Phục Truyền 17-20
Vì cớ Y-sơ-ra-ên thời bấy giờ vừa là một xã hội dân sự, vừa là một cộng
đồng tôn giáo, nên những lề luật dân sự cũng quan trọng không kém các đạo luật
tôn giáo. Trong phần Kinh Thánh mà chúng ta đọc hôm nay, Môi-se trình bày một
loạt những hướng dẫn ‘tư pháp’ trong việc giải quyết cách công bằng những tình
huống có thể phát sinh trong đời sống hàng ngày của nhân dân. Trong đó bao gồm
những quy định liên quan đến vua, thầy tế lễ, nhà tiên tri; những quy định liên
quan đến thời chiến và thời bình; những quy tắc ứng xử liên quan đến nội vụ và
ngoại vụ, quy tắc kết án hay không kết án một cá nhân.
“Tôi không biết chuyện này có thật hay không nhưng bạn đã nghe chuyện
thế này … thế này … chưa?” Nếu anh chị em đã từng là đối tượng của những câu
chuyện có khởi đầu như thế, thì sẽ hiểu được sự đau đớn và sức tàn phá của
những tin đồn nhảm là thế nào.
Đức Chúa Trời rất ghét chuyện đồn nhảm, dựng chuyện, phao vu. Đó là lý
do mà Ngài định rõ cả hệ thống pháp lý trong Y-sơ-ra-ên, để nhờ đó mà sẽ không
có một hành động chống nghịch và buộc tội đối với một cá nhân nào cho đến khi
có hai hoặc ba người làm chứng (17:6-7). Luật này đòi hỏi phải có sự điều tra
hết sức kỹ lưỡng và trao quyền phản biện cho bị cáo trước những người cáo buộc.
Hệ thống này hiệu quả đến nỗi đã trở thành chuẩn mực đối với hội thánh
trong thời Tân Ước khi xem xét kỷ luật thành viên (2 Corinhto 13: 1). Chính Đức
Chúa Giê-xu cũng tái xác nhận luật Cựu Ước này khi dạy rằng, “Nếu anh
em con có lỗi với con, hãy gặp riêng và nói cho người ấy biết điều đó. Nếu
người ấy chịu nghe thì con được lại anh em. Nhưng nếu người ấy không chịu nghe
thì hãy đem một hay hai người đi với con, để dựa vào lời của hai hoặc ba nhân
chứng mà mọi lời được xác nhận” (Mathiơ 18: 15-16)
Nguyên tắc của Chúa rất rõ ràng: Bạn phải có trách nhiệm xác minh những
lời buộc tội chống lại người đồng đạo của mình trước khi xử lý hay nói lại cho
một người khác biết về điều đó.
Đừng có nhanh nhẩu đoảng hay ba chớp ba nháng mà rao, mà đăng, mà se
(share), mà ‘buôn’, mà ‘tám’ chuyện chưa được kiểm chứng của thiên hạ khắp nơi
nha anh chị em. Nhớ là Chúa ghét kẻ nào làm những việc như thế. Ốm đòn à con.
Khi có ai đó đến cùng anh chị em mà thầm thì về chuyện xấu của ông nọ,
bà kia thì hãy nhanh chóng ‘ngắt mạch’ hặc ‘tắt đài’ những chuyện vu khống,
ngồi lê đôi mách đó đi, trước khi chúng thiêu rụi sự sống thuộc linh của anh
chị em. Nhất định thế nhá.
Trong phần Kinh Thánh hôm nay, thiết tưởng cũng nên ‘phục truyền’ một
lần nữa về cái dzụ bói toán. Đây cũng là việc làm mà Chúa ghê tởm và Ngài cũng
đã dành sẵn những hình phạt thích đáng cho những ai vi phạm.
“Khi đã vào trong xứ CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em ban cho, anh chị
em đừng bắt chước những việc làm ghê tởm của các dân tộc ở đó. Nhất thiết không
ai được đem con trai con gái mình thiêu sống để tế thần, không ai được làm nghề
thầy bói, thầy pháp, giải điềm, áp dụng ma thuật, không được bùa ngải, đồng
bóng, thông linh, hay chiêu hồn người chết. Tất cả những người làm các việc này
đều đáng ghê tởm trước mặt CHÚA” (Phục Truyền 18: 9-12)
Chúa, qua Môi-se, phán trực tiếp với dân Y-sơ-ra-ên trước khi họ vào
tiến chiếm xứ hứa Ca-na-an. Hẵn nhiên, những người trực tiếp nghe lời phán dạy
này không dễ gì bị ‘dụ khị’ thờ ma lạy quỷ, nhưng con cháu về sau của họ thì
rất dễ rơi vào cám dỗ này. Và lịch sử đã xác chứng rằng, những thế hệ con dân
Y-sơ-ra-ên về sau đã nhanh chóng ‘tiếp thu’, ‘hội nhập’ cách hào hứng tất cả
những hình thức thờ phượng của dân ngoại bang trong xứ. Họ thỉnh thờ tất cả
những ông thần, bà chúa của xứ, là những thần thánh mà không thể bảo vệ được kẻ
thờ phượng mình (dân Canaan).
Ngày nay, rất nhiều nam nữ thanh thiếu niên Cơ-đốc, thậm chí là con em
những người hầu việc Chúa, đang có xu hướng đi vào vết xe đổ này. Phần lớn các
bạn trẻ đang liên hệ với ma quỷ, đang sử dụng tà thuật mà không biết.
Cần nhớ rằng, ma quỷ muôn đời vẫn là ma quỷ. ‘Lý tưởng sống’ của chúng
vẫn là: cướp, giết và hủy diệt (Giăng 10: 10a). Ma quỷ không hề ngủ và không hề
… NGU. Nhớ nha
Vì không NGU nên để dụ được con dân Chúa, chúng đâu dại gì ‘nhốt’ mình trong
xác mấy thầy bùa, thầy mo, thầy cúng quanh cỗ bàn khói hương nghi ngút. Tà
thuật ngày nay được chúng cài dưới dạng đồ vật trang sức, đồ vật trang trí,
chẳng hạn chuông gió treo trong nhà, hay gần đây đang ‘hot’ là vòng đeo “Kẻ
Đuổi Bắt Giấc Mơ” (Dreamcatcher).
Hãy xem cách ma quỷ ‘show hàng’: vốn là một đạo bùa trừ yêu quái (thực
ra là cộng yêu quái, chớ trừ gì đâu), treo nơi đầu giường trẻ con của một bộ
tộc người da đỏ Nam Mỹ, dreamcatcher đã xuất hiện nơi cổ của nhân vật chính
trong phim Chạng Vạng (Twilight) và thế là trở thành mốt của thời đại. Các bạn
trẻ, nhất là nữ, đua nhau đeo. Đeo mà không hề biết rằng mình vừa rước họa vào
thân, đeo mà không biết rằng, đó là vật ghê tởm trước mặt Chúa.
Qua phim ảnh hay các trò chơi điện tử (games) hàng loạt nhân vật, thường
là các quái thú, có nguồn gốc vô cùng ‘bất hảo’ và rất khả nghi, đàng hoàng
thâm nhập vào từng gia đình con dân Chúa. Quái thú Pokemon là một ví dụ. Tên
khai sinh đầy đủ của ‘thằng’ này là Pocket Monster (Quái vật bỏ túi), vậy mà
nhiều người vẫn ôm nó ngủ hàng đêm!
Hiện đang tồn tại qua niệm vô cùng … ‘thiếu i-ốt’ rằng, chỉ có Tàu, chỉ
có Á Đông mới là mê tín dị đoan, còn Tây còn Mỹ là ô-kơ, là number one cho nên
không lạ là rất nhiều con dân Chúa ngày nay vẫn còn MỖI NGÀY xem tử vi phương Tây!
Rất nhiều bạn trẻ cơ-đốc vẫn miệt mài mỗi ngày đoán tính cách và sau đó
là hậu vận, tức tương lai của mình qua màu sắc mình thích, tên của mình, lá bài
mình lật, … Tất cả những hình thức đó đều có cùng một giỏ: bói khoa, thưa anh
chị em. Mà dính đến bói khoa, dù ở hình thức hay mức độ nào đi nữa thì … không
chết cũng bị thương! Chúa ghê tởm mà lị.
Anh chị em thân mến, hãy tỉnh thức vì giờ cuối cùng đã cận kề. Chúa đã
từng cảnh báo: “Dân Ta bị hủy diệt vì thiếu hiểu biết. Vì ngươi từ
chối, không chịu hiểu biết Ta, Nên Ta cũng chối bỏ, không nhận ngươi làm thầy
tế lễ cho Ta. Vì ngươi quên Kinh Luật của Đức Chúa Trời ngươi, Nên Ta cũng sẽ
quên các con ngươi” (Ô-sê 4: 6).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét