Ê-xơ-ra 1-3
Các sách Ê-xơ-ra, Nê-hê-mi và Ê-xơ-tê
phản ánh giai đoạn lịch sử của Y-sơ-ra-ên từ lưu đày ở Babilon đến lúc hồi
hương về Giê-ru-sa-lem. Số người Do thái hồi hương từ Babilon khoảng 50,000.
Đây là một con số hết sức khiêm tốn so với 500.000 người Do Thái trở về khi
quốc gia Israen được tái lập năm 1948 hoặc với 3,5 triệu người Israen hiện nay.
Vâng, dẫu rằng số người trở về Giê-ru-sa-lem từ chốn lưu đày Babilon thật là ít
ỏi nhưng đó lại là sự kiện vô cùng quan trọng.
Sách Ê-xơ-ra liên quan đến việc xây
dựng Đền Thờ, còn sách Nê-hê-mi thì liên quan đến việc xây dựng thành phố và
tường thành Giê-ru-sa-lem. Đền Thờ là công trình bị phá hủy sau cùng khi dân
Giu-đa bị bắt làm phu tù thì nay lại được tái thiết đầu tiên khi dân Do Thái
được hồi hương. Công cuộc tái thiết hay phục hồi chân chính nào cũng phải bắt
đầu tại chính nơi đó: Đền Thờ. Nhớ nha.
Sách Ê-xơ-ra bắt đầu với những câu
Kinh Thánh ‘y bon’ như những câu kết thúc của sách 2 Sử Ký. Ngạc nhiên chưa!
“Năm thứ nhứt đời Si-ru, vua
Phe-rơ-sơ trị vì, Đức Giê-hô-va muốn làm cho ứng nghiệm lời Ngài đã cậy miệng
Giê-rê-mi mà phán ra, bèn cảm động lòng Si-ru, vua Phe-rơ-sơ, rao truyền trong
khắp nước mình, và cũng ra chiếu chỉ”
Đây là bằng chứng mạnh mẽ để tin
rằng, chính Ê-xơ-ra cũng là người viết bộ Biên Niên Sử 2 Tập mà chúng ta vừa
mới Bộ Hành xong.
Sách Ê-xơ-ra có một sự phân chia rất
chi là tự nhiên giữa hai chức vụ của hai đại nhân: Xô-rô-ba-bên hay Bết-ba-sa
(tên trong tiếng Babilon) (từ chương 1-6) và Ê-xơ-ra (từ chương 7-10). Cả hai
đều hướng dẫn dân sự hồi hương. Xô-rô-ba-bên là hậu duệ của Đa-vít, dòng dõi
nhà vua; còn Ê-xơ-ra là hậu tự của A-rôn, dòng dõi tế lễ. Công việc phục hồi
luôn cần đến chức vụ của cả vua, lẫn thầy tế lễ. Công việc của vua là xây dựng,
mà trong trường hợp này là tái xây dựng. Còn công việc của thầy tế lễ là thanh
tẩy và phục hòa. Cả hai đều cần thiết cho việc phục hồi mối quan hệ với Đức
Chúa Trời.
Ngay câu đầu tiên của chương 1, chúng
ta nhìn thấy quyền tể trị lạ lùng của Đức Chúa Trời trên dòng lịch sử của nhân
loại nói chung và tuyển dân của Ngài nói riêng. Chúa điều khiển mọi vật, mọi
sự, mọi người, kể cả vị vua đang cầm quyền trên phần lớn thế giới thời bấy giờ
là Siru, để làm thành kế hoạch của Ngài. Một vị vua ngoại bang lại ra sắc lịnh
tái thiết, mà thật ra là xây mới, Đền Thờ để thờ phượng Đức Chúa Trời. Thật vậy
sao? Thì đấy. Điều đó đã từng xảy ra.
Còn đây là việc đang xảy ra: một
chính phủ Hồi giáo mà lại cấp đất cho một hội thánh Chúa tại một vực hơi bị …
giàu thuộc thủ đô Kuala Lumpur để xây nhà thờ: Hội thánh River of Life
Sanctuary.
Vậy thì việc một chính phủ vô thần sẽ
ra sắc lịnh cấp đất và hỗ trợ tài chính để hội thánh Chúa tại Việt Nam xây dựng
nơi thờ phượng Đức Chúa Trời thì có gì là khó tin đâu nhỉ. Không chừng là … sắp
đến rồi cũng nên.
Chúa cảm động lòng Siru được, thì có
lòng vua, chúa hay người lãnh đạo nào mà Ngài chẳng chạm đến được. Đúng không?
Chúa không chỉ cảm động lòng đại đế
Siru, mà Ngài còn cảm động lòng “những trưởng tộc của Giu-đa và Bên-gia-min,
những thầy tế lễ và người Lê-vi,” và … khoảng 50,000 người nữa quyết định chấm
dứt đời định cư nơi hải ngoại để trở về xây dựng quê hương.
Bảy mươi năm định cư nơi xứ người rồi
còn gì. Nơi đây, tuy chưa có ‘thẻ xanh’, chưa có ‘quốc tịch’, mà chỉ mới là dân
tị nạn, dân ngụ cư nhưng nhà cửa, công việc ổn định. Còn về lại quê nhà, … eo
ôi. Nghĩ đến cảnh bầu đoàn thê tử cuốc bộ khoảng 4 tháng là đã muốn … ‘sụm bà
chè’ rồi. Nói chi đến việc về đấy rồi sẽ sinh sống ra sao?
Vậy mà họ vẫn về, không chỉ những
người già trở về, mà cả người trẻ cũng trở về. Họ trở về vì “được Đức Chúa Trời
thúc giục trong lòng”. Họ trở về để phục hưng xứ sở. Họ trở về để kiến thiết
quốc gia. Họ trở về để xây dựng lại Đền Thờ cho Chúa, và họ đã bắt đầu bằng
việc lập lại bàn thờ để dâng tế lễ cho Chúa.
Lập lại bàn thờ - dâng tế lễ chuộc
tội – tái thiết nền móng Đền Thờ bị phá đổ - phải là trình tự cho mọi cuộc phục
hưng, dù trên bình diện cá nhân hay trên bình diện hội thánh, giáo hội hoặc một
quốc gia.
Một chi tiết cũng đáng chú ý trong 3
chương Kinh Thánh hôm nay là việc Xô-rô-ba-bên truất quyền “thi đấu” của những
thầy tế lễ ‘mất gốc’. Đang trong thời điểm cần thêm người để kiến thiết mà tổng
trấn làm thế này thì có phải mạnh tay quá không? Không hề.
Đã là thầy tế lễ mà không biết mình
thuộc chi nào, phái nào thì đúng là … hàng dõm rồi, chớ không phải hàng xịn.
Cho phép mấy anh tưởng mình là thầy tế lễ vào thi hành chức tế lễ là giao trứng
cho ác rồi.
Bạn thân mến, ngày nay người thật
lòng tin thờ Chúa Giê-xu được gọi là thầy tế lễ hoàng gia đấy. Sẽ có một ngày,
có một cuốn sổ hộ tịch của thiên đàng sẽ mở ra, Tổng Trấn Giê-xu, hậu tự của
Đa-vít sẽ kiểm tra tên của mỗi một chúng ta trong đấy. Nếu một ai đó trong
chúng ta cho rằng mình là thầy tế lễ mà tên của mình không thấy trong cuốn Sổ
Bộ - Sách Sự Sống – đó, thì dù có sốt sắng hồi hương, tham gia xây dựng nhà
Chúa cở nào đi nữa, ta cũng sẽ bị ‘trảm’, bị cấm dùng vật thánh thôi. Hu hu.
Này, xem lại đi nhé. Tên của bạn đã
được biên trong Sách Sự Sống của Chiên Con Đức Chúa Trời chưa?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét