Dừng Chân Lần Thứ 6
Ngày hôm nay, 14/2
khắp nơi nơi người ta cứ rầm rầm, rộ rộ lễ Tình Nhân (Valentine), và con dân
Chúa cũng nhiệt tình hết cỡ, nhất là những cặp đôi đã và đang yêu nhau. Cứ thấy
người ta ‘đón’ mình cũng đón, thấy người ta ‘chào’ mình cũng chào mà không cần
biết cái ‘tục’ đó nó có gốc gác ra sao, lành hay dữ, đẹp lòng Chúa hay không
đẹp lòng Chúa.
Dù giờ đây nó có bị
biến tướng, và thương mại hóa nhưng ‘hồn cốt’ của nó chính là ngày giỗ của một
người, một vị linh mục, một ông thánh có tên là Valentine đấy. Anh chị em cứ
gu-gồ thỏa mái đi nhá, còn ‘cúng’ hay ‘kỷ niệm ngày mất’ của ông ấy hay không
là chuyện của từng người. Hồn ai nấy giữ.
Riêng đối với lịch Bộ
Hành, thì hôm nay là ngày nghỉ: dừng chân lần thứ 6. (Nghỉ có nghĩa là
KHÔNG ĐỌC Kinh Thánh như mọi hôm nhé. Chỉ nghỉ và ngẫm thôi. Thế nhé)
NHÌN LẠI
Lập đi, lập lại là
chìa khóa để nhớ lâu. Nếu bạn cảm thấy thỏa mái khi làm dấu trong cuốn Kinh
Thánh của mình thì những phần đã được đọc của sách Lê-vi ký và Dân Số ký trong
tuần lễ bộ hành vừa qua, cung cấp cho bạn vô vàn cơ hội để ‘tô màu’ những từ,
cụm từ thường xuyên lập đi lập lại. Đó là, “sạch … không sạch … chuộc tội … Ta
là CHÚA, Đức Chúa Trời của ngươi, … là thánh”.
Những từ đó nhắc nhớ
rằng, Đức Chúa Trời thánh khiết không đòi hỏi gì khác hơn là một dân tộc thánh
trong một trại quân thánh. Rồi khi tình trạng thánh khiết đó bị phá vỡ bởi sự ô
uế hoặc sự bất tuân thì Chúa cũng đã dự bị sẵn phương cách để thầy tế lễ dùng
cho việc chuộc (che phủ) tội.
Tiếng kêu của những
con thú bị giết, mùi của máu tươi và thịt cháy, những làn khói liên tục bốc lên
từ giữa bàn thờ, … ngày lại ngày được khắc ghi trong tâm thức của toàn dân tộc.
Không đổ máu thì không thể có sự tha tội hay có sự thông công với Đức Chúa
Trời.
‘Nghe, ngửi, ngó’ hay
‘nghe, nhìn, ngửi’ – được lập đi lập lại liên tục như thế. Đó là phương pháp sư
phạm thật sự ‘đi trước mọi thời đại’ của Đức Chúa Trời chúng ta. Phương pháp
nghe-nhìn thì được áp dụng trong giáo dục, chủ yếu là dạy ngoại ngữ, từ những
năm 50 của thế kỷ trước, còn ‘nghe-nhìn-ngửi’ thì chưa thấy ở mô triển khai. Ấy
thế mà, từ ‘ngày xửa, ngày xưa’ Chúa chúng ta đã dùng cách ấy để dạy dân Ngài
rồi. Ngạc nhiên chưa?
Ngày nay, Chúa vẫn
đang dùng phương pháp ấy để giúp dân sự Chúa thuộc bài đấy, trong số đó có bạn
và tôi. Có nhiều phiên bản lắm nha. Trước hết, đó chính là hiến tế toàn hảo
nhất – Chiên Con Thiên Chúa, là Đức Chúa Giê-xu, Đấng đã đến thế gian,
phó chính mạng sống mình để “cất tội lỗi thế gian” đi.
Bạn có còn nghe, có
còn nhìn thấy cuộc khổ nạn của Chúa Giê-xu không? Còn ‘ngửi’, tức là nếm trải,
cảm nghiệm sự thương khó ấy, thì sao? (Bạn sẽ hiểu được điều này khi nào bắt
đầu quyết định sống một đời nhân chứng cho Chúa)
Bạn có nghe và có thấy
những con người, những cuộc đời vì cớ danh Chúa, mà chịu khổ, mà hy sinh để bạn
được cứu, được sống, và được nên người trong Chúa không? Bạn có cảm nhận được
những sự đau đớn mà những người ấy phải chịu vì cớ sự non trẻ, dại dột, vô tín
của bạn cho đến chừng “Đấng Christ thành hình trong bạn”, cho đến chừng bạn
“đạt đến bậc thành nhân” không?
NHÌN LÊN
Có nhiều chất liệu
khác nhau dùng trong việc tẩy rữa. Nếu là một đôi tay bẩn ta có thể rữa sạch
bằng nước, bẩn hơn tí nữa ta cần phải sử dụng xà phòng. Chén bát đầy dầu mỡ, ta
không thể dùng xà phòng và nước mà phải là nước rữa bát. Đối với dầu mỡ xe cộ,
máy móc thì phải dùng đến xăng trước hết, rồi sau mới đến xà phòng và nước. Đối
với vệt máu loang trên áo, hay vệt cà-phê thì có khi phải tẩm … mì chính (bột
ngọt) một thời gian rồi mới xử lý được. Đó là đối với những vết bẩn trên thân
thể, hay vật dụng đời thường, còn đối với những vết bẩn trên tâm linh – TỘI LỖI
– thì ngoài MÁU CỦA ĐỨC CHÚA GIÊ-XU ra, không chi có thể tẩy sạch được.
Với một đôi tay bạn
dính bùn đất, bạn có thể chùi bằng một chiếc khăn hay một miếng giẻ là đủ sạch
để bắt đầu sửa chữa một chiếc xe máy. Thế nhưng, để ngồi vào bàn ăn tối, đôi
tay ấy cần phải được rữa bằng nước sạch với xà phòng. Còn nếu cần phải chuẩn bị
để giải phẩu ổ bụng cho một bệnh nhân, thì đôi tay ấy cần phải sạch như thế
nào? – Nước với xà phòng không đủ sạch được, mà phải là nước diệt khuẩn với
thời gian cọ rữa đủ lâu. Đúng không?
Thế thì, đôi bàn tay
của chúng ta cần phải sạch tới cỡ nào để được Chúa cho phép vào thiên đàng? Hãy
mở ra Thánh Thi 24: 3-4 để xem Lời Chúa dạy gì về bàn tay sạch, bạn nhé.
NHÌN TỚI
Thiên đàng là nơi được
chuẩn bị cho những con người được chuẩn bị. Đức Chúa Giê-xu đã cầu nguyện: “Lạy
Cha, Danh Cha được thánh”. Đức Chúa Trời là Đấng thánh. Ngài không thể dung
chứa bất cứ điều gì bất khiết và ô nhơ. Vậy làm thế nào để con người bất toàn
có thể vào được thiên đàng? Nếu không có một loại chất tẩy rữa nào của trần
gian có thể giải thoát con người khỏi sự ô nhơ của tội, vậy thì có điều gì là
hy vọng dành cho mỗi chúng ta?
Câu trả lời: Chính
công tác cứu chuộc của Đức Chúa Giê-xu Christ, Con Đức Chúa Trời. “Chúng ta được thánh hóa nhờ sự dâng hiến
thân thể của Chúa Cứu Thế Giê-su một lần đầy đủ tất cả” (Hê-bơ-rơ 10:10).
Những gì mà xà phòng, hay những chất tẩy rữa tuyệt vời không thể làm được đối
với tình trạng tội lỗi của chúng ta thì Đức Chúa Giê-xu đã hoàn tất bởi sự
chết, sự chôn và sự sống lại của Ngài. “Huyết
của Đức Chúa Jêsus, Con Ngài, làm sạch mọi tội chúng ta” (1Giăng 1:7)
Những người mẹ thường
xuyên nhắc nhở con mình bằng câu hỏi: “Con đã rữa tay chưa?” Sẽ có một ngày,
Cha Thiên thượng sẽ hỏi bạn câu này “Tay con có sạch và lòng con có thánh khiết
không?” Nếu bạn không chắc sẽ phải trả lời Chúa thế nào thì hãy dành thì giờ của
ngày hôm nay mà suy gẫm Hê-bơ-rơ chương 10, bạn nhé.
Chúa thánh khiết và
nhân từ luôn ở cùng anh chị em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét