Ê-xơ-ra 4-6
Ba chương Kinh Thánh hôm nay đã ‘công khai hóa’ 4 bức da-meo (không phải
i-meo nha) mà các vị vua và các vị quan đầu tỉnh thời bấy giờ đã liên lạc với
nhau liên quan đến công việc của đám dân Do Thái hồi hương tại Giê-ru-sa-lem.
Vừa khi những người Do Thái lập lại nền Đền Thờ, thì có mấy anh mấy chị
‘cảm tình Chúa’ ở xung quanh xáp vô xin được góp phần. Nhưng sao Xô-rô-ba-bên
lại dứt khoát từ chối nhỉ? ‘Đông tay vỗ nên kêu’ kia mà.
Ngay câu đầu tiên của chương 4, các anh các chị này bị nêu đích danh là
“kẻ thù” rồi. Kẻ thù mà cũng tìm kiếm Đức Chúa Trời y chang như dân sự Chúa
nha. Họ cũng dâng lễ cho Chúa từ xưa thật là xưa nha. Có điều họ dâng lễ cho
Chúa nhưng … không đúng quy trình. Vì răng? – Gần trăm năm nay làm chi có Đền
Thờ. Mà không có Đền Thờ thì quy trình có mà … vào mắt. Hic
Không cho ta ‘chơi’ chung, đúng hông? Ok, ta sẽ làm cho mi nản, ta sẽ
khiến cho mi hốt. Thế là, dân Do Thái … chùn. Không phải vài ba tháng hay vài
ba năm mà là chùn hẳn những … 15 năm!
Mấy anh chị “kẻ thù” thuộc dân địa phương này là hình ảnh con người xác
thịt chúng ta đấy. Đã là xác thịt thì luôn luôn chống phá lại ý muốn của Chúa
đối với con dân Ngài. Hoặc là phá theo cách hiệp tác, rồi đánh từ trong ra,
hoặc là ra mặt công khai tấn công trực diện từ ngoài vào.
Dù là cách nào đi nữa thì mục tiêu của “kẻ thù” luôn là ngăn cản người
tin Chúa hoàn thành việc xây dựng Đền Thờ cho Đức Chúa Trời. Dù là cách nào đi
nữa thì mục tiêu của kẻ thù luôn gói trọn trong một từ: PHÁ. Thế thì đừng có bù
lu, bù loa lên rằng, “Chúa ơi sao con ‘tu’ mà quỷ nó phá con hoài zdầy nè” nhá.
Ngày nay, Đền Thờ của Chúa là thân thể, là tâm linh của mỗi chúng ta;
Đền Thờ của Chúa cũng là hội thánh của Chúa. Thế thì ta phải biết nói KHÔNG
cách dứt khoát với những đòi hỏi của xác thịt như Xô-rô-ba-bên đã từng.
Suốt 15 năm, dân Do thái hồi hương chùn tay trong việc tái thiết Đền Thờ
không phải vì bị các sắc lịnh cấm của vua đâu nha. Họ buông vì … sợ dân bản xứ,
và họ buông vì … bận xây dựng nhà riêng (Chuyện này khi nào đến sách tiên tri
A-ghê, ta sẽ … ‘phân minh’ cụ thể).
Bằng chứng là từ câu 7-23 của đoạn 4, tác giả bổng dưng … tiến thẳng đến
tương lai, vèo một phát qua hai đời vua: A-suê-ru và Ạt-ta-xét-xe. Mà hai ông
vua này là những người cai tri tiếp sau vua Đa-ri-út, người ra chiếu chỉ cho
phép tiếp tục xây dựng Đền Thờ (6: 1-12).
Bằng chứng là ‘Đơn tố cáo’ do tư lịnh Rê-hum cùng bí thư Sim-sai đứng
tên không đề cập gì đến Đền Thờ, mà chỉ nói đến việc tái thiết thành phố và
tường thành của nó, là những việc xảy ra về sau.
Có điều ta phải hết sức lưu ý rằng trong lời tố cáo của kẻ thù luôn có
thật và giả. Quá khứ của Y-sơ-ra-ên là thật, nhưng hiện tại là dối. Mà nếu hiện
tại là dối thì giả định những gì sẽ xảy ra trong tương lai cũng sẽ là dối nốt.
Nếu muốn đánh bả một con chó, không ai cho nó nguyên cả một bát thuốc
độc. Ấy là vì … dù có ngu như chó đi nữa thì nó cũng chẳng dại gì ‘xơi’ bát
đấy. Thế cho nên, để thuốc chó người ta cho nó hẳn một bát phở thơm lừng, rồi
thêm vào đấy vài giọt thuốc độc là đủ.
Ma quỷ cũng lừa dối giống vậy. Các tà giáo, các dị giáo cũng lừa, cũng
dụ người ta giống vậy. Các vụ kiện cáo và vu khống từ xưa đến nay cũng luôn
‘chơi’ cái trò thật thật, giả giả như vậy. Nếu ta không tỉnh táo thì chắc chắn
cũng bị gạt như ông đại đế Đăng Kiểm (tức chuyên xét xe) năm xưa thôi. Biết bao
nhiêu lãnh đạo từ trong lẫn ngoài hội thánh bị những lá ‘đơn tố cáo’ … láo kiểu
này lừa gạt nên đã nhìn dân Chúa, nhìn người dưới mình như là những ‘thế lực
thù địch’ và rồi tìm mọi cách để ngăn cản họ thực thi sứ mạng Chúa giao.
Tại đây, chúng ta cũng nhận ra được một nguyên tắc: Tuy đôi lúc, kẻ thù
có thể thành công trong việc ngăn cản công việc Chúa, nhưng chúng không thể nào
chận đứng hoàn toàn công việc của Ngài. Gọn một lời, kẻ thù có thể làm trì hoãn
hay chậm trễ nhưng không thể làm phá sản công việc của Đức Chúa Trời.
Bằng chứng là “Đền thờ nầy hoàn thành vào ngày thứ ba, tháng
A-đa, trong năm thứ sáu đời vua Đa-ri-út.” (6: 15)
Trong phần Kinh Thánh hôm nay chúng ta cũng tiếp tục được nhìn thấy việc
Đức Chúa Trời sử dụng những người lãnh đạo ngoài đời để làm thành kế hoạch của
Ngài. Chúa toàn quyền trong việc đó. Một khi Chúa đã muốn thì dù là vua hay
tỉnh trưởng cũng đều phải răm rắp vâng lời.
Điểm cuối cùng cần ghi nhớ trong phần Kinh Thánh hôm nay là vai trò của
các tiên tri, mà chính xác là chức vụ rao giảng Lời Chúa trong thời điểm dân
Chúa nản lòng, bỏ cuộc. Chúa dùng các vị tiên tri A-ghê và Xa-cha-ri để quở
trách cùng thúc giục dân Chúa tiếp tục công việc đã bị bỏ dở. Bài học này cần
phải được dân sự Chúa khắp nơi và đặc biệt là những người lãnh đạo hội thánh
triệt để áp dụng, nếu muốn huy động ‘toàn quân, toàn dân’ một lòng đứng lên
dựng xây Vương quốc Đức Chúa Trời.
Lời Chúa có thật sự được tôn trọng trong đời sống của chính bạn không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét