Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

MỘT THUỞ LANG THANG

Phục Truyền 1:1 - 4:43 
Đây không phải là “lang thang” viếng cảnh hay rong chơi trong những ngày đầu Xuân, mà là việc ôn lại những tháng ngày gian khó đã qua của dân Y-sơ-ra-ên trước khi vào xứ Hứa. Hãy dành thì giờ quý báu trong ngày thứ 2 của Tết Cỗ Truyền mà “ôn cố tri tân” qua phần Kinh Thánh hôm nay, trước khi ra khỏi nhà du Xuân nha anh chị em.
Hôm nay chúng ta bắt đầu tiến vào sách thứ năm của Kinh Thánh, sách Phục Truyền hay Phục Truyền Luật Lệ ký, tức là sách cuối cùng trong 5 sách đầu tiên, được gọi là Ngũ Kinh Môi-se. Trong bản dịch, Công Giáo sách này có tên là Đệ Nhị Luật, giống như trong tiếng Hy lạp (Deuterosnomos). Theo đó, deuteros là lần thứ hai, còn nomos là luật pháp.
Thế nhưng, sách Phục Truyền Luật Lệ Ký không phải là rao truyền một luật lệ mới, nhưng là một sự giải thích, truyền lại luật lệ đã có. Lý do là vì những người thế hệ cũ đã qua đời trong hành trình 40 năm, thế hệ mới nầy sắp vào Đất Hứa cần biết rõ luật lệ của Chúa dạy họ.
Tuy được chia thành 34 chương nhưng sách Phục Truyền thật ra chỉ là 3 bài giảng của Môi-se cho dân Y-sơ-ra-ên thuộc thế hệ mới tại đồng bằng Mô-áp mà thôi. Nếu xem Lê-vi ký là phần lý thuyết, còn Dân số ký là phần thực hành, thì dân Y-sơ-ra-ên đã ‘pheo’ (fail) thẳng cẳng trong kỳ thi cuối khóa rồi.
Mà đã rớt thì răng? – Phải ôn bài lại thôi. Phục Truyền chính là khóa ôn thi lại đó.
Bài học đầu tiên trong phần Kinh Thánh hôm nay là chính từ nơi Môi-se: Tiếp tục rao giảng Lời Chúa cho thế hệ mới. Đó là cách chuẩn bị cho Chúa một thế hệ tin kính. Chính thế hệ trẻ này mới là những người chiếm xứ. Chính họ mới là những người sẽ hoàn thành đại nghiệp, và làm tròn mộng ước của bao thế hệ cha anh.
Nhưng ai sẽ là người giúp họ tránh được vết xe đổ của những người đi trước? – Môi-se.
Trước khi dạy cho thế hệ mới biết được bí quyết thành công trong đời, Môi-se đã không ngần ngại kể ra những sai phạm của thế hệ đi trước và ngay của cả chính ông. Thử hỏi có bao nhiêu người lãnh đạo ngày nay dám làm chứng về những sai phạm, thất bại của mình trong quá khứ; bao nhiêu người lãnh đạo có đủ dũng khí như Môi-se để tự nhìn nhận (chớ không phải bị buộc phải nhìn nhận) rằng mình đã sai lầm.
Hẳn nhiên, lịch sử luôn có thành công và thất bại nhưng mỗi khi nói đến ‘bài học lịch sử’ thì người ta luôn có ý nhấn mạnh đến những bài học thất bại. Thế cho nên, nếu chúng ta không để ý đến những sai lầm của người đi trước là chúng ta đã bỏ qua một khóa học vô cùng quý báu nhưng hoàn toàn miễn phí.
Môi-se đã dành trọn 2 tháng cuối đời để ‘kèm’ thế hệ trẻ, để ‘định hướng’ cho họ, để ‘thu hút’ họ trở lại với Chúa và Lời của Ngài, còn những Môi-se thời nay thì sao? Anh chị em có nhìn thấy một thế hệ con dân Chúa, kể cả con em của những người hầu việc Chúa đang quờ quạng, mất định hướng không? Anh chị em có nhìn thấy một thế hệ Cơ-đốc nhân trẻ đang bị phó mặc cho các triết lý sống đời này, hay cho những giáo sư giả, đội lốt chiên, nhan nhản trên mạng, tha hồ dẫn dụ lìa xa lẽ thật của Lời Chúa không?
Hãy khẩn thiết cầu xin Chúa dấy lên những Môi-se đích thực cho hội thánh Chúa nói chung và cho chính hội thánh, nơi bạn đang sinh hoạt nói riêng.
Sau khi, điểm lại những bài học lịch sử, diễn giả Môi-se đưa hội chúng của mình đến phần áp dụng của bài giảng. “Bà con ơi, cốt lõi của vấn đề chỉ có chừng ni: đừng bao giờ, đừng bao giờ, và … đừng bao giờ lìa bỏ Chúa và Lời của Chúa. Rứa thôi!”
Muốn sống, đúng không? – Hãy thủy chung với Đức Chúa Trời của mình (4:4).
Muốn giỏi hơn, muốn khôn hơn thiên hạ phải không? – Hãy giữ gìn và thực hành Lời Chúa (4:6).
Nói cách khác, bí quyết sống, nghệ thuật sống hay phong cách sống của con dân Chúa, thời nào cũng vậy, luôn gắn liền với hai thực thể vô hình và hằng hữu: chính Đức Chúa Trời và Lời của Ngài. Mà hai thực thể vô hình và hằng hữu này chính là nền tảng, là cơ sở của đức tin chúng ta đấy.
Cả sách Phục Truyền, dù có ‘hướng lui, hướng nội, hay hướng … thượng’ kiểu gì đi nữa thì cũng chỉ xoay quanh hai thực thể đó mà thôi. Và đặc biệt là trong phần cuối của bài giảng thứ nhất này, Môi-se nhấn mạnh đến Đại Giới Răn: Cấm Thờ Hình Tượng.
“Anh em phải thận trọng và canh giữ cẩn mật linh hồn mình vì anh em không thấy một hình dạng nào trong ngày Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán với anh em từ giữa đám lửa tại Hô-rếp. Vì thế, anh em đừng hành động một cách bại hoại khi chạm cho mình một hình tượng mang hình ảnh của bất cứ hình dạng nào giống như người nam hay người nữ, hoặc hình của thú vật dưới đất, hoặc hình của chim chóc trên trời, hoặc hình côn trùng bò trên mặt đất, hay là hình cá lội trong nước sâu. Khi anh em ngước mắt lên trời thấy mặt trời, mặt trăng, các ngôi sao, toàn thể thiên binh thì đừng để bị lôi cuốn mà quỳ lạy hay phụng thờ chúng, vì đó chỉ là những vật mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em đã phân chia cho mọi dân thiên hạ”  (4:15-19)
Đọc thật kỹ thì sẽ hiểu ý Môi-se muốn nói.
Ri nè: “hôm trên núi Sinai í, mọi người rõ ràng là nghe được tiếng Chúa phán, đúng không? Thế nhưng có ai trong chúng ta thấy được hình dạng của Chúa ra sao không? Không chớ gì.
Thế thì đừng có dại dột mà đục, mà đẽo, mà đúc tượng Chúa nhé. Chúa không giống trăng, không giống sao, không giống chim, không giống cá, không giống bọ, không giống thú, và cũng chẳng giống người. Đừng nhé. Mất mạng à con.
Lo mà ăn ăn sám hối đi, ở đó mà khấn, mà nguyện trước tượng Chúa, tượng Mẹ, tượng Thánh.
Trong chuyện thờ tà nầy còn một điểm nữa cần phải cảnh tỉnh chúng ta: thờ lạy thiên sứ, tức thiên thần. Người không có Chúa thì hay cúng sao giải hạn, còn người theo Chúa (Công Giáo) thì có nơi lập thiên sứ làm thần bổn mạng. Và hiện nay, ‘một bộ phận không nhỏ’ con dân Chúa, cả Tin Lành lẫn Công Giáo, rất chi là hào hứng với đề tài thiên sứ, thiếu điều cầu nguyện với thiên sứ luôn.
Hỡi anh chị em, xin vui lòng trở lại với Lời của Chúa để không rơi vào tình trạng hết thuốc chữa nha. Khá nhớ rằng, hầu hết mấy vị giáo chủ tà giáo có ‘số má’ như Mạc-môn, Chứng Nhân Giê-hô-va, … vốn là những người hầu việc Chúa nhưng đã … ‘chơi cầu tuột’ sau những cuộc gặp gỡ với những thiên sứ sáng láng đấy nhé.
Không chỗ nào trong Kinh Thánh dạy chúng ta cầu nguyện với thiên sứ, cũng không nơi nào trong Kinh Thánh dạy chúng ta xin Chúa cho thiên sứ tiếp viện, lại cũng không dạy chúng ta truyền lịnh cho thiên sứ phải làm việc này, việc kia à nha.
Đừng bao giờ quên rằng, “Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em là một đám lửa thiêu đốt và là Đức Chúa Trời kỵ tà” (4:24)
Nhớ nhé. Bảo trọng, bảo trọng, hỡi anh chị em.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét