Thứ Năm, 17 tháng 9, 2015

GIU-ĐA, NGÀY HẦU TÒA

Mica 6-7
Mica kết thúc những lời tiên tri của mình bằng quang cảnh một phiên tòa. Bị cáo là toàn thể Y-sơ-ra-ên nói chung, chớ không phải chỉ là vương quốc Y-sơ-ra-ên phía Bắc. Còn “các núi, các đồi và các nền vững chắc muôn đời của đất” thì được triệu tập làm nhân chứng.
Và sau đây là trích đoạn “tường thuật trực tiếp” từ phiên tòa:
“Nào, bị cáo hãy trả lời xem: Ta đã hành hạ, đày ải các ngươi như thế nào?
Có phải Ta đã giải thoát các ngươi khỏi kiếp nô lệ; ban cho các ngươi những người lãnh đạo tuyệt vời; ngăn cản kẻ thù làm hại các ngươi; và còn biết bao nhiêu điều công chính khác nữa mà Ta đã làm cho các ngươi …”
“Thế chúng tôi phải cúng tế đến cỡ nào thì Chúa mới vừa lòng đây? Phải chiên đực, bò con cả nghìn, dầu chảy thành sông thì Ngài mới thỏa dạ? Hay là Chúa muốn chúng tôi phải thiêu sống con mình trên lửa thì Ngài mới bỏ qua tội lỗi của chúng tôi? Chúa muốn gì cứ nói thẳng ra đi …”
“Chẳng có gì bí mật hay rắc rối phức tạp trong chuyện này cả. Thế chẳng phải Ta đã từng bảo các ngươi điều gì là tốt rồi sao. Và điều CHÚA đòi hỏi ngươi chẳng phải là thực thi công lý, yêu thích việc thương xót, và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời của ngươi sao?”
Hóa ra, việc hành đạo hay sống đạo không nằm ở chỗ tham gia đầy đủ các sinh hoạt tôn giáo ở nhà thờ, mà là “thực thi công lý, yêu mến sự thương xót, và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời” (6: 8). Tham gia các sinh hoạt tôn giáo ở nhà thờ là điều tốt nhưng nếu chỉ có chừng đó thì chưa đủ. Người tin thờ Chúa còn phải đáp ứng được những đòi hỏi của Chúa trong đời sống thường nhật nữa.
Dân Chúa xưa đã thất bại tại chỗ này: Họ giàu có vì gian lận, lường gạt người khác trong làm ăn buôn bán. Và khi đã giàu lên, có của ăn của để thì trở nên hống hách, bạo ngược. Người người đều giả trá, người người đều dối gạt lẫn nhau.
Một khi mà dân sự Chúa cũng gian, cũng dối, cũng giả, … y như người không tin thờ Chúa thì xã hội đó sẽ càng tăm tối biết chừng nào. Ấy là vì Chúa chọn chúng ta, những người tin Ngài, để làm sự sáng cho thế gian. Nhưng “nếu ánh sáng trong con chỉ là bóng tối thì bóng tối ấy sẽ lớn là dường nào!”” (Mathiơ 6: 23)
Chúng ta thường hay lên án và thậm chí lên án cách gay gắt những kẻ nhận hối lộ nhưng cũng chính chúng ta lại cảm thấy bình thường khi đưa tiền hối lội người khác (cảnh sát, quan chức chính quyền, …) để … “được việc”, đúng không? Nhiều người trong chúng ta rất ‘to mồm’ trong việc lên án, nếu không muốn nói là chữi rủa mấy tay cán bộ tham nhũng, nhưng lại rất vô tư trong việc trộm cắp.
Từ việc sử dụng những phần mềm bị bẻ khóa, sử dụng internet ‘chùa’, đánh cắp mật khẩu các tài khoản xã hội của người khác, đến ăn cắp thời gian lao động, đánh bắt trộm chó mèo và … kính thưa các thể loại động vật hoang dã khác. Thậm chí, nhiều con dân Chúa còn khoe việc đó khắp nơi, cứ như là những chiến tích không bằng.
Chúng ta thường hay kêu gào về bất công trong xã hội, luôn đòi hỏi công lý phải được thực thi, nhưng ta lại tiếp tay cho bất công, cổ xúy cho việc bẻ cong công lý như thế thì chúng ta sẽ phải trả lời với Chúa thế nào?
Đó là nói về việc thực thi công lý, còn việc yêu thích bày tỏ lòng thương xót đối với người khác - đặc biệt là đối với những người thấp kém hơn - và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời thì sao? Nếu Chúa mở một phiên tòa như thế thì có bao nhiêu người trong chúng ta được tuyên là … không đủ yếu tố để kết thành tội phạm (?)
Dân Y-sơ-ra-ên xưa bị Chúa phạt nặng không chỉ vì tội thờ hình tượng (6: 16) mà còn vì những quá phạm của họ trong quan hệ xã hội dân sự mỗi ngày (6: 10-12). Vì cớ Chúa không hề thay đổi, nên những đòi hỏi nơi Mica 6: 8 vẫn còn nguyên hiệu lực đối với người tin thờ Chúa ngày nay. Khá nhớ rằng, “tất cả chúng ta đều phải trình diện trước tòa án Đấng Christ để mỗi người nhận lãnh tùy theo điều thiện hoặc ác mình đã làm lúc còn trong thân xác” (2 Corinhto 5: 10)
Hình phạt mà Chúa dành cho tuyển dân xưa vì những sai phạm của họ trong quan hệ dân sự cũng đáng để cho chúng ta – dân sự Chúa ngày hôm nay – suy gẫm thường xuyên.
Đây này, trước hết là bị uýnh cho “trọng thương chí tử”, cho te tua tàn tạ. Tiếp theo là thiếu thốn triền miên. Nếu có làm ra được tiền của thì cũng không giữ được, mà nếu có tích trữ được thì cũng dành cho … đứa khác nó xơi. Tiếp theo nữa là làm gì cũng thất bại, thậm chí cơm đưa tới miệng cũng không được ăn rồi cuối cùng là bị lưu đày, giam cầm, bị bắt làm nô lệ, và trở thành đề tài chế giễu của thiên hạ. Còn nhục nào nhục hơn! (6: 13-16)
Dù cho con người luôn có xu hướng sa sút, thiên về tội lỗi; Dù cho xã hội loài người ngày càng băng hoại, đạo đức suy đồi, bất công xã hội gia tăng khắp nơi, kể cả trong cộng đồng dân Chúa, thì Đức Chúa Trời vẫn không hề thay đổi. Đức công chính của Ngài vẫn y nguyên, lòng nhân từ và sự thương xót của Chúa vẫn vẹn toàn từ đời nọ sang đời kia (7: 18-20). Công lý của Chúa cuối cùng sẽ chiến thắng, những kẻ đặt lòng tin nơi Ngài, sống đời kính sợ Ngài sẽ không bao giờ bị thiệt thòi.
Đó chính là là cơ sở để mỗi một chúng ta – dù trong bất cứ cảnh ngộ nào – cũng có thể dõng dạc tuyên bố như Mica đã từng: “Về phần tôi, tôi sẽ ngưỡng trông nơi CHÚA, Tôi sẽ trông đợi Đức Chúa Trời, Đấng Giải Cứu của tôi; Đức Chúa Trời của tôi sẽ nghe tôi.” (7: 7)
Bạn có tin quyết đủ để nói ra điều này ngay bây giờ không?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét