Luca 19-21
Đúng là người ta không thể … “chung
sống hòa bình” với Con Người (Chúa Giê-xu) được. Họ, hoặc là phải chấp nhận
những lời xác nhận của Chúa và gọi Ngài là Đấng Mê-sia, tức là Đấng Cứu Thế;
hoặc là từ chối những lời xác nhận đó và trở nên thù nghịch với Ngài.
Trong khi một nhân viên thuế vụ người
Do thái tên là Xa-chê tìm được đời sống mới trong Đức Giê-xu thì những lãnh đạo
tôn giáo Do Thái lại lập mưu hủy diệt Ngài. Trong khi các môn đồ của Đấng Cứu
Thế lũ lượt xuống đường chào đón Thầy mình thì kẻ thù của Chúa lại chất vấn
thẩm quyền của Ngài tại mỗi khúc quanh.
Trong gần một tuần, cảnh vào thành
khải hoàn đã chuyển sang cảnh lìa thành bi tráng khi Con Người trở nên sinh tế
vì cớ tội lỗi.
Cũng sẽ rất là ô-kơ nếu ta gọi 3
chương Kinh Thánh hôm nay bằng một nickname dài thòng là … “Tiền bạc: sử dụng
hay lạm dụng”. Ấy là vì trong những ngày cuối cùng của chức vụ mình, Chúa
Giê-xu đề cập hơi bị nhiều đến … “của cải trần thế”.
Này nhé: Việc sử dụng tiền bạc của
Xa-chê trở nên lời chứng sống động về đức tin mới mẻ của ông nơi Đấng Cứu Thế
(19: 8-10); Ẩn dụ về nén bạc dạy các môn đồ cách sử dụng chúng (cho vinh hiển
Chúa) hoặc đánh mất chúng (19: 11-27); Chúa Giê-xu đuổi khỏi Đền Thờ những kẻ
biến nhà Cha Ngài thành cái chợ mua bán súc vật và đổi tiền (19: 45-38); rồi
việc nộp thuế cho Sê-sa trở nên bài kiểm tra thẩm quyền của Đấng Cứu Thế (20:
22-26); và cuối cùng là … 2 lepta (1/4 xu) của bà góa đã thành đề tài cho bài
học về sự dâng hiến – loại dâng hiến mà Đức Chúa Trời đẹp lòng (21: 1-4).
Tiền không là tiền đấy chớ nhỉ. Chúa
có kiêng cử gì ‘nó’ đâu. Vì ngoài ‘nó’ ra thì đố có ‘đứa’ nào dám tranh dành
quyền làm chủ với Chúa trong đời sống của một người (Mathiơ 6: 24; Luca 16:
13). Thế cho nên cách sử dụng tiền bạc của chúng ta là một chiếc công-tơ-mét
hay một chiếc đồng hồ tuyệt vời đo … nhịp bước đức tin của chúng ta với Chúa
mỗi ngày đấy nha.
Ban cho cỡ như Xa-chê thì chỉ có
người nào thật sự được gặp gỡ Chúa, thật sự được Chúa đụng chạm, thật sự được
Chúa biến đổi mới có thể làm được. Rõ ràng, là đã có một cuộc đổi ngôi thật sự
giữa tiền bạc và Chúa Giê-xu trong đời sống của người thu thuế tên là Xa-chê.
Có thể ai đó trong chúng ta vẫn còn
chưa tâm phục khẩu phục khi cho rằng, Xa-chê dâng vì bốc đồng, vì cảm xúc. Thế
nhưng, việc bà góa dâng tất tần tật, tuốt tuồn tuột những gì bà có để nuôi mình
(21: 1-4) thì chỉ có một lời giải thích duy nhất: bà tin cậy hoàn toàn nơi
Chúa. Vâng, dâng hiến luôn đòi hỏi đức tin. Đòi hỏi đức tin lớn nữa là khác.
Phần Kinh Thánh hôm nay thật sự nóng
hổi tính thời sự khi “vị thế tử – Chúa Giê-xu của chúng ta – đi phương xa, đặng
chịu phong chức làm vua” sắp trở về rồi. (Đọc kỹ 21: 7-33 rồi đối chiếu
với những gì hiện đang diễn ra trên thế giới nói chung và tại Israel nói riêng
sẽ rõ). Mà một khi Vua trở lại thì Người sẽ làm gì? – Gọi từng em đầy tớ một
đến để soát sổ, hay quyết toán sổ sách “để biết mỗi người đã làm lợi được bao
nhiêu”.
Khác với ẩn dụ về ta-lâng trong
Mathiơ 25, ở ẩn dụ này mỗi ‘em’ được được giao cùng một số vốn giống nhau: 1
nén bạc (nguyên văn là 1 mina = 4 tháng lương). Thế nhưng, kết quả thì có 3
loại khác nhau: 1 lời 10; 1 lời 5; và 1 … còn nguyên. Còn nguyên chớ không phải
hòa vốn nha. Còn nguyên vì anh í không vâng lời chủ “làm lợi ra” trong khi chủ
đi xa.
Có rất nhiều điều bạn cũng có được
giống như người khác. Thời giờ mỗi ngày, chẳng hạn. Hãy lo mà “làm lợi ra” cho
Chủ trước khi Người “trở về”.
Khi người chủ bảo các đầy tớ rằng,
“hãy làm lợi ra” thì điều đó có nghĩa là những đầy tớ có khả năng kinh doanh,
họ biết làm thế nào để sinh lợi rồi. Cũng một thể ấy, bạn có khả năng “làm lợi
ra” những gì mà Chúa đã giao cho bạn. Thế thì hãy nhanh chóng đưa “đồng vốn” mà
mình đã nhận được vào … “lưu thông” đi. Chúa sắp trở lại rồi đấy.
“Nén bạc” của bạn có thể là thời giờ,
có thể là tuổi thanh xuân, … Nếu chưa biết rõ thì hãy hỏi Đức Thánh Linh để
được chỉ dẫn cụ thể. Còn nếu bạn cho rằng mình thiếu “khả năng kinh doanh” thì
hãy đem “nén bạc” của mình đến “người buôn bạc”, tức là … hùn vốn hay góp vốn
với những người biết kinh doanh, để họ giúp bạn … kiếm lời. Vì bạn có thể không
phải là một Sam-sôn nhưng có thể là một chiếc xương hàm lừa trong tay của
anh í đấy. Mà trong tay Sam-sôn thì một chiếc xương hàm lừa cũng có thể đánh
giết cả nghìn người (Thẩm Phán 15: 15).
Đã có còn được cho thêm hay đã không
có còn bị lấy mất luôn (19: 26) là do ta quyết định cả đấy. Tất cả chỉ gói gọn
trong một từ: TRUNG TÍN. Rứa thôi.
Và không gì phù hợp hơn để kết thúc
cho phần ‘bình lựng’ hôm nay bằng chính lời cảnh báo của Chúa Giê-xu dành cho
các môn đệ trước lúc Ngài “đi phương xa đặng chịu phong chức làm vua”:
“Hãy cẩn thận, kẻo sự ăn chơi, say
sưa và mải lo mưu sinh tràn ngập lòng các con, đến nỗi ngày ấy tới bất thình
lình trên các con như bẫy sập, vì ngày ấy cũng sẽ đến trên tất cả mọi
người khắp thế giới. Hãy luôn luôn cảnh giác và cầu nguyện để các con có
thể thoát khỏi mọi điều sắp xảy ra và trình diện trước mặt Con Người.” (21: 34-36)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét