Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015

TÁI KIỂM, TÁI XÉT

Dân Số Ký 26-30        
Gần 40 năm đã qua, một thế hệ vô tín đã lìa khỏi sân khấu, thay thế vào đó là một thế hệ mới được dấy lên. Một lần nữa, đây là thời điểm để kiểm tra dân số và đánh giá lực lượng. Mặc dù, sự phán xét thiên thượng đã ‘hốt’ đi trên 38 nghìn nhân mạng (16: 49; 25:9), nhưng lực lượng chiến đấu vẫn còn tổng cộng trên 600 nghìn (26:51). Môi-se, người đã lãnh đạo dân Chúa từ buổi đầu sẽ không còn sống để nhìn thấy việc chiếm xứ Canaan. Việc đó thuộc về Giô-suê, người kế nghiệp ông sẽ dẫn dân sự đến chiến thắng.
Năm chương Kinh Thánh hôm nay không dễ nuốt chút nào, vì toàn xương là xương. Hẳn nhiên, xương thì không thể nhai nuốt như ăn thịt, nhưng xương cũng không kém phần bổ béo, nếu ta biết ‘nấu’.
Nếu phải chọn chỉ một từ làm đại diện cho năm chương này thì chắc chắn từ MỚI (NEW) sẽ chiếm đầu bảng. Này nhé: một thế hệ MỚI (26) – Một lãnh đạo MỚI (27) – Một bộ giáo nghi được làm MỚI (28-30).
Trước hết, tại sao cần phải tổng kiểm tra dân số trước khi vào chiếm xứ? Thoạt nhìn, chúng ta dễ cho rằng vì chuẩn bị ‘uýnh’ nhau nên phải điểm quân thôi. Song thật ra, mục đích chính của lần tổng kiểm tra này là để phân chia đất trong xứ Hứa (26:53).
Đụng đến quyền lợi là phải rất sòng phẳng nhé. Ở đây không có chuyện ăn đồng chia đủ đâu nha. Đông binh, đông tướng thì được hưởng phần nhiều, còn ít quân ít tướng thì nhận phần bé, thế thôi. Còn cái dzụ bốc thăm chọn vị trí cũng là nhằm khớp mấy cái miệng lằm bằm về sau này đó nha.
Đấy, thuật ‘điều hành, quản trị’ hay thuật lãnh đạo thường bắt đầu từ những điều dường như rất vụn vặt thế đấy. Học biết cách để ngăn chặn nan đề, rắc rối phát sinh thì bao giờ cũng tốt hơn là chỉ biết cách giải quyết nan đề, hậu quả.
Ngoài ra, kết quả của việc kiểm tra dân số lần thứ hai này cũng cho chúng ta thấy sự thành tín của Đức Chúa Trời ở phương diện … giáng họa! Trừ Giô-suê và Calep thì trong tổng số 601.730 người nam từ 20 tuổi trở lên được kê khai lần này không có một ai thuộc về số người trong lần kiểm tra thứ nhất. Tất cả 603.550 người nam trong lần kiểm tra trước đều đã chết trong sa mạc, đúng như lời Chúa phán (26:65). ‘Gem ô-vờ’ hoàn toàn đối với thế hệ cũ.
Điều này là một lời nhắc nhở nghiêm túc rằng, sự đoán phạt của Đức Chúa Trời là chắc chắn và dứt khoát. Dù là ban phước hay giáng họa thì Chúa luôn làm trọn lời phán hứa của Ngài. Nhớ nhé.
Tiếp theo, một thế hệ mới xuất hiện, đòi hỏi một người lãnh đạo mới thích hợp. Giô-suê, đệ tử ruột của Môi-se, một trong hai chiến binh bền lòng tin cậy Chúa, đã được chọn. Một sự chọn lựa mang tính kế thừa.
Đúng là vì cớ ‘đập đá’ mà Môi-se không được cùng dân Y-sơ-ra-ên vào chiếm xứ Hứa. Thế nhưng, nhiệm vụ của Môi-se chỉ là đem Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập mà thôi (Xuất Hành 3: 10). Và ông đã hoàn thành sứ mạng.
Mỗi một giai đoạn, Chúa dùng những người lãnh đạo khác nhau. Do đó, người được chọn của Chúa cần phải biết phần việc của mình; người được chọn của Chúa cần phải biết thời điểm của mình. “Sẵn tiến, sẵn thoái theo ơn Cha ban …” là vậy. Tiếc thay, nhiều người ngày nay rất ô-kơ để ‘sẵn tiến’, nhưng lại vô cùng khó khăn để ‘thoái’. Đối với những người này thì “chỉ có cái chết mới chia lìa chức (và) ta!”
Môi-se không trao quyền lại cho con trai của mình, hay cho một người nào đó mà ông thích. Ông chuyển giao quyền lãnh đạo lại cho Giô-suê, người được chính Chúa chọn, người được huấn luyện, trang bị và chịu thử thách suốt những năm tháng hành quân gian lao.
Có một điều đáng lưu ý là Môi-se thì có Giô-suê kế nghiệp, nhưng đến phiên mình thì Giô-suê chẳng ‘nhân bản’ được một ai. Giá như mà Giô-suê có được đệ tử thì dân Y-sơ-ra-ên đâu rơi vào cảnh ‘năm cha, bảy mẹ’ khi đã vào hưởng phước trong xứ Hứa tốt đẹp kia.
Thật khó so sánh, Giô-suê và Môi-se ai ‘gút’ (good) hơn, vì mỗi người làm lãnh đạo ở một giai đoạn khác nhau với một thế hệ dân sự khác nhau. Song, ảnh hưởng về lâu dài trên cộng đồng thì rõ ràng là Môi-se ‘ăn đứt’ học trò của mình. Đơn giản vì Môi-se có người nối dõi, còn Giô-suê thì không. Một khi có người kế nghiệp thì công việc của Đức Chúa Trời không bao giờ bị chấm dứt, dù cho người lãnh đạo có qua đời.
Nếu vì một lý do nào đó mà bạn phải đột ngột ‘nghỉ chơi’, thì ai sẽ đủ chuẩn để thay bạn chịu trách nhiệm, để thế chỗ của bạn trong công ty, trong gia đình, trong hội thánh của bạn? Hỡi những bậc làm cha, làm mẹ, hỡi những vị lãnh đạo hội thánh, quý vị đang làm cho những thành viên khác trong gia đình, trong hội thánh luôn phụ thuộc nơi quý vị hay quý vị đang bận rộn huấn luyện, trang bị hay ‘môn đệ hóa’ họ để một ngày nào đó họ có thể thế chỗ quý vị và gánh vác công việc mà quý vị đã khởi xướng chăng?
Cuối cùng, một thế hệ mới xuất hiện thì việc phải dạy lại các quy tắc lễ nghi thờ phượng Thiên Chúa là điều tất yếu. Đối với dân Y-sơ-ra-ên thì việc dâng lễ hằng ngày cho Chúa là vấn đề quan trọng số một. Nếu không có việc dâng tễ lễ mỗi ngày cũng như giữ các kỳ lễ theo luật định của Chúa thì Y-sơ-ra-ên không còn là Y-sơ-ra-ên nữa. Điều này cũng tương tự như việc thờ phượng Chúa đối với con dân Chúa ngày nay vậy.
Thế hệ mới cần phải được học biết cách thờ phượng Chúa. Chúng nó cần phải thờ phượng Chúa cách thông hiểu, tức là phải hiểu việc chúng đang làm. Chúng phải hiểu tại sao phải làm như thế, chớ không thể bắt chước cách máy móc theo những gì thấy nơi cha mẹ hay người đi trước.
Nan đề, của thế hệ Cơ-đốc nhân mới ngày nay là ‘làm’ thì rất ‘trơn tru’ nhưng hơi bị … ‘cùn’ về chân lý. Chẳng hạn, đối với những anh chị em theo tinh thần Ngũ Tuần, Ân Tứ, cầu nguyện tiếng lạ thì rất … giòn nhưng những sự dạy dỗ liên quan đến đề tài này thì lại quá … cạn. Thậm chí, nhiều người hầu việc Chúa đến giờ vẫn chưa phân biệt được đâu là ân tứ tiếng lạ, còn đâu là tiếng lạ như dấu chứng của việc đã được báp-têm trong Đức Thánh Linh!
Còn nhiều, nhiều lắm những trường hợp tương tự như thế đang tồn tại trong khắp các hội thánh, nhóm nhánh. Tình trạng thế hệ Cơ-đốc nhân mới ‘tái mù’ giáo lý căn bản hơi bị nhiều. Đau ở chỗ là tình trạng này diễn ra trong thời điểm nhà nhà mở trường Kinh Thánh, người người mở trường Kinh Thánh.
Hỏi câu này có thể bị coi là vô duyên, nhưng chắc là cần phải hỏi: anh chị em có chắc là đã nắm vững những giáo lý căn bản, tức là những lẽ đạo chính yếu trong niềm tin Cơ-đốc không?
Nếu câu trả lời là không, thì dù bạn là ai (tín đồ hay … sứ đồ) cũng hãy lo mà ôn luyện đi nha. Sắp thi đến nơi rồi kìa.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét