Xuất
Hành 28-31
Bốn chương Kinh Thánh hôm nay tiếp tục ghi chép lại những
gì mà Đức Chúa Trời truyền bảo Môi-se trên đỉnh Sinai, liên quan đến việc sắm
sửa quần áo, mũ nón cùng các món đồ trang sức, cũng như các ‘phương tiện thi
hành công vụ’ bằng vàng và đá quý dành cho những thầy tế lễ!
“Riêng Chỉ Mình Anh” là rứa đó
Đây là những trang phục, trang sức và những vật dụng đặc
biệt do Chúa trực tiếp vẽ kiểu, thiết kế, và các thầy tế lễ chỉ được diện khi
ra mắt Chúa trong Lều Thánh mà thôi. Chừng đó thôi cũng đủ thấy chức tư tế hay
tế lễ là quan trọng dường nào. Không chỉ đối với cộng đồng con dân Chúa, mà còn
đối với chính Chúa. Khá nhớ rằng, bạn và tôi – những người tin thờ Chúa ngày
nay – cũng là những vị tư tế, tức là những thầy tế lễ thuộc hoàng gia đấy nhé.
(1 Phê-rơ 2: 9)
Thầy tế lễ là người đại diện của dân Y-sơ-ra-ên trước mặt
Thiên Chúa, là người được chọn để hướng dẫn việc thờ phượng trong Lều Thánh. Do
đó, tất cả những gì liên quan tới người đều rất đặc biệt, từ cái quần lót cho
đến các vật dụng người dùng khi thi hành chức phận như trầm hương, nước hoa,
dầu, cho đến bàn thờ và chậu rữa!
Thậm chí, cả những người thợ lành nghề chế tác những vật
dụng này cũng được Chúa trực tiếp chỉ định.
Nhưng tại sao chuyện ăn mặc của thầy tế lễ lại quan trọng
đến như thế, cứ phải ‘y theo khuôn’ là răng? - Ấy là vì Chúa, Đấng họ thờ
phượng; Đấng mà họ đến gần mỗi khi dâng lễ quá đỗi thánh khiết. Ngài cực thánh.
Nếu không ‘y theo khuôn’ là họ sẽ chết ngay lập tức.
Thế thì bộ trang phục và trang sức đặc biệt này của các
thầy tế lễ, trước hết, là nhằm bảo vệ mạng sống của họ mỗi khi ra vào nơi thánh
thi hành chức phận. Điều này cũng tương tự như bộ đồ bảo hộ lao động đặc biệt
dành riêng cho những công nhân đang tác nghiệp nơi có dòng điện cao thế vậy.
Đức Chúa Trời cực thánh hay chí thánh ấy ngày nay vẫn y
nguyên, không hề thay đổi. Ngài vẫn cực thánh như thế. Thế thì, hỡi anh chị em
là những thầy tế lễ của Vua Chí cao, là Đức Chúa Trời cực thánh, mỗi khi anh
chị em bước vào nơi chí thánh ra mắt Chúa, dù là trong sự cầu nguyện cá nhân,
gia đình lễ bái hay giữa chốn đông người hãy cẩn trọng về cách ăn mặc của mình
cho phải phép nhé.
Nói chi xa, có anh trai nào dám mặt quần đùi, áo ba lỗ hay
có cô, có bà nào dám ‘wuất’ cái short cực ngắn và áo hai dây vào chùa không? Có
thể nào ‘chơi’ quần đùi, áo cánh mà tiếp chuyện một người mình tôn trọng không?
Thế mà không ít người ngày nay, kể cả những người hầu việc Chúa, chơi nguyên bộ
đồ ngủ, thậm chí là chỉ có mỗi cái quần cộc (quý ông), miệng mồm còn chưa súc
sạch mà ra mắt Chúa mỗi buổi sáng mai!
Đó mà tôn thờ, mà chúc tụng Chúa à. Hạ nhục Ngài thì có. Ra
mắt Chúa kiểu đó thì đằng nào cũng chết.
Đừng có ở đó mà chày cối rằng, nay là thời ân điển hay ân
sủng nhé. Đừng có mà gân cổ lên rằng thì là tâm linh, tấm lòng mới quan trọng
chớ không phải bề ngoài. Nếu ra mắt Chúa, Đấng cực thánh, Vua chí cao mà ta có
thái độ coi thường như thế, được thể hiện qua cách ăn mặt cẩu thả của mình, thì
chúng ta đang đem mình đến chỗ chết đấy.
Điều này cũng tương tự như những người dự Tiệc Thánh “cách
không xứng đáng”, tức là không xét mình trước khi nhận bánh và chén vậy. Phước
đâu không thấy, chỉ thấy họa. Họa mà người ta không biết tại sao. Họ chỉ thấy
“trong anh em có nhiều người đau yếu, bệnh tật và một số chết” (1 Corinhto 11:
28-30), chớ không biết tại sao lại có tình trạng đó xảy ra.
Hãy thay đổi những thói quen cực xấu của mình, hỡi anh chị
em yêu dấu. Phải luôn nhớ rằng, anh chị em là thầy tế lễ hoàng gia và Đấng mà anh
chị em phục vụ, tức thờ phượng là Vua chí cao, và là Đức Chúa Trời cực thánh.
Đừng bao giờ quên điều Chúa đã phán: “Hãy nên thánh, vì Ta, Đức Chúa Trời của
ngươi là thánh”.
Không chỉ phải ‘chơi’ đúng bộ lễ phục hàng hiệu, mà mỗi thầy
tế lễ cần phải được biệt riêng ra thánh đúng quy trình thì mới được vào Lều
Thánh để thi hành chức phận. Quy trình đó là “được bao phủ bởi máu của sinh tế
chuộc tội” (29: 15-30) và được “xức dầu thánh” (30: 30)
Dù những chương Kinh Thánh hôm nay hơi bị khô, nhưng cũng
béo bổ lắm đấy. Hãy dành thì giờ nghiền ngẫm chúng với tấm lòng mở ra để có thể
nghe được những gì mà Chúa muốn nói với bạn cách cá nhân.
Chúng ta được kêu gọi để ‘khác’ đời chớ không phải mãi
‘giống’ đời đâu đấy. Cách ăn mặc của chúng ta, cách thức chúng ta ra mắt Chúa –
dù là khi cầu nguyện riêng tư hay lúc nhóm họp chung với anh chị em khác đồng đức
tin – sẽ thể hiện rõ ràng thái độ của chúng ta đối với Chúa. Hãy kiểm tra lại
bộ lễ phục và toàn bộ trang sức thánh của mình để xem thử mình đã hội đủ điệu
kiện ra mắt Chúa chưa và mình có thật sự tôn kính Chúa như đáng phải có không
nhé.
Chúa phán ri nè: “phàm ai tôn kính Ta, Ta sẽ làm cho được tôn trọng, còn ai
khinh bỉ Ta, tất sẽ bị khinh bỉ lại.” (1 Samuen 2: 30). Bóng
ở trong chân bạn rồi đấy nha!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét