Giăng 6-8
Những tường thuật của Giăng về đời sống và chức vụ của Chúa Giê-xu
trong phần Kinh Thánh hôm nay có liên hệ đến những ngày lễ trọng của người Do
Thái. Sự kiện hóa bánh cung cấp cho 5 nghìn người và bài diễn thuyết của Chúa
Giê-xu về bánh sự sống diễn ra vào dịp lễ Vượt qua (6: 4). Còn những bài giảng
trong chương 7 và 8 được thực hiện trong thời gian Chúa Giê-xu về Jerusalem dự
lễ Lều Tạm (7: 2, 10). Dù đang là kỳ lễ hội, nhưng trong cả hai trường hợp, những
người lãnh đạo Do Thái thay vì vui mừng hớn hở, thì lại luôn hừng hừng lửa giận,
sẵn sàng cho … banh xác Giê-xu luôn (8: 59). Đúng là giận quá hóa … ngu!
Có rất rất nhiều điều để học qua phần Kinh Thánh hôm nay.
Trước hết là từ câu chuyện Chúa hóa bánh cho 5000 người ăn … phủ
phê. ‘Chiện’ này quen quá rồi, đúng không? Thế nhưng nếu chịu khó thì cũng còn
lắm điều hay để nhấm nháp đấy.
Chẳng hạn, trước nhu cầu của quần chúng nhân dân, anh Philip nhà
ta chỉ nhìn thấy những gì mà thầy trò anh í KHÔNG CÓ, còn anh Anh-rê thì lại
nhìn thấy được những gì họ HIỆN CÓ. Nghịch lý ở đây là những gì KHÔNG CÓ thì ta
lại ‘có khả năng’ NHÌN THẤY cách dễ dàng, trong khi những gì hiện ĐANG CÓ thì mình
lại khó thấy hoặc thậm chí là KHÔNG THẤY!
Thế thì, khi đối diện với những nhu cầu, những thách thức trong cuộc
sống, đừng tập chú nơi những gì bạn không có, mà hãy khám phá xem những gì mình
hiện đang có bạn nhé. Những gì bạn đang có – có thể là rất ít ỏi, bé nhỏ “chẳng
thấm vào đâu” như 5 ổ bánh và 2 con cá – nhưng một khi chúng được trao vào tay
Chúa với lời cầu nguyện cảm tạ thì … chuyện lớn sẽ xảy ra đấy.
Từ rày về sau, mỗi khi gặp câu hỏi: “Tìm đâu ra?” thì câu trả lời
của bạn phải luôn là “Tìm chi xa!” Cứ thế nhé. Chúa không để bạn phải chiến đấu
một mình đâu.
Liên quan đến chuyện … “được ăn bánh” này thì còn một số … vụn vặt
khác cũng đáng được góp nhặt. Đầu tiên, là chuyện gom bánh thừa (6: 12-13) dạy
ta bài học tiết kiệm, không phung phí. Thoạt nghe rất phi lý, nhưng đại đa số người
Việt ta – không miễn trừ tôi con Chúa – là những người phung phí có hạng trong
chuyện ăn uống đấy nhé. Tiếp theo là chuyện: thời nào cũng có người theo Chúa …
vì bánh, tức là theo Chúa chỉ để được phước hạnh vật chất mà thôi. Thế thì, đừng
lấy làm lạ tình trạng ni trong Hội Thánh nha pà kon. Điều chúng ta cần quan tâm
là kiểm tra cách công tâm xem chính mình có thuộc vào thành phần đó không nhé.
Bài học thứ hai liên quan đến chuyện nhiều người quyết định … nghỉ
chơi với Chúa Giê-xu. Không chỉ có quần chúng nhân dân hay thành phần … ‘cảm
tình Chúa’ đâu nha, mà ngay cả nhiều môn đồ cũng bái bai với Chúa luôn đóa (6:
66).
Những người này bỏ Chúa không phải vì Chúa từ chối ước muốn của họ
là “tôn Ngài lên làm vua” (6: 15); Họ bỏ Chúa cũng không phải vì Chúa không đáp
ứng đòi hỏi “được bánh ăn luôn luôn” (6: 34). Họ bỏ Chúa vì không thể chấp nhận
những gì Chúa giảng dạy hay công bố (6: 60; 8: 13, 57).
Hãy đặt mình vào vị thế của những người Do Thái, đặc biệt là những
người đồng hương của Chúa Giê-xu thời bấy giờ – những người biết Chúa từ lúc
còn bé đến lúc đó – thì ta sẽ hiểu được phần nào phản ứng của họ khi nghe những
lời dạy của Ngài về bánh hằng sống (6: 35-58), hay bài diễn thuyết về sự sáng của
thế gian (8: 12-58).
Trong 2 bài thuyết giảng này, Chúa Giê-xu đã có đến 5 lần xưng
mình là Giê-hô-va (6: 35, 48; 8: 12, 24, 28). Danh xưng Giê-hô-va hay Gia-wê lần
đầu được chính Đức Chúa Trời tỏ ra cho Môi-se trong Xuất Hành 3: 14 với nghĩa
là “Ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu” hoặc “Ta là Đấng Ta Là” hay gọn hơn nữa là “TA
LÀ” (trong tiếng Anh thì rõ hơn: “I AM”). Người Do Thái không dám gọi danh
Gia-wê nên mỗi khi đọc Kinh Thánh đến chỗ có danh này thì họ liền xuống giọng đến
mức thì thầm hoặc thay thế bằng … nickname: A-đô-nai, nghĩa là: “Đấng đó” (8:
24, 28 – Bản Dịch Cũ).
Ấy thế mà, Giê-xu người Nazaret này thì chẳng kiêng cử gì ráo trọi.
Khi thì TA LÀ “bánh sự sống” (6: 35, 48), lúc thì ây-êm (I AM) “sự sáng của thế
gian” (8: 12), lúc khác thì huỵch toẹt luôn: “ta là Đấng Hằng Hữu” hay “ta là Đấng
đó” theo Bản Dịch Cũ (8: 24, 28)!
Phát ngôn như thế mà không điên thì cũng là bị quỷ ám. Nói theo
ngôn ngữ ngày hôm nay, và trong cái nhìn của thành phần lãnh đạo cùng đại bộ phận
quần chúng nhân dân Do Thái thời bấy giờ thì Giê-xu này đúng là … không bình
thường; ‘chéc chén’ lòa ‘hén’ đang bị bệnh tâm thần phân liệt hay hoang tưởng
tôn giáo rồi. Bởi vì không ai tỉnh táo mà lại đi tuyên bố cách lộng ngôn, phạm
thượng như thế cả (7: 20; 8: 48, 52)!
Không chỉ có phát ngôn lung tung mình là ông này, ông nọ mà ‘hén’
còn bảo người ta phải “ăn thịt, uống máu” của ‘hén’ thì mới có được “sự sống đời
đời” nữa cơ (6: 51-57). Đúng là … điên nặng rồi. Làm răng mà có thể chấp nhận
được; làm răng mà có thể đi theo cho được.
Gọn một lời, họ rút lui vì không hiểu nỗi những gì Chúa Giê-xu đã
giảng! Thế nhưng, họ lại không chịu kiểm tra những gì Chúa Giê-xu đã làm. Nếu
chỉ căn cứ vào những gì Giê-xu nói mà thôi, thì cũng có thể kết luận rằng
Giê-xu bị điên. Nhưng người điên thì không thể làm phép lạ, và người bị quỷ nhập
thì làm sao có thể thông làu Kinh Thánh, đúng không?
Ngày nay, cũng có không ít người bỏ nhóm hay quyết định nghỉ chơi
với Chúa vì “không chấp nhận được” một lẽ thật nào đấy – dâng hiến, chẳng hạn.
Và không ít những người hầu việc Chúa vì sợ người ta bỏ nhóm nên không dám thẳng
thắn giảng dạy Lời của lẽ thật.
Có khi nào bạn rơi vào một trong hai trường hợp nêu trên không đấy?
Bài học cuối cùng liên quan đến cách xử lý của Chúa Giê-xu đối với
sự nghi kỵ và chế giễu trong gia đình của Ngài. Nếu bạn là người duy nhất trong
gia đình tin Chúa và đang gặp khó khăn từ phía gia đình trong việc phát triển đời
sống tâm linh thì bài học này là dành cho bạn.
Ngoại trừ mẹ Mary, người biết rõ nhân thân thật của Ngài, còn lại
các em của Chúa thì không một ai tin rằng Ngài là Đấng Mê-sia, tức Chúa Cứu Thế
cả. Không những không tin mà chúng còn chế giễu những tuyên bố cũng như chức vụ
của Ngài nữa.
Chúa Giê-xu đã xử lý như thế nào? – Trước hết, Chúa không để tâm đến
sự giễu cợt của các em mình. Đừng phản ứng lại với sự chế nhạo hoặc bằng sự
nóng giận hoặc bằng sự phản bác. Đó là phản ứng mà những kẻ nhạo báng muốn nhìn
thấy. Vì kiểu đó chỉ tổ “thêm dầu vào lửa” … đối kháng mà thôi.
Tiếp theo, Chúa Giê-xu yên lặng phục vụ Đức Chúa Trời cách kiên định.
Đừng sợ bị đe dọa bởi những thành viên chưa tin Chúa trong gia đình. Hãy cầu
xin Đức Chúa Trời ban cho mình khả năng để trung tín với Chúa trong việc sống đời
nhân chứng cách mạnh mẽ trước mặt họ. Khá nhớ rằng, bạn có thể là “cuốn Kinh
Thánh” duy nhất mà những người thân chưa được cứu của bạn có thể đọc đấy.
Bạn đã sẵn sàng chưa?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét