Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

A-HÁP XÁP Ê-LI

1 Các Vua 17-19
Không ồn ào, không màu mè, không một lời giới thiệu, Ê-li đột ngột xuất hiện trên sân khấu lịch sử Y-sơ-ra-ên để tiên báo về cơn hạn hán khủng khiếp trong thời trị vì của bạo chúa A-háp. Bắt đầu từ đây hoạt động của các tiên tri Đức Chúa Trời trở nên nổi trội hơn, và làm cho hình ảnh các vị vua ‘lu mờ’ đi nhiều so với các chương trước đó.
Các tiên tri Cựu ước luôn xuất hiện trong một hoàn cảnh nào đó khi có nan đề. Nói cách nôm na thì “không có nan đề, không có tiên tri”. Tiên tri Ê-li cũng không ngoài quy luật đó.
Có rất nhiều sứ điệp đã từng được giảng dạy từ ba chương Kinh Thánh hôm nay về đức tin, về Đức Chúa Trời và về người hầu việc Chúa.
Giữa một xã hội bội đạo, tội ác gia tăng và hội tụ ngay trong nhà của người lãnh đạo quốc gia là vua A-háp thì Đức Chúa Trời vẫn tiếp tục dùng tôi tớ Chúa tỉnh thức những người lãnh đạo và dân sự của Ngài về sự sai trật, về sự mù lòa của họ. Lúc bấy giờ, từ vua đến dân không ai còn phân biệt được ai là Chân Thần. Họ không còn biết giữa Giê-hô-va và Ba-anh thì ai mới thực sự là Chúa. Tức là, ai là Đấng cầm quyền tể trị trên sự sống và sự chết; ai là Đấng cầm quyền tể trị trên muôn loài vạn vật, trên mọi dân mọi nước; ai thật sự làm mưa làm gió; ai thật sự làm sấm làm sét; ai thật sự đang sống.
Tất cả những phép lạ mà Chúa thực hiện qua tiên tri Ê-li là nhằm đánh thức dân sự Ngài khỏi cơn mê … thần ảo. Và những phép lạ đó cũng nhắc nhở chính những người hầu việc Chúa rằng Ngài vẫn hiện đang sống và vẫn đang kiểm soát tình hình. Vâng, Chúa chớ không phải hoàn cảnh (hạn hán) hay con người (A-háp hay Giê-sa-bên) đang kiểm soát tình hình và Chúa điều khiển mọi sự để hoàn thành kế hoạch theo ý muốn tốt lành của Ngài.
Thật ra, phép lạ không thật sự khiến người ta tin mà chỉ có tác dụng tỉnh thức hay thu hút sự chú ý của ‘khán thính giả’ mà thôi. Phép lạ cũng không nhằm để đáp ứng nhu cầu của con người mà là nhằm bày tỏ vinh quang của Chúa hay tôn cao Chúa mà thôi. Chúng ta cần phải ghi nhớ điều này để không bị lệch lạc khi cầu xin, cũng như khi nhận được phép lạ từ Chúa.
Ba chương Kinh Thánh hôm nay cũng lập đi lập lại một chân lý bất biến rằng, nơi đâu còn có người tin cậy Chúa, nơi đó còn có phép lạ xảy ra.
Bất kể người đó là ai: tiên tri, tức người hầu việc Chúa, quan chức chính phủ, hay thậm chí là một bà góa chưa tin thờ Chúa; Bất kể nơi đó là đâu: trong khe, trong hang đá, trong hoàng cung, trong nhà người ngoại, trên đỉnh núi.
Hễ còn có người tin cậy Chúa – tức là còn có người NGHE LỜI CHÚA + LÀM THEO Y BON như thế – thì còn có phép lạ xảy ra.
Phép lạ có thể xảy ra trong việc tiếp trợ thức ăn, có thể là sự chữa lành, khiến người chết sống lại, có thể là sự can đảm lạ thường, quyền năng siêu phàm để tuyên chiến và chiến thắng mọi tà linh, … Không miễn trừ một lĩnh vực nào hết. Mọi nơi, mọi chốn phép lạ đều có thể xảy ra.
Nôm na ri nè: Nếu chúng ta dám tin thì Chúa dám làm. Đơn giản rứa thôi. Vì Chúa của chúng ta là Đấng hay làm phép lạ (Thi thiên 77: 14) và đến tận hôm nay Chúa vẫn không hề thay đổi.
Tại sao bạn và tôi lại không thể là một người như vậy được nhỉ?
Trong chương 19, có một bài thuốc khá hay trị bệnh nản lòng, đặc biệt hiệu quả cho con dân Chúa nói chung và cho người hầu việc Chúa nói riêng.
Ê-li đang rơi vào một tâm trạng cực kỳ chán nản, với những ý tưởng tự thương hại ngập tràn: “Con rất nhiệt thành với Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân. Vì dân Y-sơ-ra-ên đã loại bỏ giao ước Ngài, phá hủy các bàn thờ Ngài, dùng gươm giết các nhà tiên tri của Ngài; chỉ một mình con còn lại, và họ cũng đang truy tìm để lấy mạng sống con (19: 10)
Ê-li bị xì-trét (stress) khi nào? – Ngay lập tức sau chiến thắng có một không hai trên đỉnh Cạc-mên. Một mình Ê-li chấp cả bạo chúa A-háp cùng 450 tế sư của Ba-anh và 400 thầy tế A-sê-ra và ông đã thắng tuyệt đối. Rồi sau đó … nản lòng cùng cực. Xì-trét cấp độ nặng. Nhớ nha.
Chúng ta rất dễ bị đánh bại ngay sau một chuyến công tác xa nhà rất thành công, một buổi nhóm, một kỳ bồi linh đầy ơn mà mình hoặc là diễn giả chính hoặc là người trong ban tổ chức. Bạn cần ẩn mình, nghỉ ngơi đúng nghĩa (kể cả là đang ở nhà), hạn chế … động chân tay, mồm mép và gặp gỡ đến mức gần bằng … zê-rô!
Lần cuối cùng mà bạn bị xì-trét nặng hay tự thương hại chính mình là khi nào? Bạn có nhớ nguyên nhân của lần đó không và ‘trận’ đó kéo dài bao lâu? Và cuối cùng thì điều gì đã giúp bạn vượt qua được vậy?
Ê-li được phục hồi sức lực khi vâng lời sứ giả của Chúa “ăn và uống” và hoàn toàn ra khỏi tình trạng chán nản khi được nghe tiếng phán im dịu nhỏ nhẹ của Chúa.
Thường khi bị xì-trét ta không thiết gì đến ăn uống, tâm trí cứ hận, cứ trách, cứ lẫn quẩn một dòng ‘tin nhắn’ trong trí: “chết còn sướng hơn!” Giải pháp: tìm chỗ yên tỉnh mà ngủ, rồi cố mà ăn uống tịnh dưỡng và lắng nghe Lời Chúa (tự đọc Kinh Thánh, hoặc nghe đọc Kinh Thánh hoặc nghe bài giảng). Nhớ là phải CỐ đó nha. Lúc đó thì ĂN hay NGHE đều là phải bởi đức tin cả, chớ không thể nghe theo ‘thằng’ cảm giác được. Cố là như thế.
Điều cuối cùng, Chúa không hề trách Ê-li chuyện nản lòng. Chúa cũng không chấp tôi tớ Ngài về những lời nói ra trong lúc quá bức xúc (kiểu: ‘giết con đi Chúa ơi, dứt con đi Chúa ơi’. Hic). Hiểu. Đơn giản là vì Chúa không chọn tôi tớ Ngài để nản lòng, thối chí mà là để vững lòng bền chí. Ngài không chọn họ để thất bại mà là để thành công. Rứa thôi.
Việc Chúa sai Ê-li đi xức dầu cho Haxaen, Giêhu và Elise (19: 15-16) chứng tỏ rằng Chúa vẫn tiếp tục tin dùng người của Ngài. Còn có sự yên ủi nào lớn hơn dành cho người bỏ cuộc trước đó không. Đó cũng chính là điều mà Đức Chúa Giê-xu đã dành cho Phierơ, sau khi Ngài sống lại từ cõi chết: “Hãy chăn chiên Ta!”.
Đức Chúa Trời luôn dành cho chúng ta cơ hội để trở lại, để làm lại cuộc đời. Vẫn còn cơ hội cho bạn ngày hôm nay. Vẫn còn có một Haxaen, một Giêhu chưa được phong Vương đang ở đâu đấy. Vẫn còn có một Elise – đệ tử tương lai của bạn – đang chờ bạn đụng đến để có thể chặt cày, xẽ bò dâng trọn cuộc đời phục vụ Chúa Toàn năng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét