2 Sử Ký 1-5
Trong ngày đầu tuần này, chúng ta tiến vào sách 2 Sử Ký với chủ
đề Đền Thánh, nơi ngự của Đức Chúa Trời hằng sống giữa vòng dân sự của Ngài.
Suốt 40 năm du cư trong sa mạc và hơn 400 năm của giai đoạn tiền quân chủ, Lều
Thánh là nơi ghi nhớ danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời giữa vòng Y-sơ-ra-ên. Đến
thời Sa-lô-môn, một Đền Thờ cố định, kiên cố và vô cùng lộng lẫy được xây cho
Danh Chúa và ngày nay, thân thể của chúng ta, những người tin thờ Chúa Giê-xu
là Đền Thờ của Đức Chúa Trời. Chúa luôn hiện diện cách sống động giữa vòng dân
sự của Ngài, qua mọi thời đại.
Năm chương Kinh Thánh hôm nay dành gần hết thời lượng để nói về
việc Sa-lô-môn xây dựng Đền Thờ cho Danh Chúa tại Giê-ru-sa-lem. Tuy không hẳn
là ‘xương toàn tập’ nhưng đối với nhiều người thì phần Kinh Thánh hôm nay cũng
chẳng mấy dễ ‘nhai’. He he
Cả 5 chương Kinh Thánh này tập trung ‘phe’ cái sự giàu của
Sa-lô-môn. Mà ‘ảnh’ giàu thiệt, giàu khủng luôn. Giàu đến độ mà vàng bạc bị coi
thường như đất cát, còn gỗ quý bá hương Li-băng thì bị giảm giá trị đến cỡ gỗ
tạp như gỗ sung (chắc cỡ gỗ cao su, hay keo lá tràm đi). Riêng cái khoản ngựa
xe, về chất lượng thì phải nói là đỉnh của đỉnh; còn về số lượng thì chính xác
là nhiều hơn … quân Nguyên rồi.
Thế nhưng, bởi đâu mà Sa-lô-môn được cực đỉnh giàu sang đến vậy?
Ngay tại chương 1, chúng ta cũng có thể thấy rằng, ‘ảnh’ giàu không phải vì có
… ‘nhà mặt phố, bố làm to’ đâu nha. “Ảnh’ giàu vì được Chúa cho giàu đấy (1: 12 ).
Nhưng răng mà ‘ảnh’ lại được Chúa cho giàu như rứa? Câu trả lời
là đây: vừa khi lên làm vua, Sa-lô-môn cùng toàn dân, toàn quân đều tập trung
tại Ga-ba-ôn, nơi có Lều Hội Kiến của Chúa để cùng nhau cầu hỏi Chúa (1: 1-5).
Nói cách khác, Sa-lô-môn được Chúa ban phước cách đặc biệt là vì anh í thành
tâm tìm kiếm Chúa, hết lòng thờ phượng Chúa.
Một khi anh í tìm kiếm Chúa, “trước hết mọi sự”, thì lẽ đương
nhiên, Chúa cũng sẽ ban cho ảnh “mọi điều khác nữa”. Đó là nguyên tắc, đó là
luật (Mathiơ 6: 33 ). Mà một khi đã là
Luật thì dù ảnh không xin giàu, chỉ xin khôn thì Chúa vẫn cho trọn gói luôn.
Sướng chưa.
Vâng, bí quyết của “người giàu nhất thế gian suốt mọi thời đại”
này là ưu tiên một cho việc tìm kiếm Chúa, thờ phượng Chúa. Không dừng lại ở
đó, cái cách mà Sa-lô-môn sử dụng sự giàu sang Chúa cho cũng đáng để cho chúng
ta học hỏi dài dài.
Từ chương 2 đến chương 5 tập trung mô tả việc Sa-lô-môn xây dựng
Đền Thánh cho danh của Đức Chúa Trời. Nếu chỉ chú ý đến kích thước, những vật
dụng thờ tự trong Đền Thánh thì chúng ta sẽ rất dễ bị cám dỗ đọc … “cho xong
phép công bình” mà thôi. Đúng không?
Thế nhưng, nếu xem Đền Thánh vô cùng lộng lẫy tại Giê-ru-sa-lem
như một của lễ, một tặng phẩm mà Sa-lô-môn muốn dâng lên cho Thiên Chúa thì ta
sẽ nhận ra được ông đang sử dụng tiền bạc, của cải và sự giàu sang của mình để
tôn vinh Giê-hô-va Đức Chúa Trời trước hết và trên hết là thể nào. Sau đó, vâng
chỉ sau đó, ông mới nghĩ đến cá nhân, tức là xây nhà riêng cho mình (2: 1).
Sa-lô-môn đã dành những gì tốt nhất: kim loại quý, đá quý, gỗ
quý, thợ giỏi, … để dâng tặng cho Chúa. Công việc của một vị vua thì chắc chắn
là vô cùng bận rộn, dù là một vị vua của thời bình đi nữa. Song dường như cả
cuộc đời vua không có gì quan trọng hơn, đáng chú ý hơn là công việc xây Đền
Thờ cho danh Chúa. Người chép Sử không thuật lại bất kỳ một việc nào khác của
vua trong đời trị vị của người, ngoài việc xây dựng này. Chẳng trách là tại sao
mà vinh quang dày đặc của Chúa lại đầy dẫy Đền Thờ trong ngày hoàn tất đến vậy.
Nếu mỗi một người tin Chúa là một viên đá sống để xây nên Nhà
Thiêng Liêng của Đức Chúa Trời; nếu mỗi một Cơ-đốc nhân là một Đền Thờ của Chúa
thì bao nhiêu người trong chúng ta, mà đặc biệt là những người hầu việc Chúa,
sẵn sàng đầu tư những gì tốt nhất, quý nhất của mình để hoàn thiện những người
đã tin nhận Chúa làm nơi ngự thánh, toàn hảo, “không vết, không nhăn, không chi
chê trách được” – tức là khiến cho họ trở thành những môn đồ hữu dụng –
cho Đức Chúa Trời?
Bao nhiêu người trong chúng ta đang thật sự xem việc gây dựng
người khác, tức môn đệ hóa hay đào tạo nhân sự, là ưu tiên số một trong cuộc
đời và chức vụ của mình? Hỡi các tôi tớ Chúa, quý vị có đang hy sinh điều tốt
nhất, quý nhất của mình để hoàn thành công việc thật sự quan trọng nhất của cả
cuộc đời mình như vị vua khôn ngoan tuyệt đỉnh Sa-lô-môn đã từng không?
Sa-lô-môn đã dành trọn sự khôn ngoan Chúa cho, sự giàu có Chúa
cho để xây dựng nơi ngự thánh cho Đức Chúa Trời của mình. Kể từ đó trở đi khắp
mọi dân, mọi nước người ta biết về danh Đức Giê-hô-va qua Đền Thờ lộng lẫy này;
Kể từ đó, người ta tìm đến Đền Thờ này hay hướng lòng về Đền Thờ này để tìm
kiếm Chúa, để cầu hỏi Chúa. Đền Thờ thật của Chúa ngày nay chính là mỗi một
chúng ta, những người tin thờ Chúa.
Điều mà bạn đang dâng để xây Đền Thờ Thật này
thuộc loại nào: tốt nhất, tốt vừa vừa, tốt, bình thường hay là những vật chẳng
đáng giá chi?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét