Giăng 3-5
Ba chương Kinh Thánh hôm nay tập chú vào ba cuộc chộ mặt đặc biệt của Chúa
Giê-xu với ba nhân vật ít nhiều có ... ‘số má’. Đó là thầy cả Ni-cô-đem, cô ả
Samari và anh trai 38 năm chả … biết đi. Tuy là những cuộc gặp gỡ cá nhân,
nhưng mỗi một trường hợp đều đem lại những tác động rộng lớn lên những người
khác.
Việc tiếp cận của Chúa Giê-xu với người phụ nữ Samari đã dẫn đến cuộc truyền
giáo cho cả thị trấn Si-kha (ch. 4). Sự chữa lành cho người bại nơi hồ Bê-tết-đa
(ch. 5) đã kích hoạt cơn giận chết người của những người Do Thái dành cho Chúa
Giê-xu. Còn cuộc gặp với vị khách không mời Ni-cô-đem vào tối hôm ấy đã cung ứng
cho nhân loại một sờ-ta-tút bất hủ, một sờ-ta-tút thật sự đổi đời đối với tất cả
những ai tin: “Vì
Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban
Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy sẽ không bị hư mất mà được sự sống đời
đời.” (3: 16)
Chúng ta học được điều gì từ nơi Chúa Giê-xu về công tác chứng đạo, qua những
cuộc gặp gỡ cá nhân nầy trong phần Kinh Thánh hôm nay?
Trước hết, đó là cách Chúa nắm quyền chủ động, dẫn dắt câu chuyện để đem đối
tượng đến chỗ nhận biết Ngài là Đấng Mê-sia, tức Đấng Cứu Thế, bất kể đối tượng
là người có lòng quan tâm (Ni-cô-đem), là người có nhu cầu (viên chức chính quyền,
người bại) hay một người chẳng quan tâm và còn bị xem là thành phần cặn bả của
xã hội (người phụ nữ Samari). Đấy là điều cốt lõi mà người đi chứng đạo hay rao
giảng Phúc Âm phải ghi nhớ. Gì thì gì cũng phải giải bày cho người ta biết được
Chúa Giê-xu là ai; Kiểu gì thì cũng phải đem người ta đến chỗ “mặt đối mặt” với
chính Chúa để họ có cơ hội tin Ngài.
Tiếp theo, đó là cách Chúa trả lời những câu hỏi thắc mắc của người ta.
Khi đi ra chứng đạo, ta cần phải chấp nhận một thực tế là có thể sẽ bị chống đối
và bị chất vấn đấy. Hỏi để biết như thầy cả Ni-cô-đem thì ít, nhưng hỏi để vặn
vẹo, để bắt bẻ, để cãi lẽ thì luôn có khối người. Ngay cả, một phụ nữ ‘tèm lem’
như thím Sa mà còn có lắm câu hỏi nữa là. Do đó, cần phải lận lưng ít vốn liếng
để “luôn sẵn sàng để trả lời
những kẻ chất vấn về niềm hi vọng trong anh em, nhưng phải ôn tồn và trân trọng” (1 Phê-rơ 3: 15).
Đầu tiên là dạng câu hỏi nhắm vào sự khác biệt giữa người với ta: “Sao ông là một người
Do Thái mà lại xin tôi, một phụ nữ Sa-ma-ri, cho uống nước?” (Vì người Do Thái
vốn không giao tiếp với người Sa-ma-ri) (4: 9). Phiên bản ngày nay có thể là “bên anh/chị có tin rằng Đức Mẹ đồng
trinh không?” hay “Tại sao người đi đạo không được phép lấy người bên lương?”,
hoặc “Tại sao những người thờ Chúa lại không cũng giỗ tổ tiên?”, vv … vv …
Đây là loại câu hỏi nhằm khoét sâu mâu thuẫn giữa hai bên. Người hỏi phần
lớn là chỉ muốn hỏi, muốn cãi, chớ không thật lòng muốn biết đâu. Đối với dạng
câu hỏi này, Chúa Giê-xu không trả lời trực tiếp. Nhớ đấy.
Khi gặp loại câu hỏi này, ta có thể chọn cách trả lời ri nì: Đây đúng là một
câu hỏi hay, nhưng trước khi trả lời anh/chị, tôi xin phép được trình bày về
“quà tặng của Đức Chúa Trời”(hay điều chi đại loại thế),… Bảo đảm là sau đó người
ấy sẽ quên luôn những gì mình đã hỏi cho mà xem.
Đối với dạng câu hỏi: “Ai lớn/cao hơn ai?” hay “Ai trước ai sau?” nhằm so
sánh tổ tiên (hoặc Đức Phật) với Đức Chúa (4: 12), thì câu trả lời không phải
là “hỏi gì, đáp nấy” đâu nha.
Ta không nên phủ nhận những giá trị hay những điểm tích cực của truyền thống
hoặc từ những di sản của tổ tiên. Tuy nhiên, ta cần phải chỉ ra được những hạn
chế hoặc sự bế tắc của những điều đó (truyền thống, di sản của tổ tiên) trước
nhu cầu thực tiễn của cuộc sống: Đó là ai “uống” nước ấy vẫn còn khát mãi (4: 13). Rồi từ
đó, chỉ ra cho người ta giải pháp trọn vẹn, bảo đảm hết “khát” vĩnh viễn: Đó là
“uống” nước mà Chúa Giê-xu sẽ ban cho (4: 14)
Đối với dạng câu hỏi: “Ai đúng ai sai?” trong vấn đề niềm tin hay cung
cách thờ phượng (4: 20) thì không thể tránh né, mà phải trả lời cách dứt khoát,
rõ ràng. “Các
ngươi thờ phượng Đấng các ngươi không biết, còn chúng ta thờ phượng Đấng chúng
ta biết, vì sự cứu rỗi đến từ người Do Thái. Giờ sắp đến và đã đến rồi, khi những
người thờ phượng chân thật sẽ thờ phượng Cha bằng tâm linh và chân lý; ấy là những
người thờ phượng mà Cha tìm kiếm. Đức Chúa Trời là thần
linh, nên những người thờ phượng Ngài phải thờ phượng bằng tâm linh và chân lý”
(4: 22-24)
Cuối cùng, trong công tác chứng đạo ta cần phải chấp nhận một thực tế khác
nữa: ấy là sẽ có một số người … thà chết chớ không chịu tin Chúa Giê-xu! Đối với
hạng người này thì dù có trực tiếp nghe tôi tớ Chúa cỡ Giăng Báp-tít rao giảng,
tận mắt chứng kiến những dấu kỳ phép lạ Chúa làm hay tự mình nghiên cứu Kinh
Thánh đi nữa, họ cũng không muốn đến với Chúa để được sự sống đời đời đâu (5:
31-40).
Tuy nhiên, đừng vì chuyện này mà vội … nản lòng chiến sĩ nha pà kon. Ấy là
vì số người sẵn lòng tin Chúa thì bao giờ cũng … đông hơn quân Nguyên! Chỉ cần
ta chịu khó “nhướng mắt lên” là sẽ thấy ngay “đồng lúa đã chín vàng, sẵn cho
mùa gặt” rồi.
Nghe này: Chúa sai bạn và tôi “đến gặt ở chỗ mình không gieo” nhưng phải gieo thì
mới có gặt. Có thể, ta gieo nơi này nhưng gặt được ở nơi khác. Song phải có
gieo thì mới có gặt. Đó là nguyên tắc. Bất cứ khi nào và bất cứ nơi đâu còn có
người vâng lời Chúa đi ra loan báo Tin Mừng cứu rỗi của Chúa Giê-xu thì nơi đó
sẽ còn có những con người sẵn lòng tin nhận Chúa. Họ có thể là thành phần trí
thức, là lãnh đạo tôn giáo, là cán bộ chính quyền, là người đau ốm bệnh tật, là
thành phần tệ nạn xã hội hay những kẻ bị đời ruồng bỏ khinh chê.
Vâng, tất cả. Không loại bỏ ai hết. Bất kỳ ai cũng có thể nhận lấy sự sống
đời đời, bất kỳ ai cũng có thể vào được nước Thiên Đàng, nếu người ấy bằng lòng
tin nhận Con Một của Đức Chúa Trời là Đức Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa của riêng
mình. “Vì Đức Chúa Trời yêu
thương thế gian đến nỗi đã ban
Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy sẽ không bị hư mất mà được sự sống đời
đời.” (3: 16).
Bây giờ hãy thay thế họ và tên đầy đủ của bạn vào hai từ “thế gian” và
“ai” ở câu Kinh Thánh trên, rồi đọc lớn tiếng lên xem nào … (“Vì Đức Chúa Trời yêu
thương …………… đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ …………… TIN Con ấy sẽ
không bị hư mất mà được sự sống đời đời”).
Bạn có biết rằng Đức Chúa Trời yêu bạn lắm không? Và bạn đã nhận được món
quà sự sống đời đời từ nơi Chúa chưa?
“Bóng đang nằm trong chân” của bạn đấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét