2 Các Vua 18-21
Với việc bị lưu đày
biệt xứ, đối với mười chi phái thuộc vương quốc phía Bắc, coi như màn đã hạ.
Thế còn ‘đứa em song sinh phía Nam’ thì sao: Liệu nó có học được gì từ tai họa
của “chị” nó mà quay trở lại cùng Đức Chúa Trời chăng?
Trong thời khắc quyết
định đó, Đức Chúa Trời đã dấy lên một ‘ông Thiện’ cho nhà Đa-vít. Ê-xê-chia là
người “làm
điều ngay thẳng dưới mắt Đức Giê-hô-va như Đa-vít, tổ phụ vua, đã làm” (18: 3).
Về phương diện thuộc
linh, Ê-xê-chia tiến hành một cuộc cải cách sâu rộng và triệt để nhằm đem cả
dân tộc trở lại thờ phượng Đức Chúa Trời cách hết lòng. Về phương diện chính
trị, Ê-xê-chia từ chối nộp cống đối với Asyri, và quyết định chọn tin cậy nơi
sự bảo vệ Đức Chúa Trời trước sự trả thù của đối thủ.
Đức Chúa Trời nhận lời
cầu xin của Ê-xê-chia, triệt hạ phần mười sức mạnh của Asyri và khiến cho quốc
gia này không còn thế trở lại một cường quốc được nữa, cho đến tận ngày nay.
Cuối đời, trong những
năm được ‘khuyến mãi’, sự kiêu ngạo và sự tắc trách trong việc nuôi dạy con cái
của ông Thiện này, đã khiến cho số phần của Giu-đa chẳng còn kéo dài được bao
lâu.
Nếu bạn đang tìm kiếm
sự giúp đỡ cho đời sống cầu nguyện cá nhân thì tại sao lại không dành ít thời
gian nghiên cứu một nhân vật trong Cựu ước, người luôn nhận được câu trả lời
của Chúa cho mọi điều mình xin.
Ê-xê-chia là một người
tin cậy Chúa (18: 5) và là một chiến sĩ cầu nguyện. Phản ứng đầu tiên của ông
mỗi khi đối diện với nan đề là dâng trình điều đó lên trước mặt Chúa. Dù là
185,000 quân Asyri không mời mà đến (19: 35) hay là khối u ác tính đang hành hạ
(20: 1, 7) thì Ê-xê-chia cũng đều ‘lôi’ chúng trình diện Chúa trong sự cầu
nguyện. Và khi ông cầu nguyện, phép lạ đã xảy ra!
Cầu nguyện không phải
là một hình thức ma thuật mà là cuộc trò chuyện với Đấng tể trị của cả cõi tạo
vật này. Người ta có thể vứt bỏ lời thỉnh cầu của bạn, từ chối sứ điệp của bạn,
phản đối lý lẽ của bạn nhưng họ sẽ hoàn toàn bất lực trong việc chống lại những
lời cầu nguyện của bạn với Chúa.
Thế thì, hãy xem lại
những thói quen cầu nguyện của mình, hỡi anh chị em. Chúng có giúp anh chị em
xây dựng một mối thông công cá nhân với Đức Chúa Trời không? Anh chị em có làm
mạnh mẽ đời sống cầu nguyện của mình qua việc thực hành mỗi ngày không? Giờ đây
anh chị em có thỏa mái trò chuyện với Chúa hơn là so với một năm về trước, một
tháng về trước không?
Đối với những ai chưa
thiết lập được một thói quen cầu nguyện thì hãy thử làm thế này: cứ mỗi lần
‘lên xe’ và ‘xuống xe’ (dù là xe ô-tô, xe máy, xe đạp hay xe ‘mô-tô bước’!)
cũng hãy dành ít phút để thưa chuyện với Chúa. Hiệu quả lắm đấy. Mần ngay đi
nhé.
Trong câu chuyện của
‘ông Thiện’ Ê-xê-chia ở 4 chương Kinh Thánh hôm nay cũng còn có một số điều
khác đáng để suy gẫm.
Trước hết, là việc con
rắn đồng mà Môi-se làm theo lịnh Chúa trong sa mạc năm nào (Dân số 21: 1-9) lại
trở thành đối tượng để thờ phượng của dân Y-sơ-ra-ên. Con rắn bằng đồng là
phương tiện tuyệt vời được Chúa dùng để cứu dân Chúa khỏi họa rắn lửa lúc bấy
giờ. Nó còn là hình bóng về Chúa Giê-xu như chính Ngài về sau đã xác nhận trong
Giăng 3: 14-15. Tuy nhiên, con người cũng có thể biến những điều tốt, những đối
tượng từng được Chúa dùng như thế thành thần tượng, thành thánh vật cho mình.
Đó là hiểm họa.
Con dân Chúa ngày nay
cũng luôn phải cảnh giác trước tội thờ hình tượng ở dạng thức này. Hội thánh có
thể thần tượng những người lãnh đạo; sùng bái bằng cấp, học vị; tôn truyền
thống của hội thánh mình, giáo hội mình, hệ phái mình hay kinh nghiệm thuộc
linh của cá nhân mình lên ngang hàng hay thậm chí cao hơn cả Kinh Thánh; hội
thánh cũng có thể thần thánh hóa một kiểu thờ phượng nào đấy.
Những từ như “thần
tượng”, “tôn cao” hay “xem nhẹ Lời Chúa”, “thần thánh hóa”, … dường như không
liên quan gì đến việc thờ hình tượng, đúng không? Thế nhưng, nó đích thực là
thờ hình tượng đấy.
Nếu chính anh chị em
hay hội thánh, hệ phái của anh chị em mà làm bất kỳ một điều gì vừa được ‘điểm
danh’ ở trên thì đấy đích thị là thờ hình tượng rồi, đích thị là việc Chúa ghê
tởm hay gớm giếc đấy. Dù là thần tượng một diễn viên điện ảnh, hay ‘thiêng hóa’
cây thánh giá trong nhà thờ. Hãy ‘xử đẹp’ nó đi nha anh chị em, như Ê-xê-chia
đã làm đối với con rắn đồng năm xưa í. Thế nhé.
Trong phần đời 15 năm
‘khuyến mãi’ mà Chúa dành cho Ê-xê-chia sao chỉ thấy toàn điểm trừ chớ không có
điểm cộng các bác ạ. Nếu ‘ông Thiện’ này mà chết đúng hạn như … ‘quy hoạch từ
trước’ thì đúng là hơi ngắn. Hưởng dương có 39 à!
Thế nhưng, thêm 15 nữa
chỉ để ‘thòi’ ra một con ‘hổ dữ’ như Manase thì đúng là … thiện tai, thiện tai
(21: 1). Phải chăng, việc Ê-xê-chia được lành bệnh ung bướu rồi được chứng kiến
phép lạ … ‘thời gian ơi xin lùi lại’ chỉ để tỏ ra rằng chất ‘thiện lành’, chất
‘tin cậy’ trong ông đã hết đát hay sao? Sao đang ‘ngon lành’ như thế, bổng dưng
… thoái hóa, biến chất đến thế? Mà đã biết trước là cơ sự sẽ ra như thế, sao
Chúa lại khuyến mãi những 15 năm tuổi nữa để làm gì? Chịu.
Nhiều cặp vợ chồng
không có con cố tìm đủ mọi cách để có con, hoặc là xin con nuôi hoặc là sinh
trong ống nghiệm, nhưng đã có bao người đủ dũng cảm nhận ra sai lầm rằng mình
đã cố chống trả mệnh Trời sau khi đã ‘hưởng’ đầy đủ hỉ nộ ái ố từ những đứa con
này khi chúng đã lớn khôn (?)
Đôi khi, Chúa cũng cho
chúng ta nhận được những gì chúng ta mong muốn, dù đó không phải là ý muốn tốt
lành của Chúa. Người ta gọi đó là ý muốn cho phép của Đức Chúa Trời. Loại ý
muốn cho phép này bao giờ cũng đi kèm ‘tác dụng phụ’ đó nghe bà con.
Hãy suy gẫm thật kỹ
những gì xảy ra trong phần đời ‘khuyến mãi’ của vua Ê-xê-chia để rồi cân nhắc
mỗi khi đến với Đức Chúa Trời trong lời cầu nguyện nài xin!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét