Đúng
là xấu (hưởng) trước, tốt sau!
Đức
Chúa Trời đã hướng dẫn 3 triệu dân tị nạn của Ngài đến ‘tử huyệt’ Phi
Ha-hi-rốt, nằm giữa Ba-anh Sê-phôn và biển Đỏ. Và một lần nữa lòng Pharaon cùng
thần dân Ai cập lại ‘đổi chiều’.
“Truy
kích. Quyết không cho chúng nó thoát”.
Người
ngựa hối hả lao đi như tên bắn. Khói bụi mịt mờ, tiếng la hét, kêu khóc vang rền làm náo động cả một góc trời chiều
sa mạc.
Nhưng … không chết
người Y đang bị đuổi, mà chết người đang rượt đuổi họ … Pha! (lẫy í thơ
"Màu Tím Hoa Sim" của Hữu Loan. He he)
Vâng, chết sạch. Một
phát chết tươi. Kinh hoàng. Khải hoàn.
Mọi cung bậc cảm xúc
của Y-sơ-ra-ên đều được đẩy lên đến cực điểm, từ sợ hãi, kinh khiếp đến vỡ òa
sung sướng; từ chết đến sống.
Vâng, sống rồi. Thế
là, hát múa, khóc cười, là ca khen chúc tán Chúa.
Đã có
bao giờ bạn rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan tương tự như dân Y-sơ-ra-ên
lúc này: Lui cũng chết mà tới cũng chết? Bạn có bao giờ lâm vào cảnh trạng của
Môi-se ba bề thọ địch: Trước là biển Đỏ chắn đường, sau lưng là kẻ thù chực chờ
lấy mạng, còn xung quanh là ‘thần dân’ đang chì chiếc, oán than?
Điểm son mà bạn và tôi
cần phải thấy: Môi-se còn nghe được Chúa phán; Môi-se còn nghe được sự hướng
dẫn của Đức Chúa Trời. Chính vì còn nghe được tiếng Chúa nên ông đã có
những tuyên bố rất chi là quyết liệt, làm vững lòng quân dân tướng sĩ:
“Chớ sợ
chi, hãy ở đó, rồi ngày nay xem sự giải cứu Đức Giê-hô-va sẽ làm cho các ngươi;
vì người Ê-díp-tô mà các ngươi ngó thấy ngày nay, thì chẳng bao giờ ngó thấy nữa.
Đức Giê-hô-va sẽ chiến cự cho, còn các ngươi cứ
yên lặng.” (14: 13-14)
Giữa một hoàn cảnh hỗn
loạn, ồn ào, đầy sự đe dọa, chỉ trích như thế mà người của Đức Chúa Trời vẫn
còn nghe được tiếng Chúa. Điều đó thật sự mang tính quyết định.
Đó là sự khác biệt, là
bản lĩnh, là đẳng cấp cần phải có của một lãnh đạo “thứ thiệt” của Đức Chúa
Trời, dù là lãnh đạo trong một gia đình, trong một Hội Thánh hay một tổ chức
ngoài xã hội.
“Ngài bày tỏ cho Môi-se đường lối Ngài, và cho Y-sơ-ra-ên biết các
công việc Ngài” (Thi Thiên 103: 7).
Hết phép lạ này đến
phép lạ khác, Chúa liên tục thi thố quyền năng siêu việt của Ngài trong hành
trình dẫn dân Chúa ra đi. Mục đích? – Để ‘chinh phục’ lòng của họ, để khiến họ
‘tâm phục khẩu phục’, để cho họ biết được Ngài là Ai, để họ nhận ra sự khác
biệt giữa Ngài – Đấng Hằng Sống với các thần tượng vô tri, vô giác của Ai Cập
và các dân tộc xung quanh.
Bạn thân mến, đừng vội
nhìn vào những nan đề, hoạn nạn, nghịch cảnh mà bạn và gia đình bạn đang đối
diện với cái nhìn tiêu cực, bi lụy. Nếu bạn là người tin thờ Chúa, thì hãy xem
đó là cơ hội để biết Chúa rõ hơn, và thật hơn. Nan đề, hoạn nạn, nghịch cảnh là
cơ hội để Chúa bày tỏ quyền năng của Ngài để giải cứu, để ban ơn cho những kẻ
thuộc về Chúa và cũng để minh chứng cho toàn thế gian, cả người tin lẫn kẻ
không tin, rằng Chúa là Đức Chúa Trời có một và thật, không một thế lực nào
trong toàn cõi vũ trụ này có thể ngăn cản hay thắng được Ngài.
Hãy tìm một nơi chốn
riêng tư, yên tịnh trước mặt Chúa và lắng nghe sự hướng dẫn cụ thể của Chúa cho
hoàn cảnh hiện tại của bạn. Hãy lắng nghe và làm theo thì chắc chắn biển Đỏ sẽ
rẽ ra trước bạn, kẻ thù sẽ mất dạng sau lưng bạn, thay cho sợ hãi, khóc than sẽ
là lòng tin quyết nơi Chúa và lời chúc tán, vui mừng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét