1 Sử Ký 10-16
Vì cớ sách Sử Ký được viết từ quan
điểm hay cái nhìn của một thầy tế lễ, chớ không phải từ quan điểm của một người
sống trong hoàng cung, nên Đền Thờ và việc thờ phượng Chúa trong Đền Thờ là đề
tài trung tâm của của người viết sử.
Trong 7 chương Kinh Thánh hôm nay,
thì có tới 3 chương đề cập đến việc rước Hòm Giao Ước của Chúa rồi. Về việc
này, thì sách 2 Samuen chương 6 đã từng đề cập, nhưng một lần nữa, được nhắc
lại ở đây. Qua người viết sử, Đức Chúa Trời muốn cho con dân Y-sơ-ra-ên, thế hệ
hậu lưu đày, nhận biết rằng bí quyết thành công trong cuộc đời của vua Đa-vít
là ưu tiên MỘT cho việc thờ phượng Chúa. Ông là vị vua có lòng của Đức Chúa
Trời.
Việc đầu tiên Đa-vít làm sau khi nhận
được vương quyền là tiến chiếm Giê-ru-sa-lem, thành phố của dân Giê-bu-sít
nhưng đã được Đức Chúa Trời chọn để đặt Danh Ngài giữa các chi phái Y-sơ-ra-ên.
Giê-ru-sa-lem cần phải tiến chiếm trước hết cho Đức Chúa Trời.
Bạn có biết Giê-ru-sa-lem của bạn
ngày nay là đâu không? – Chính gia đình của bạn đấy. Gia đình của chúng ta phải
thuộc về Đức Chúa Trời. Ai sẽ thực hiện điều đó? – Chính bạn chớ còn ai vào đây
nữa. Mần đi. Chúa ở cùng Đa-vít thể nào thì Ngài cũng ở cùng bạn thể ấy.
Chiếm thành Giê-ru-sa-lem cho Chúa
xong rồi thì tiếp theo phải làm gì nữa? – Rước Hòm Giao Ước, tức sự hiện diện
của Chúa vào thành thôi. Nói cách khác, việc tiếp theo cần phải làm là thiết
lập sự thờ phượng Chúa ngay tại Giê-ru-sa-lem, ngay trong gia đình của bạn.
Về việc này, xin đừng bao giờ quên
sai phạm chết người của Đa-vít nha. Câu nói: “nhiệt tình + ngu dốt = phá hoại”
rất chuẩn trong trường hợp này. Song cần chỉnh lại như ri mới … ‘người thật,
việc thật’ nè: “nhiệt tình + ngu dốt = mất mạng”.
Với động cơ đúng nhưng phương cách
sai, Đa-vít đã học được rằng ý muốn của Đức Chúa Trời mà được thực hiện trong
một cách khác với cách của Chúa thì không còn là ý muốn của Chúa nữa.
“Điều đó chắc chắn là phải ô-kê, bởi
chung quy thì tôi làm điều này cũng chỉ là vì Chúa thôi”. Đây là lời phát biểu
thể hiện quan niệm sai thường gặp, liên quan đến phương tiện hay phương cách
phục vụ Chúa. Thế nhưng, có thể lấy kết quả hay mục đích để biện minh cho
phương tiện không? Hỏi tức là đã trả lời.
Ước muốn của Đa-vít là tốt lành,
nhưng trong sự nhiệt thành của mình, vua đã bỏ qua những quy định của Chúa về
việc di chuyển Hòm Giao Ước là phải khiêng trên vai (Dân số ký 4: 15). Đa-vít
chọn một cách thuận tiện thay cho cách vâng theo luật đinh. Kết quả: một người
phải bỏ mạng.
Lòng chân thành trong việc phục vụ
Chúa là rất quan trọng, nhưng có thể có tình trạng chân thành sai chỗ. Hãy xem
xét những lĩnh vực mà bạn tham gia phục vụ trong tuần này, rồi tự hỏi chính
mình: Theo như Kinh Thánh, thì tôi nên làm việc này NHƯ THẾ NÀO? Động cơ và
phương cách, cả hai đều quan trọng trong việc phục vụ Đức Chúa Trời. Và phương
cách CHUẨN là phương cách được chỉ dẫn trong Kinh Thánh.
Thế thì, hỡi anh chị em, hãy trở lại
với Kinh Thánh để kiểm tra xem cách cầu nguyện, kiêng ăn, chữa bệnh, đuổi quỷ,
vận hành ân tứ, hát tôn vinh Chúa, chứng đạo, dạy đạo hay môn đệ hóa, và sống
đạo, … mà chúng ta đang áp dụng có phải là cách được đề cập trong Lời Chúa
không nhé. Cách của Tây, của Tàu, của con người, … có thể rất hiện đại, rất thu
hút, rất thuận tiện nhưng chỉ có cách của Chúa, được bày tỏ trong Kinh Thánh,
mới an toàn, mới không mất mạng mà thôi. Nhớ nha.
Trong phần Kinh Thánh hôm nay, mà cụ
thể là trong các chương 11 và 12 có để cập đến dàn tướng lĩnh và những người
ủng hộ Đa-vít từ thuở ông còn lang bạt xứ người.
Những dũng tướng này hẵn nhiên là
thuộc hàng top rồi. Họ nổi tiếng vì lòng can đảm nơi chiến trận, cũng như trong
đời tư, và tài lãnh đạo. Thế nhưng, vượt trên tất cả những điều đó, những vị
tướng tài này đã bày tỏ lòng trung thành đối với Đa-vít. Đây là một phẩm giá vô
cùng quý báu, trong mọi thời đại mà nhất là trong thời kỳ cuối cùng này, khi mà
mưu đồ chính trị tìm cách lũng đoạn khắp mọi nơi, kể cả trong Hội Thánh Chúa.
Ngoài những vị tướng tài này, vây
quanh Đa-vít còn có hàng nghìn con người trung thành khác, đủ mọi thành phần,
từ mọi chi phái. Đặc biệt, trong số đó có những người thuộc chi phái
Bên-gia-min, họ hàng với vị vua đương nhiệm lúc bấy giờ là Sau-lơ. Họ theo
Đa-vít bất chấp mọi lời phê phán, lên án và thậm chí tánh mạng bị đe dọa. Họ
chấp nhận trả giá để đứng chung chiến tuyến với người được Chúa chọn, dù người
ấy lúc bấy giờ chỉ là một kẻ tha hương.
Những vị dũng tướng và đoàn quân dân
trung thành này, đã cùng chia ngọt sẻ bùi với Đa-vít trong những năm tháng lang
bạt, chắc chắn sẽ trở thành những lãnh đạo trong vương quốc của ông. Điều này
làm hình bóng cho chúng ta về việc Đức Chúa Giê-xu cùng đồng cai trị với chúng
ta là những thánh đồ của Ngài, trong ngày Chúa tái lâm trên đất. Ai trong chúng
ta mà ngày nay chia sẻ sự hoạn nạn với Chúa thì cũng sẽ cùng chia sẻ vinh quang
với Ngài khi Chúa trở lại thiết lập vương quốc công chính của Ngài trên đất
(Roma 8: 17)
Điều cuối cùng, lời chúc tụng của
Đa-vít (16: 8-36) trong giờ rước Hòm Giao Ước là một ‘bài mẫu’ tuyệt vời để
tụng ca Thiên Chúa. Nếu anh chị em nào được ơn Chúa, hãy phổ nhạc phần Kinh Thánh
này để chính mình mà dân sự Chúa khắp nơi hòa lòng tôn vinh Chúa. Nếu chưa phổ
nhạc được, thì cũng hãy học thuộc lòng ca từ này để mỗi khi có cơ hội hãy “như
Đa-vít xưa” mà hát, mà múa, mà dâng vinh quang cho Chúa. Đức Chúa Trời của bạn
và tôi xứng đáng được ca ngợi như thế. Ngài xứng đáng được ca tụng mỗi một
ngày.
Vâng, “Đáng ca ngợi Giê-hô-va Đức
Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, từ trước vô cùng cho đến đời đời!”
A-men!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét