Thứ Tư, 23 tháng 12, 2015

THƯ GỞI CHO NGƯỜI

Khải Huyền 1-3 
Chúng ta bắt đầu tiến vào sách Khải Huyền, sách cuối cùng của Kinh Thánh và là sách không dễ … nuốt chút nào. Song đừng lo lắng, vì người viết là cụ Giăng đã ‘phán’ chắc nịch như ri: “Phước cho người đọc cùng những người nghe lời tiên tri nầy và vâng giữ những điều đã ghi chép trong đó” (1: 3). An tâm rồi nhé. Kiểu chi cũng được phước. A-men?
Ngay câu đầu tiên, tác giả đã giới thiệu ngay nội dung của sách rồi. Đó là mặc khải của Đức Chúa Giê-xu về sự đến lần thứ hai, tức là sự tái lâm của Ngài. Và cũng ngay chương đầu tiên, chân dung hiện tại của Đức Chúa Giê-xu đã được Giăng mô tả lại cách vô cùng sống động, uy nghiêm. Thật khác xa một trời một vực với hình ảnh một Giê-xu, Đầy Tớ Chịu Khổ khi Ngài còn thi hành chức vụ trong thân xác con người. Ấy thế mà, cho đến tận hôm nay, nhất là trong Mùa Giáng Sinh, người ta vẫn còn ‘trương’ hình ‘bé’ Giê-xu khắp nơi, khắp chốn. Hơn 2000 năm đã qua rồi mà vẫn còn bé mãi là răng? Sao mà cứ thích sỉ nhục Chúa mãi rứa hì.
Trong sách Khải Huyền, Giăng đã sử dụng … kính thưa các thể loại dấu hiệu, biểu tượng để kể lại những gì ông được Chúa cho thấy. Không phải cụ cố tình đánh đố chúng ta mà sử dụng toàn mật mã hay từ lóng đâu. Cụ làm thế là vì … bí từ đấy ạ. Chúa hé lộ tương lai xa tít tắp của loài người cho Giăng thấy. Mà có những sự kiện, sự vật thuộc về thời đại của chúng ta đang sống đây (nhưng là tương lai đối với cụ í) thì ngày ấy làm gì đã có (xe tăng, máy bay, vũ khí nguyên tử, … chẳng hạn).
Thế cho nên, Giăng buộc phải dùng những hình ảnh thay thế để kể lại thôi. Đó là chưa kể đến việc trong nhiều trường hợp Giăng được nhìn thấy bản chất dã thú của sự vật như Đa-ni-ên đã từng, nên ông phải kể lại ‘y khuôn’. Chỉ chừng đó thôi (lúc đúng nguyên bản, lúc dùng từ thay thế) cũng đủ khiến cho người đọc hôm nay như chúng ta phải … quay mòng mòng rồi.
Phần Kinh Thánh hôm nay dành nhiều thời lượng cho 7 lá thư mà Đức Chúa Giê-xu gởi đến 7 hội thánh tại khu vực Tiểu Á, nay thuộc Thổ Nhĩ Kỳ. Có nhiều cách lý giải về 7 hội thánh này. Người thì bảo đây là những hội thánh có thật vào thời của Giăng. Người lại cho rằng 7 hội thánh chỉ mang tính biểu tượng. Số khác nữa thì tin rằng, 7 hội thánh này đại diện cho 7 thời kỳ hay 7 giai đoạn của lịch sử Hội Thánh từ ngày thành lập cho đến kỳ chung kết đời.
Riêng đối với chúng ta, những khách Bộ Hành, chúng ta không có nhiều thời giờ và cũng chưa cần thiết để tranh luận cho ra ngô, ra khoai mấy ‘chiện’ đó. Ta chỉ nhắm vào việc khám phá những bài học dạy dỗ để áp dụng cho chính mình trong hành trình theo Chúa mỗi ngày mà thôi.
Bảy lá thư hầu như đều có cùng một mẫu: (a) Giới thiệu chân dung Chúa Giê-xu – tác giả lá thư và là chủ của hội thánh, (b) đánh giá tình hình của hội thánh, (c) khen hoặc chê, (d) giải pháp trong trường hợp bị chê, và (e) lời hứa hay sự ban thưởng. Tuy nhiên, có hai ngoại lệ - hai hội thánh hoàn toàn không bị Chúa quở trách. Đó là Si-miệc nơ và Philadenphia.
Nếu bạn đọc và suy gẫm thật kỹ những câu Kinh Thánh của đầu mỗi lá thư gởi cho từng hội thánh, là những câu mô tả Chúa Giê-xu thì chắc chắn niềm tin của bạn nơi Chúa sẽ có nhiều chuyển động đấy.
Chẳng hạn, vì Chúa Giê-xu (chớ không phải bất kỳ một ai khác) là Đấng đang ngự giữa Hội Thánh và đang nắm giữ Hội Thánh trong tay Ngài (2: 1); Chính Ngài là Đấng khởi đầu và kết thúc mọi sự và là Đấng đã thắng hơn sự chết (2: 8) thì có việc gì của bạn mà Chúa Giê-xu không thể hoàn thành, có tình trạng nào của bạn mà Chúa không thể làm cho sống lại?
Hãy tiếp tục khám phá như thế suốt cả 7 lá thư nhé. Rất nhiều sự mặc khải mới mẽ về Chúa Giê-xu đang chờ bạn đấy.
Còn những lời quở trách của Chúa đối với 5 hội thánh (trừ Si-miệc nơ và Philadenphia) cần phải được xem xét cách nghiêm túc đối với chính cá nhân mình cách thường xuyên như thể việc khám sức khỏe định kỳ vậy. Hãy xét xem mình đang bị dính những triệu chứng nào của từng hội thánh trong số 7 hội thánh này. Bỏ tình yêu ban đầu chăng, thỏa hiệp với đời chăng, chỉ còn hình thức bề ngoài chăng, hâm hẩm chăng, …?
Sau khi đã định được bệnh rồi thì hãy nghiêm chỉnh áp dụng toa thuốc mà Bác sĩ Giê-xu đã cho. Chắc chắn là bệnh sẽ khỏi.
Trong phần Kinh Thánh hôm nay cũng có một vài nhân vật được nêu tên như Giê-sa-bên, Balaam, Ni-cô-la khiến người đọc phải động não ít nhiều. Nếu như Giê-sa-bên và Balaam thì ta có thể truy nguyên từ trong Cựu ước để hiểu được bản chất và công việc của những ‘bản sao’ của họ trong hiện tại. Trong khi đó Ni-cô-la lại là một nhân vật rất chi là … bí hiểm. Vì bí hiểm nên đã có không ít giả thuyết về gốc tích của nhân vật này. Một trong số đó là đánh đồng Ni-cô-la trong chương 2 của sách Khải Huyền với một trong 7 chấp sự đầu tiên của hội thánh tại Giê-ru-sa-lem (Công Vụ 6: 5). Thế nhưng, ngoài việc trùng tên thì chẳng có cơ sở nào để ‘phán’ như thế cả.
Tuy rất khó chứng minh sơ yếu lý lịch nhưng cả ba gương mặt mốc này đều có một điểm chung: dụ dỗ tôi con Chúa lìa bỏ lối sống thánh khiết, không tin Lời Chúa cách trọn vẹn như đáng phải có. Và cả 3 đều bị Chúa ghét, đều bị định cho sự phán xét.
Hội Thánh Chúa không bao giờ bị tàn diệt bởi sự bách hại, bắt bớ hay đủ kiểu áp lực, khống chế từ các thế lực bên ngoài, nhưng Hội Thánh lại thường bị … ‘chết’ bởi họa nội xâm, bởi chính ‘những người từ trong nhà’ như Balaam, như Giê-sa-bên, như Ni-cô-la.
Một khi mà Hội Thánh xa lìa đường lối Chúa, tẻ tách khỏi Lời Chúa, hòa nhập với Đời thì Chúa sẽ “cất chân đèn”, tức Hội Thánh “khỏi chỗ nó”. Một khi “chân đèn” đã được cất đi, thì cái còn lại không phải là Hội Thánh đâu mà chỉ là một tổ chức tôn giáo, một hội đoàn, một câu lạc bộ hay thậm chí tệ hại hơn là một sân chơi tôn giáo mà thôi.
Thế thì, CHÂN ĐÈN nhà bạn có còn ở chỗ nó không?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét