Dân Số Ký 5-8
Hôm nay chúng ta lại phải tiếp tục nhai 4 ‘con khô’
trước giờ vào xứ đượm sữa và mật. Cố gắng nuốt nha pà kon. (Bị chú: ‘con khô’
là cách người miền Tây Nam bộ gọi thực phẩm phơi, sấy khô: khô cá, khô mực, và
khô … bò!)
Bốn chương Kinh Thánh hôm nay thoạt nhìn có vẻ rời
rạc, khác biệt nhau nhưng kỳ thực lại liên quan với nhau bởi một chủ đề chung.
Đó là: “Phân cách khỏi điều ô uế để biệt riêng cho Chúa hầu cho dân Chúa có thể
nhận được phước của Ngài”.
Chúa đòi hỏi dân sự Ngài phải thánh. Chính xác là
như thế. Tuy nhiên, sống đời thánh khiết thì nói bao giờ cũng dễ hơn làm. Ấy là
vì dân Chúa phải duy trì một đời sống riêng thanh sạch giữa một thế giới ngày
càng băng hoại ở xung quanh.
Bốn luật định: cho ở riêng vì … quá dơ, bồi thường
vì xài hàng không chính chủ, check mấy bà ngoại tình không đủ tang chứng (chớ
đủ tang chứng thì trảm rồi) và dâng mình phục vụ Naxire được thêm vào ở đây
dường như là nhằm bảo vệ sự thánh sạch của dân Chúa trong xứ Hứa, nơi mà dâm,
gian, dối hứa hẹn sẽ nhiều như … rươi. Mà thói thường, người ta học cái hay,
cái đúng thì trầy vi, tróc vảy, còn điều xấu, việc ác thì lắm khi nỏ cần học
cũng tự nhiên thuộc. Rứa đó.
Dân Y-sơ-ra-ên chuẩn bị tiến vào chiếm xứ Hứa, xứ
đang chịu ảnh hưởng của ngoại giáo với vô vàn thần tượng và tội lỗi. Hơn 40 năm
‘ẩn tu’, ‘lánh đời’ trong sa mạc chắc là chưa đủ để họ quên Đời. Giờ họ lại
được ‘vào Đời’ thì làm sao thánh được đây. Họ không thể tiếp tục ẩn mãi trong
sa mạc, vì nhiệm vụ chính của họ là làm chứng cho thế giới về Đức Chúa Gia-vê
(Giê-hô-va), Chân Thần duy nhất của cả cõi trời đất. Họ vào đời nhưng vẫn có
thể khác Đời nếu tuân giữ cách nghiêm ngặt những lề luật của Chúa trao ban. Và
chỉ khi, láng giềng ngoại đạo của họ nhìn thấy lối sống tin kính của cả một dân
tộc như thế giữa bao nhiêu lề thói tội lỗi vây quanh, thì chắc chắn sự công
chính sẽ có ảnh hưởng mạnh mẽ.
Anh chị em thân mến, láng giềng không thờ Chúa ở
xung quanh đang chịu ảnh hưởng bởi lối sống khác biệt của anh chị em hay anh
chị em đang chịu ảnh hưởng bởi lối sống của họ? Cách sống của anh chị em đang
phản chiếu hay phản bác lại niềm tin và Danh Chúa mà anh chị em đang mang?
Còn một điều khác chúng ta có thể học được trong
phần Kinh Thánh hôm nay: Đức Chúa Trời ghi nhớ sự dâng hiến của mỗi một người.
Ta dâng gì cho Chúa, Chúa nhớ hết, thậm chí một chén nước lã.
Có thể, người ‘thọ lễ’ không nhớ, thậm chí vô ơn
nhưng Chúa thì không bao giờ quên. Hơn nữa, vật bạn dâng, việc bạn làm là làm
cho Chúa, nên nếu người có quên cũng chẳng ảnh hưởng gì đến … ‘hòa bình thế
giới”, đúng không? Thế thì, chớ mõi mệt về sự … dâng hiến, bạn nhé.
Trong chương 7, lần lượt 12 vị trưởng chi phái dâng
lễ trong ngày cung hiến Lều Thánh. Lễ vật của mỗi người y chang như nhau, cũng
bát, đĩa bạc và chén vàng, cũng bò đực, chiên đực, dê đực, chiên con. Thế
nhưng, Kinh Thánh ghi lại đầy đủ, rất chi tiết cho từng người một, từng ngày
một. Không hề có cụm từ “nt: như trên”, hoặc “cũng giống như người trước”.
Tiền bạc mà, cứ phải rõ ràng, chi tiết, giấy trắng
mực đen như thế nhé. Đó là cách quản lý tài chánh chuẩn nhất mà chúng ta nên
học nơi Cha của mình. Biết bao nhiêu câu chuyện đau lòng về việc chôm tiền
thánh, và biết bao chức vụ thánh đã sụp đổ tan tành, mà khởi đầu cũng là do
cảnh tù mù trong việc thu chi của một số Lê dân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét