Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015

CẦU ĐƯỢC, ƯỚC THẤY

Dừng Chân Lần Thứ 13
NHÌN LẠI
Một nhà dưới thời Salomon bổng … tét thành hai nước, huynh đệ tương tàn. Bắt đầu từ sách 1 Các Vua chương 12, chúng ta đã đi dọc theo phần lịch sử song hành của ‘chị em’ nhà í.
Chức vụ tiên tri của Ê-li (1 Các Vua) hầu hết là công khai trước đại chúng và mang tầm cỡ quốc gia. Cuộc chạm trán của ông và các tiên tri của Ba-anh trên đỉnh Cạc-mên là “trận chiến của các thần” mang tính kinh điển. Còn lời cầu nguyện của ông là khuôn mẫu cho mọi kẻ tin (Gia-cơ 5: 17-18). Trong khi đó, người kế nghiệp là Ê-li-sê với quyền năng thì như nhau và thần linh của Ê-li thì … gấp đôi nhưng chủ yếu là trong chốn riêng tư, theo kiểu … một chộ một!
Tai họa khởi sự ‘thăm viếng’ Bắc triều Y-sơ-ra-ên kể từ thời vua A-háp và rồi số phận cuối cùng của vương quốc này đã được đặt vào tay độc ác của Asyri. Còn Nam triều Giu-đa thì được kéo dài tuổi thọ hơn nhờ nơi cuộc cải cách tôn giáo triệt để của vị vua thiện Giô-sia
NHÌN LÊN
Khi anh chị em cầu nguyện, phải chăng Chúa: (a) luôn trả lời điều anh chị em xin? Hay (b) thỉnh thoảng mới trả lời, hoặc (c) hiếm khi Ngài trả lời?
Nếu vẫn còn … ‘lăn tăn’ về việc Chúa thường xuyên trả lời thì anh chị em còn phải học nhiều về cầu nguyện rồi đấy. Song đừng quá lo lắng nhé, vì ngay cả những môn đệ kề cận bên Chúa Giê-xu mà cũng đã từng có lần phải chạy đến bên Ngài để thỏ thẻ kia mà. “Lạy Chúa, xin dạy chúng con cầu nguyện” (Luca 11: 1). Đây là lời cầu nguyện mà Đức Chúa Giê-xu của chúng ta thích thú được trả lời: Ô-kơ!
Trong hai sách Các Vua mà chúng ta đã đọc qua, có hai gương mẫu nổi bật mà lời cầu nguyện của họ đúng là thuộc dạng: mong được, ước thấy. Đó là kiểu cầu nguyện mà Chúa luôn thích thú để trả lời. Dường như mỗi khi mà hai ông này khởi sự cầu nguyện là cả cõi trời đất này đều phải dừng lại chờ lịnh Chúa để làm thành điều họ xin hay sao í.
Ê-li sử dụng loại “cầu nguyện quên mình”. Để đem dân tộc mình đến bước ngoặc thuộc linh, Ê-li đã xin cho trời đừng mưa. Đây là lời cầu xin mà một khi Chúa làm thành, mà thật Chúa đã làm thành, thì chính Ê-li cũng phải chịu cảnh nắng nóng, khô hạn, thiếu nước. Hơn thế nữa, tính mạng ông sẽ ở vào tình trạng nguy hiểm, vì trong mắt của vua và thần dân trăm họ, thì chính ông là tên ‘đại tội đồ’. Xin gì không xin, sao lại xin cơn đại hạn hán đến 3 năm kia chớ.
Trong khi đó, Ê-xê-chia lại ‘chơi’ món cầu nguyện “lệ thuộc hoàn toàn”. Trãi ra trước mặt Chúa bức ‘da meo’ (hồi đó, người ta viết mail trên cuộn da không hà, nên gọi là da mail. Còn bi giờ là thời điện toán rồi nên người ta mới chuyển sang gọi là … e-mail) đầy lời lẽ hăm dọa từ tay tướng giặc Asyri, Ê-xê-chia xác nhận rằng Đức Chúa Trời và chỉ duy nhất Đức Chúa Trời mới có quyền năng giải cứu dân sự của Ngài. Ê-xê-chia không giải bày với Chúa về tình trạng sức khỏe của mình; ông không nói về sự khôn ngoan hay tài hùng biện của mình. Ông cũng không đả động gì đến tầm mức của kẻ thù mà chỉ tập trung nói về quyền chủ tể tuyệt đối của Đức Chúa Trời vĩ đại mà thôi.
NHÌN TỚI
Hãy kết thúc thời giờ của chúng ta dành cho Lời Chúa hôm nay bằng lời cổ vũ của Phê-rơ (một trong những môn đồ đã từng xin Chúa Giê-xu dạy về cầu nguyện) trong thơ 1 Phê-rơ 5: 5-7 rằng, “Mọi người hãy mặc lấy sự khiêm nhường mà đối đãi với nhau; vì Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho người khiêm nhường. Vậy, hãy hạ mình dưới cánh tay quyền năng của Đức Chúa Trời, để đến thời điểm thích hợp Ngài sẽ nhấc anh em lên. Hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài luôn chăm sóc anh em.”
Hãy nghĩ đến những nan đề hoặc những quyết định mà bạn phải đối diện ngay bây giờ và cầu nguyện đến cùng cho điều đó như Ê-li hay Ê-xê-chia đã từng. Hãy đặt nhu cầu của mình ra trước mặt Chúa; Hãy trung thực và thánh sạch trước Ngài. Anh chị em có thật sự muốn vâng phục Chúa cách hoàn toàn, kể cả trong trường hợp cá nhân anh chị em phải chịu nguy hiểm hoặc chịu bất lợi không? Anh chị em có sẵn lòng nương dựa nơi chỉ một mình Đức Chúa Trời, cho dù bị người khác phê phán, chỉ trích hoặc bị họ tẩy chay không? Hãy nói với Chúa ngay giờ này.
Điều khiêm nhường là nhìn nhận rằng, bạn không thể giải quyết những nan đề riêng của mình. Nhưng một khi bạn để cho Chúa làm Đấng giải quyết nan đề của mình, thì không có gì phải ngạc nhiên nếu bạn thấy kẻ thù bỏ chạy và pháo hoa mừng chiến thắng bắt đầu nổ vang lừng. Đơn giản rứa thôi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét