghê tởm và phải bị loại bỏ khỏi cộng đồng dân
Chúa. Thế gian thì nó gian … như thế, nên hãy trả lại cách làm ăn gian dối cho
đời, nơi người ta “sẽ xây bệ để thờ” (5: 11).
Bạn có bị … ‘dính chưởng’ của nữ quái này không?
Sự hiện thấy về 4 cỗ xe ngựa, tức bốn vị Thần
Phong, trong 6: 1-8 tiên báo về sự phán xét sẽ diễn ra khắp đất, mà đặc biệt
được ưu ái là 2 hướng Bắc và Nam. Hướng Bắc là ám chỉ đến Babilon, còn hướng
Nam … thì chịu khó đọc lại Đa-ni-ên 11 nhá.
Tại đây, Chúa cũng hé lộ cho ta biết một điều: Chúa
chỉ thật sự nghỉ ngơi khi kẻ thù của dân Chúa bị tiêu diệt hoàn toàn (6: 8).
Bài học ở đây là: Đức Chúa Trời luôn cầm quyền tể
trị trên mọi dân, mọi nước. Chúa mới là Đấng quyết định sự tồn vong của mọi
cường quốc trên thế giới. Và Chúa đã ấn định thời giờ để thực hiện kế hoạch đó.
Dù có thời điểm, dường như quốc gia này hay quốc gia kia được toàn quyền sinh
sát trên toàn thế giới. Dù có thời điểm, người tin thờ Chúa bị các thế lực
ngoại giáo chèn ép, bách hại và thậm chí là sát hại. Thế nhưng, Chúa vẫn đang
kiểm soát mọi sự.
Đó chính là điều mà chúng ta cần ghi nhớ. Và chính
điều này sẽ giữ vững đức tin của chúng ta trước mọi giai đoạn thử thách, dù
hiểm nguy hay khốc liệt đến cỡ nào.
Phần Kinh Thánh cuối cùng của chương 6 (c. 9-15) là
một hành động mang tính tiên tri về Đấng Mê-sia, tức là Đấng Cứu Thế hầu đến.
Ấy là Chúa bảo tiên tri Xachari lấy số vàng mà một số người vừa từ Babilon về
dâng hiến cho công việc tái thiết Đền Thờ Chúa, đem làm thành một chiếc vương
miện rồi đội lên đầu của vị thượng tế Giê-hô-sua!
Chuyện này rất chi là … tréo cẳng ngỗng và sai lè
ra so với Luật Chúa đã quy định. Người đáng đội vương miện phải là tổng trấn Xô-rô-ba-bên,
chớ không thể nào là Giê-hô-sua. Đó là chưa kể, việc làm này dễ khiến cho
Xachari bị ghép vào tội mưu phản, chống lại chính quyền của Xô-rô-ba-bên.
Chắc chắn là tiên tri Xachari cũng không hề biết
rằng, mình đang nói tiên tri về sự hiện đến của Đấng Mê-sia: Người sẽ vừa là
Vua, cũng đồng thời là một vị Thượng Tế (6:13). Thế nhưng, Chúa bảo sao, ông cứ
theo đó mà làm y chang như thế.
Vâng lời tuyệt đối là rứa đo. Và đó cũng chính là
bài học đầy thách thức dành cho chúng ta ngày hôm nay đấy. Và thật trùng hợp
khi câu cuối cùng của chương 6 cũng lại là một lời hứa liên quan đến sự vâng
lời. Hãy đọc hết sức chậm rãi nha bà con:
“Những
người ở xa sẽ đến góp phần xây dựng đền thờ Đức Giê-hô-va; và anh em sẽ biết
rằng Đức Giê-hô-va vạn quân đã sai tôi đến với anh em. Nếu anh em cẩn thận vâng
theo tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình thì những điều nầy sẽ xảy ra.” (6: 15)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét