Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

SẴN SÀNG PHÚC ĐÁP

Dừng Chân Lần Thứ 39 
NHÌN LẠI
Khác với các sách Phúc Âm Cộng Quan (Mathiơ, Mác, Luca), Phúc Âm Giăng nên được gọi là Phúc Âm bổ sung, vì cớ 93% những tường thuật trong sách này không thể tìm được ở một sách Phúc Âm nào khác. Những nhân vật nổi tiếng như người phụ nữ bên giếng nước, giáo sư Nicodem, người bạn thân của Chúa Giê-xu là La-xa-rơ chỉ có thể được tìm thấy trong sách Giăng mà thôi.
Với tính chính xác của một người viết sử cẩn trọng, Luca đã cung cấp những tư liệu về thời gian và đời sống của Chúa Giê-xu nhằm mục đích: “theo thứ tự mà viết cho ông để ông biết những điều mình đã học là chắc chắn.”  (Luca 1: 3-4). Trong khi đó, Giăng tập chú vào những phép lạ mà Chúa Giê-xu đã làm (bảy phép lạ chỉ trong 12 chương đầu) “để anh em tin rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời, và để khi anh em tin thì nhờ danh Ngài mà được sự sống” (20: 30-31).
Có rất nhiều câu Kinh Thánh mà chúng ta đã đọc trong tuần qua nên được học thuộc lòng. Vậy cớ chi ta lại không giấu một ít Lời Chúa vào lòng trong tuần này nhỉ? Hãy bắt đầu với một trong những câu sau đây đi nha: Luca 16: 13; 18: 16; 19: 10; 20: 25; Giăng 1: 12, 14; 3: 16, 36; 5: 24; 8: 32.
Anh chị em còn nhớ Thánh Thi 119: 11 nói gì không?
NHÌN LÊN
Có tiếng gõ cửa nhà bạn. Đã khuya rồi, hiếm khi có khách vào giờ này. Nhưng hóa ra khách là một nhân sự hầu việc Chúa hoặc một người lãnh đạo một hội thánh mới ghê chớ. Sau vài phút chào hỏi xã giao, câu chuyện bổng chuyển hướng khi người ấy hỏi bạn: “Làm thế nào để tôi có thể biết được mình là một Cơ-đốc nhân?”
Bạn có bị sốc không? – Sao không. Nặng nữa là khác!
Tất nhiên, đấy chỉ là chuyện giả tưởng rứa thôi. Không biết ở trời Âu, đất Mỹ có chuyện nớ hay không chớ ở ta thì … chắc là không đâu hì?
Thế nhưng, trong Kinh Thánh thì một câu chuyện thật như rứa đã xảy ra. Nhân vật chính là Nicodem. Một chuyên gia kinh luật, một lãnh đạo của dân Do Thái. Học thật, bằng thật đàng hoàng nha. Đụng đến đâu, Kinh Thánh tuôn ra ào ạt đến đó luôn. Vậy mà, khi Chúa Giê-xu đề cập đến kinh nghiệm tái sinh hay sinh lại từ bên trên thì anh í bổng dưng … ngây ngô, ú ớ thấy thương luôn.
Có ai trong số khách Bộ Hành hôm nay chợt nhận ra mình đang thuộc nhóm Cơ-đốc nhân … “đầu môi, chót lưỡi” hông ta? – Dám lắm à.
Mà “đầu môi, chót lưỡi” là răng? – Là chỉ biết Chúa cách lý thuyết dzậy thôi. Nghe người ta nói sao, mình cứ máy móc lập lại như một con vẹt rứa đó.
Nếu có ai đó cắc cớ hỏi bạn: “ê, du có chắc chắn là tội mình được tha hoàn toàn chưa dzậy?” hay “du đã được cứu chưa?” thì điều gì sẽ xảy ra: bạn sẽ ‘đứng hình’ hay … có hình?
Hoặc nếu có ai đó thỏ thẻ: “Du đã được tái sanh chưa?” thì có khi nào bạn hỏi ngược lại người ấy: “tái sanh là răng?” không?
Tuy nhiên, Nicodem có điều này khá: không hề giấu dốt. Không biết cứ bảo không biết. Thương bác í là ở chỗ đấy. Và cũng nhờ bác í không “tốt khoe, xấu che” nên đời sau như ta đây mới được nghe câu Kinh Thánh tuyệt dzời là Giăng 3: 16 “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.”
Đấy, không biết thì cứ hỏi. Hỏi thì sẽ được trả lời. Không chỉ cho riêng mình mà còn cho bao người khác nữa cùng hưởng đấy thôi.
NHÌN TỚI
Nếu bạn thật lòng tin cậy nơi Đức Giê-xu là Đấng Gánh Tội thay mình, thì giống như bác Nicodem, bạn sẽ kinh nghiệm được sự tái sinh (về phương diện tâm linh). Sự sống đời đời là món quà của Đức Chúa Trời dành cho tất cả những ai nhận biết nhu cầu cứu rỗi của chính mình và chạy đến cùng Đức Giê-xu để tin nhận Ngài làm Cứu Chúa cho riêng mình.
Bạn đã nghe biết về Tin Lành rồi đúng không?
Thế thì, giờ là lúc bạn cần phải chia sẻ Tin Lành đó cho những người khác ở xung quanh. Vì cánh đồng truyền giáo của bạn là người chưa được cứu tiếp theo mà bạn sẽ gặp.
Khá nhớ rằng, chỉ có hai loại người mà bạn và tôi được gặp gỡ mỗi ngày mà thôi: những người đã có Chúa Giê-xu và những người đang cần Chúa Giê-xu.
Hãy bắt đầu câu chuyện với câu hỏi thăm dò đại loại như ri: “anh/chị/bạn quê ở đâu?” (hay làm nghề gì? …).
Dựa theo câu trả lời của người ấy (… Nghệ An chẳng hạn) ta tiến tới: “Nghệ An cũng có hai loại Nghệ An nha. Một là những người quê Nghệ An đã có Chúa Giê-xu và một là những người quê Nghệ An đang cần Chúa Giê-xu. Dzậy anh/chị/bạn thuộc loại nào?”
Nếu người ấy thuộc nhóm “đang cần Chúa Giê-xu” thì răng? – Mần tới luôn chớ răng. Giới thiệu về Chúa Giê-xu cho người ấy. Biết đâu chừng, qua người ấy mà cả làng, cả xã, cả thành phố trở lại tin thờ Chúa như đã từng xảy ra với người phụ nữ Samari năm xưa thì sao.
Đừng nghĩ là mọi người xung quanh (Tây, Tàu, … ta) chưa sẵn sàng để tiếp nhận Chúa Giê-xu nhé. Hãy nghe Chúa bảo nè:
“Hãy ngước mắt lên và xem những cánh đồng đã vàng sẵn sàng cho mùa gặt. Người gặt nhận tiền công và thu chứa hoa lợi cho sự sống đời đời, để cả người gieo lẫn người gặt đều vui mừng. Ở chỗ nầy, câu nói: ‘Người nầy gieo, kẻ kia gặt,’ là rất đúng. Ta đã sai các con gặt những gì mình không phải làm khó nhọc. Những người khác đã làm khó nhọc, còn các con thì vào chia sẻ công khó của họ.”  (Giăng 4: 35-38)
Mùa gặt thì không bao giờ thiếu. Mùa gặt thì lúc nào cũng luôn vàng sẵn ra đấy. Chỉ thiếu mỗi thợ gặt. Chúa bảo rứa đấy.
Tin hay không tùy bạn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét