Khải Huyền 7-9
Kèn ở đây là tiếng kèn phán xét, chớ không phải kèn
thắng trận, hân hoan vui mừng chi mô nà. Đang trong Mùa Giáng Sinh mà thổi kèn
này thì thoạt trông dường như không hợp cho lắm. Thế nhưng, đây là tiếng kèn
cần thiết cho những ai cứ tiếp tục ngang bướng từ chối lời mời gọi chân tình
của chính Chúa Giê-xu.
“Người nào khát, hãy đến cùng Ta mà uống! Người
nào tin Ta thì sông nước trường sinh sẽ tuôn tràn từ cõi lòng mình, đúng như
Kinh Thánh đã dạy” Giăng 7: 37-38)
“Vì Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài đến thế gian
không phải để kết án thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con mà được cứu. Ai
tin Con thì không bị kết án đâu, còn ai không tin thì đã bị kết án rồi, vì
không tin đến danh Con Một của Đức Chúa Trời.” (Giăng 3: 17-18)
Ba chương Kinh Thánh hôm nay tiếp tục hé lộ tiến độ
… thi hành án của Đức Chúa Trời ở kỳ chung kết đời đối với những kẻ chống Chúa,
chối Chúa, và từ khước Chúa.
6 niêm phong đã được tháo rồi. Tất cả đều nín thở
chờ niêm phong thứ 7.
Không biết có phải nhằm mục đích tăng sự ‘keng
thẻng’ cho độc giả hay không mà cụ Giăng đã tạm nghỉ giải lao giữa 2 ‘thằng’
6-7. Thay vào đó, cụ í e hèm rồi … mở ngoặc đơn (lần thứ nhất).
Trong ngoặc đơn này, cụ lia ‘ống kính’ rẹt rẹt từ
trời xuống đất, rồi từ đất lên trời. Đầu tiên là cụ ‘dzum’ cận cảnh 144 nghìn
“đầy tớ của Đức Chúa Trời” từ trong các chi tộc của Y-sơ-ra-ên được đóng dấu
“sản phẩm được bảo hộ độc quyền từ thiên đàng”, tức là “hàng miễn trừ ngoại
giao, không được khám xét, không được xâm phạm dưới bất kỳ mọi hình thức”. Ngon
lành chưa nà.
Vì quá ngon lành như rứa nên rất nhiều anh … tà
(không phải tài nha) cứ “bắt quàng làm họ”. Chẳng hạn, ‘anh’ Chứng Nhân
Giê-hô-va. Trước đây, mấy ảnh cho rằng tất tần tật trong cả thiên hạ chỉ có 144
nghìn người được kể là đầy tớ Chúa và được cứu vào ngày sau rốt mà thôi. Và 144
nghìn ‘sư thầy’ đó không ai khác hơn là tín đồ thuộc Chứng nhân Giê-hô-va.
Nhưng về sau, khi giáo hội Chứng nhân Giê-hô-va tăng trưởng, thì mấy ảnh liền
‘cập nhật’ lại rằng con số 144 nghìn đấy là chỉ về 144 nghìn nhóm Chứng nhân
Giê-hô-va được cứu trong ngày cuối cùng. Rõ là giảng giải kinh … dị, đúng
không?
Trong số 144 nghìn người được ‘uýnh dấu’ từ trong
dân Y-sơ-ra-ên ta không thấy có anh trai nào (không có chị gái nha) từ trong
chi phái Đan hết á. Thế là một số người đã nháo nhào lên rằng thì là vì Đan là
chi phái quậy … bà cố luôn, đầu têu cho chuyện thờ hình tượng trong dân
Y-sơ-ra-ên nà (Sáng Thế 49: 17; Thẩm Phán 18: 30); Số khác thì còn đi xa hơn
khi căn cứ trên Danien 11: 37; Giê-rê-mi 8: 16 rồi luận rằng có khi từ Đan sẽ
xuất hiện Antichrist nên bị Chúa … ‘dứt’ sớm luôn. He he.
Thật ra, cứ ‘đen thùi lùi’ mà hiểu thì đây chỉ là
144 nghìn “đầy tớ của Đức Chúa Trời” từ trong dân Y-sơ-ra-ên vào thời kỳ Đại
Nạn được dám tem chất lượng mà thôi (7: 3). Đấy nhiều khi ta vẫn cứ mắc phải
căn bệnh đọc Kinh Thánh bằng trí (tức là in trí sẵn trong đầu trước khi đọc
rồi), chớ không chịu đọc bằng mắt là thế.
Chương 8 và 9 mới thật sự là 7 kèn trổi tiếng. Dù
bảo là ấn, là kèn nhưng thật ra là một loạt xê-ri tai họa hay hình phạt giáng
xuống trên đất trong kỳ Đại Nạn. Đúng nghĩa là tơi bời khói lửa đấy.
Này nhé, ba tiếng kèn đầu đi liền với ba món … đổ
lửa: mưa lửa, đá tảng lửa và sao lửa liên tục … dội lửa xuống đất liền, biển
cả, sông ngòi. Cây cối cháy, cơ sở vật chất cháy, thú vật cháy, và … con người
cũng bị … nướng cháy. Đã nóng vì cháy lại thiếu nước sạch để uống nên không
biết bao người thoát chết cháy nhưng lại … dính chết khát. Chưa hết, dù lửa
cháy rực trời đến một phần 3 quả đất như thế, nhưng Kinh Thánh lại bảo rằng, cả
thế giới lại chìm trong mờ tối, vì cớ “trời, trăng, sao” … thiếu sáng. Thật là
khó hiểu, và dường như mâu thuẩn đúng không?
Đã vậy, mà ‘tay’ đại bàng còn ngoạc mồm bảo là
“chưa xi-nhê gì đâu nhá. Mấy ‘thằng’ sau mới kinh!”
Mà đúng là kinh thật. ‘Ông’ thứ 5 vừa quất một hơi
thì thôi rồi châu chấu mẹ, châu chấu con từ vực sâu trào lên cứ như là núi lửa
đang phun. Mà đấy không phải châu chấu thường đâu. Quỷ đấy, tà ma đấy. Eo ôi,
Chúa giam đám ‘đầu … chấu’ này khi mô mà giờ đây lại thả chúng ra như rứa. Đám
này mà đã tấn công ai thì người ấy chỉ còn biết kêu lên rằng, “chết còn sướng
hơn”. Nhưng không thể chết được mới đau chớ.
Khá nhớ là trong linh giới, cụ Giăng nhìn thấy đám
quỷ như châu chấu này nhưng con người lúc bấy giờ thì chắc chắn là sẽ không
nhìn thấy gì cả. Có thể, trong cái nhìn tự nhiên của con người thì “họa châu
chấu” này sẽ ở dưới hình thức một đại dịch quái ác nào đó cũng nên. Đại dịch
này sẽ hoành hành khắp thế giới trong vòng năm tháng. Tuy không gây chết người
nhưng hành hại người ta đến độ chết còn hơn là sống.
Rồi tiếp theo tiếng kèn thứ 6. Kèn thứ sáu được dán
nhãn là “nạn thứ hai” (9: 12). Nạn này gắn liền với hoạt động của một đạo quân
có đến 200 triệu người. Hai trăm triệu là một con số khổng lồ ngay cả thời
chúng ta đang sống đây. May ra, chỉ có anh Tàu là có khả năng đủ chuẩn này.
Một điều đặc biệt mà chúng ta cần lưu ý là mối liên
quan giữa thế lực thần linh và các hoạt động chiến tranh của con người trên
đất. Câu 14 của chương 9 cho thấy rằng, vừa sau khi 4 ông ‘thần chiến tranh’
này được ‘thả tự do’ là dưới đất đã sẵn sàng 200 triệu quân để cùng thực thi
một sứ mệnh: “tiêu diệt một phần ba loài người” (9: 15, 18).
Tuy vậy, cả ‘thần chiến tranh’ hay quân đội hùng
hậu của con người cũng chỉ là ‘công cụ thi hành án’ trong tay của Đức Chúa Trời
đối với những kẻ ác, tức những kẻ khước từ thờ lạy Chúa mà thôi. Nghe thì có vẻ
rất là khó chấp nhận, nhưng nếu Chúa không gật đầu thì không ‘anh’ nào được
quyền động đậy gì cả. Mà nếu Chúa gật đầu thì mấy ‘ảnh’ dù có hùng hổ đến đâu
cũng chỉ được hành sự “theo đúng chỉ đạo” của Chúa mà thôi.
Điểm đặc biệt nữa liên quan đến cuộc động binh
trong kỳ Đại Nạn là ‘xuất xứ’ của 4 ‘ông thần chiến tranh’: bên bờ sông cái
Ơ-phơ-rát! Mà Ơ-phơ-rát nay thuộc I-rắc, nơi mà đạo quân Hồi Giáo IS đang lộng
hành, giết người cách tàn bạo đấy.
Còn những hình ảnh rất chi là ‘quái thú’ như “đầu
ngựa giống như đầu sư tử, và miệng nó có phun lửa, khói, và diêm sinh”, hay “Vì quyền phép của những ngựa ấy ở nơi miệng và đuôi nó; những
đuôi ấy giống như con rắn, và có đầu, nhờ đó nó làm hại người.” (9: 17, 19) thì
chắc cú là cụ Giăng lại … bí từ rồi. Chớ đối với chúng ta ngày nay thì mấy chú
… quái ngựa này có khác chi là mấy chiếc xe tăng với tháp pháo hai nòng, cả
trước lẫn sau. Đúng không?
Cuối cùng, vẫn là một kết cục buồn: “Còn
những người sót lại, chưa bị các tai nạn đó giết đi, vẫn không ăn năn những
công việc bởi tay chúng nó làm, cứ thờ lạy ma quỉ cùng thần tượng bằng vàng,
bạc, đồng, đá, và gỗ, là những tượng không thấy, không nghe, không đi được. Chúng nó cũng không ăn năn những tội giết người, tà thuật, gian dâm,
trộm cướp của mình nữa” (9: 20-21)
Chúa cho phép hoạn nạn đến như thế cũng là muốn
tỉnh thức người ta quay đầu là bờ đấy thôi. Ôi lòng nhân từ của Chúa, sự nhịn
chịu của Chúa là dường nào. Song lòng chai cứng, u tối và ngang bướng của con
người … đúng là không thể hiểu nào hiểu được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét