Thứ Bảy, 21 tháng 2, 2015

SA MẠC … LUẬN

Dừng Chân Lần Thứ 7
Dừng chân. Nghỉ tại chỗ. Nghỉ!
Vâng cứ ‘đi bộ’ đúng 6 ngày thì ta lại nghỉ một ngày, ‘y theo luật định’.
Trong ngày nghỉ … đọc (Kinh Thánh) này, ta có dịp xả hơi để viết thu hoạch hay nhật ký hành trình, hoặc để suy gẫm về một tuần lễ bộ hành đã qua từ chuyện trong sách (Kinh Thánh) đến chuyện ngoài đời, từ chuyện ngày xưa sang chuyện ngày nay, từ chuyện của người mà ngẫm đến chuyện của ta.
Đọc không đơn thuần là nhằm tăng thêm kiến thức mà là để thay đổi chính mình. Thay đổi cho hợp với chuẩn của Trời, thay đổi để ngày càng trở nên giống Đức Chúa Giê-xu hơn.
Như ánh sáng mặt trời vẫn còn nguyên giá trị cho sự sống của con người thể nào, dù nó vốn có từ xa xưa trong buổi đầu sáng tạo, thì Lời Chúa – cả phần Cựu Ước lẫn phần Tân Ước – chẳng những không hề lỗi thời, mà còn luôn thích hợp và có giá trị sống còn đối với mỗi một chúng ta. Do đó, mỗi khi đọc Lời Chúa, anh chị em không cần và không nên mang những cặp kính thần học hay truyền thống của giáo phái làm gì.
Hãy mở Kinh Thánh ra và cầu hỏi Chúa: “con có thể học được điều gì trong phần Kinh Thánh hôm nay?”, và “con cần phải áp dụng điều gì từ phần Kinh Thánh hôm nay vào trong thực tiễn đời sống hàng ngày của con?” Ghi lại tất cả những gì mình học được, rồi cố gắng làm theo những điều đó. Rứa thôi. Đảm bảo: đời bạn sẽ thay đổi cách ngoạn mục luôn.
NHÌN LẠI
Thế là chúng ta đã vượt qua Dân Số ký cách xuất sắc. Nói đến Dân Số là ta nghĩ ngay đến những … con số, những con người nổi bật. Mà đúng thế thật, toàn số là số, người là người.
(Lẽ ra, tên của Trạm Dừng Chân lần này là: Trường ‘Ca’ Sa Mạc, tức là sẽ nhấn mạnh đến chuyện ca cẩm hay kêu ca suốt đời của mấy ông con Trời Y-sơ-ra-ên năm nảo, năm nao. Nhưng thôi.  ‘Nghĩa tử là nghĩa tận’, mấy ổng mấy bả đều đã … xương trắng miền sa mạc hết rồi nên ‘xỉa xói’ nữa mà chi. Thế cho nên, mới đổi thành Sa Mạc Luận, là nhằm rút ra những bài học cho tất cả chúng ta, đám hậu bối soi chung).
Sau lần tổng điều tra dân số lần thứ nhất với mục đích xác định tiềm lực quân sự, Chúa chỉ thị cho Môi-se tiến hành thanh tẩy và thánh hiến toàn dân tộc để thờ phượng và chiến trận. Ngay sau lần đặc biệt kỷ niệm lễ Vượt Qua tại chân núi Sinai, dân sự bắt đầu cuộc lưu hành với hào khí ngất trời. Thế nhưng, ngày vui ngắn chẳng tày gang, loạn nghịch bộc phát ngay tại sa mạc Pha-ran và kết cuộc là 40 … “năm rồi còn mãi ra đi, đi đâu loanh quanh cho đời mõi mệt”.
Dù giữa sự chết chóc và nản lòng, nhưng ân điển của Thiên Chúa vẫn hiển lộ qua việc cung ứng nước uống và ma-na. Rồi con rắn bằng đồng chính là liệu pháp cứu sinh của Chúa trước mọi nọc độc của loài rắn lửa sa mạc. Và con lừa bổng dưng biết nói tiếng người đã phơi bày cố gắng điên rồ của Balaam trong việc rủa sả dân sự Chúa. Chúa tể trị mọi sự trong việc bảo vệ dân được chọn – nhưng còn hết sức ngang bướng – của Ngài.
Rồi lần kiểm tra dân số lần thứ hai, cách 40 năm sau cho thấy rằng, sự ‘mất trắng’ cả một thế hệ vì tội vô tín, ‘bất tuân thiên lệnh’ đã không tiêu diệt hoàn toàn một dân tộc. Ngược lại, quá khứ đau buồn đó đã giúp cho thế hệ mới học được từ sai lầm của thế hệ cha ông. “Những điều này đã xảy ra cho họ như là một bài học và cũng được ghi chép lại để làm gương cảnh cáo chúng ta, là những người đang sống vào thời đại cuối cùng này. Thế thì, ai tưởng mình đứng vững, hãy cẩn thận kẻo ngã” (1 Corinhto 10: 11-12).
Bạn có biết rằng, mỗi một chúng ta đều được kể là ‘thế hệ mới’ so với dân Chúa ngày xưa không? Và rằng, phần lớn những người không chú ý đến những chướng ngại vật thì cũng chẳng đi được tới đâu trên con đường của họ cả?
NHÌN LÊN
Chúng ta không thể từ núi Sinai vào đất Hứa mà không đi qua sa mạc. Vấn đề không nằm ở chỗ con dân Y-sơ-ra-ên sẽ phải băng qua sa mạc hay không mà là họ sẽ đóng trại trong đó bao lâu. Hành trình lẽ ra chỉ có 11 ngày đã trở nên cơn ác mộng dài 40 năm! Sự bất tiện, vất vả lẽ ra chỉ ngắn hạn đã trở thành tình trạng ‘kinh niên’ dài trọn một thế hệ. Lẽ ra chỉ có chút ít bỏng giộp và cháy rát thì kết cuộc là 1,2 triệu người phải bỏ mạng trong sa mạc.
Sa mạc thì chẳng có gì thú vị ở đó, trừ những sa mạc trên tấm bưu thiếp! Sa mạc khiến người ta nghĩ đến khô hạn, cằn cỗi, không có sự sống và những điều bất lợi. Bạn sẽ cảm thấy khát nước trong sa mạc và muốn tìm cho mình một chỗ để nghỉ ngơi và phục hồi sức lực.
Thế nhưng, khi tiếp tục bộ hành mỗi ngày xuyên Kinh Thánh, bạn sẽ khám phá ra một điều vô cùng thú vị: Nhiều tôi tớ được chọn của Chúa đã có những thời điểm sống trong sa mạc đấy. Môi-se đã từng, 40 năm, chính xác luôn. Đa-vít cũng đã từng, rồi Giăng Báp-tít, rồi Phao-lô, và Đức Chúa Giê-xu của chúng ta cũng đã từng chịu cám dỗ 40 ngày đêm trong vùng hoang mạc khô cằn gần Biển Chết.
NHÌN TỚI
Khí hậu trong sa mạc cũng mang lại đôi điều thú vị đối với cỏ cây nơi ấy: Nó khiến cho bộ rễ của cây đâm thật sâu vào bên dưới để tìm hơi ẩm nhằm duy trì sự sống. Và kết quả là cây trở nên dẻo dai, vững chắc trước những cơn bão lớn.
Điều này cũng đúng đối với những người nam, người nữ của Đức Chúa Trời, những người đang đối diện với luồng gió nóng từ sa mạc cuộc đời. Những giai đoạn khô hạn, không kết quả trong đời sống chúng ta, thật ra là được dùng để chuẩn bị chúng ta cho những ngày thành công, bội thu còn đang ở phía trước. Những thời kỳ sa mạc khô hạn chắc chắn sẽ đến, hãy chào đón chúng. Song, đừng để cho sự nóng bức của chúng khiến bạn trở nên cay đắng và bất phục đối với Đức Chúa Trời. Vì “kiên nhẫn có hoàn tất công việc thì anh chị em mới trưởng thành, toàn vẹn, không thiếu sót gì” (Gia-cơ 1:4).
Bi kịch của sách Dân Số ký không phải là việc dân Chúa phải đi ngang qua sa mạc mà là họ cắm trại trong đó quá lâu bởi tội chẳng vâng lời. Còn bạn, những ngày này, bạn đang đóng trại ở đâu?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét