Dừng Chân Lần Thứ 15
NHÌN LẠI
Sách 2 Các Vua kết
thúc với việc chấm dứt sự tồn tại của hai vương quốc. Quân Asyri tấn công cướp
phá vương quốc phía Bắc và phân tán dân Y-sơ-ra-ên khắp mọi nơi (2 Các Vua 17).
Còn vương quốc phía Nam thì bất ngờ bị quân Babilon đánh úp. Tường thành
Giê-ru-sa-lem bị triệt hạ, Đền Thờ bị thiêu rụi còn cư dân của nó thì bị đưa đi
lưu đày (2 Các Vua 25).
Sách 1 Sử Ký bắt đầu
với việc ‘ngược thời gian trở về quá khứ’ vào thời vị vua Đa-vit trị vì. Không
có gì sai trật với Kinh Thánh của anh chị em đâu. Đừng lo lắng nhá. Các sách 1,
2 Sử Ký lại ‘tô đậm’ cùng một câu chuyện mà ta đã đọc qua trong các sách từ 2 Sa-mu-ên
đến 2 Các Vua thôi. Chỉ có điều, lần nầy, tức trong các sách Sử Ký, chúng ta sẽ
được xem xét nó dưới góc nhìn của một thầy tế lễ (có lẽ là Ê-xơ-ra).
Một số phần của câu
chuyện này chỉ được vắn tắt trong các sách từ 2 Sa-mu-ên đến 2 Các Vua thì giờ
đây lại được trải ra với những chi tiết mới khá thú vị trong 1, 2 Sử Ký. Trong
khi đó, một số ‘bản khai trình’ trong sách Các Vua lại bị loại bỏ hoàn toàn
trong sách Sử Ký. Ấy là nhằm tập chú vào những sự kiện có sức tác động thuộc
linh sâu sắc trên Đa-vít và hậu tự của ông. Chúng ta sẽ thích thú với ‘góc nhìn
thứ hai’ nơi ‘chuẩn men’ Đa-vít, “người có lòng của Đức Chúa Trời”, nơi người
con trai theo dấu chân ông (Sa-lô-môn) và nơi những hậu tự duy trì triều đại
của ông (chi tộc Giu-đa)
NHÌN LÊN
Trong ít tuần nữa,
chúng ta sẽ chạm đến sách Thi Thiên hay Thánh Thi, sách dài nhất trong Kinh
Thánh và cũng là điểm … nữa đường Bộ Hành Xuyên Kinh Thánh của chúng ta. Thế
nhưng, không cần phải chờ đến chừng đó, ta mới có thể đọc và thưởng thức được
những bài thánh ca tuyệt vời dành cho việc ngợi khen và chúc tụng mà Đa-vít đã
sáng tác. Vì cớ trong 1 Sử Ký 16, chúng ta đã có thể nhận thấy một tác phẩm ‘3
in 1’, tức là một bài ca được hợp thành từ những ‘mảng ghép’ của 3 thi thiên
khác nhau. Đây nhé:
Những câu 8-22 là được
rút ra từ Thi Thiên 105: 1-15; còn những câu 23-33 thì đến từ Thi Thiên 96:
1-13; và những câu từ 34-36 thì vọng lại Thi Thiên 106: 1, 47-48.
Khi Đa-vít và những
người được chỉ định của vua phục vụ trước mặt Đức Chúa Trời, họ nhận thấy lòng
mình luôn bị hút vào trong ba chiều hướng: hướng thượng (trong
sự ngợi khen Chúa cách tự phát), hướng ngoại (trong việc công
khai làm chứng và cảm tạ Chúa vì sự vĩ đại của Ngài) và hướng nội (trong việc
khiêm nhu lệ thuộc hoàn toàn nơi Chúa).
Hãy dành thời giờ đọc
lại 1 Sử Ký 16, bạn có thể gần như nghe được nhạc khúc đang tấu đến thiên đàng
khi vua và dân sự của người vui hát trước nhan Thiên Chúa đấy.
NHÌN TỚI
Cho dù là người có
năng khiếu âm, có khả năng hát hay chỉ có khả năng … hét đi nữa, thì trong tuần
này, bạn vẫn sẽ có dư dật sự thôi thúc để hát cho Chúa, để ngợi khen Chúa, để
tạ ơn Chúa trong phần ‘ca nhạc’ của buổi nhóm thờ phượng. He he.
Hãy dành ít phút để
cất cao giọng của mình hay chơi loại nhạc cụ của mình để dâng vinh quang cho
Chúa. (Không nhất thiết phải có khán thính giả, nhưng chắc chắn là có Chúa
đấy!)
Dưới đây là một số bài
thánh ca quen thuộc (và những phần Kinh Thánh được sử dụng để phổ nhạc) mà bạn
có thể sử dụng để tập trung suy nghĩ của mình nơi Chúa.
“Lớn Bấy Duy Ngài” hay
“Thánh Chúa Siêu Việt” (Thi thiên 86: 10)
“Vì Chúa Rất Lớn” (Thi
thiên 145: 3)
“Hãy Tôn Vinh Ngài”
(Thi thiên 103)
“Thánh Thay, Thánh
Thay, Thánh Thay” (Khải huyền 4: 8)
…
Đã có bao giờ bạn nghĩ
đến việc làm thơ hay viết nhạc tôn Chúa chưa? Khá nhớ rằng, Chúa luôn thích thú
lắng nghe những “tiếng ồn ào vui vẽ” được tạo ra trong sự tôn quý Ngài. Thế thì
còn chờ gì nữa. Hãy tặng cho Chúa một tác phẩm ‘cây nhà lá vườn’ nhưng tràn đầy
tình cảm của bạn xem nào.
“Mọi sự đều được cho
kẻ nào tin” (Mac 9: 23). Gooooooooooooooooooooooooo!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét