Giô-suê 9-12
Bốn chương Kinh Thánh
hôm nay gói trọn … 7 năm ‘chinh nam, phạt bắc’ của quân dân Y-sơ-ra-ên dưới sự
chỉ huy của thống tướng Giô-suê. Từ một nhát cắt quyết định vào ngay trung tâm
điểm là thành phố Giê-ri-cô và sau đó là Ahi, quân Y-sơ-ra-ên đã chia đôi xứ
Canaan thành hai miền Nam Bắc.
Chiến thắng liên tiếp
chiến thắng. Hết thành này đến thành khác bị thất thủ, hết vua này đến vua khác
bị đại bại. Chúa dồn địch thủ lại một chỗ để dân Ngài ‘uýnh’ cho tan tác. Chúa
khiến cho tinh thần địch quân bấn loạn, chưa đánh đã vỡ trận.
Tứ bề thì gươm giáo
của bộ binh Y-sơ-ra-ên theo chiến thuật ‘đánh nhanh, thắng nhanh’ áp sát, rồi
lại còn bị bồi thêm một trận bom đá của không quân thiên vương nữa thì thử hỏi
làm răng mà không phơi thây, làm răng mà không ... banh xác. Đã vậy rồi mà Chúa
còn ‘cộng thêm giờ’ theo ‘yêu cầu của khán giả’ nữa thì dù cho xứ Canaan có đến
310 hay thậm chí 3.100 vị vua đi nữa thì cũng bị Giô-suê và dân Y-sơ-ra-ên dọn
sạch chớ huống chi là 31. Đúng hôn?
Làm răng mà quân dân
Y-sơ-ra-ên luôn ‘nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, kẻ thù nào cũng uýnh thắng’ như
vậy? – Rõ ràng là Chúa vùa giúp, bênh vực họ. Thế nhưng, về phần mình, dân
Y-sơ-ra-ên cũng phải tác chiến đúng theo kế hoạch thiên thượng.
“Vậy, Giô-suê đánh
toàn xứ, nào miền núi, nào miền nam, nào đồng bằng, nào những gò nổng, và các
vua mấy miền đó. Người không để thoát khỏi một ai hết; phàm vật có hơi thở thì
người diệt hết đi, Y NHƯ GIÊ-HÔ-VA ĐỨC CHÚA TRỜI CỦA Y-SƠ-RA-ÊN ĐÃ TRUYỀN DẶN.
… Qua một lượt thì Giô-suê bắt các vua nầy và chiếm lấy xứ họ, bởi vì Giê-hô-va
Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên chinh chiến cho Y-sơ-ra-ên.” (10:40-42)
Gọn một từ: VÂNG LỜI.
Vâng lời Chúa – Chiến thắng!
Hình như Chúa trong
sách Giô-suê không phải là Đức Chúa Trời yêu thương mà chúng ta được biết ngày
nay hay sao í. Rồi dân Chúa ngày xưa nữa. Hung ác quá đi thôi. Đi đến đâu là
‘đốt sạch, giết sạch, phá sạch’ là sao? Vâng, nếu chỉ đọc thoáng qua mối sách
Giô-suê thì thật không dễ dàng chấp nhận được hành động của quân dân Y-sơ-ra-ên
tại lãnh thổ mà họ ‘xâm chiếm’.
Thật ra, các dân tộc
trong xứ Canaan bị tiêu diệt là vì tội ác của họ đã đạt chuẩn, đã lên đến đỉnh.
Mà đã lên đến chuẩn đấy, đỉnh đấy rồi thì án phạt là … ‘giải tỏa trắng, không
đền bù’ y như thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ thời Apraham hay xa hơn là cả thế giới
thời Nô-ê thôi. Dân Y-sơ-ra-ên chỉ là ‘công cụ thi hành án’ của Đức Chúa Trời,
còn chính Chúa mới là Đấng tuyên án và thi hành án.
Chúa có thể dùng tai
họa tự nhiên như động đất, lũ lụt, mưa đá, … hay con người (người tin Chúa,
người chống Chúa) để thực hiện phán quyết của Chúa đối với từng cá nhân hay
từng quốc gia, dân tộc.
Vì Chúa là Quan Án
Công Bình của cả cõi trời đất này, nên không có chuyện xử ép hay bất công chi
đâu. Đừng có lấy những gì mình biết về người khác (phạm nhân chớ không phải nạn
nhân nha) bằng cái nhìn hạn hẹp bề ngoài để ‘cân đo đong đếm’ công lý của Đức
Chúa Trời, Đấng Toàn Tri, tức biết hết mọi chuyện. ‘Bé cái nhầm’ nha cưng.
Trong phần Kinh Thánh
hôm nay còn có một bài học lớn nữa cho chúng ta: Đó là đòn độc Ga-ba-ôn.
Ga-ba-ôn thuộc nhóm
‘phạm nhân đã nhận án tử’ còn đang sống trên đất Canaan. Dân này ‘khôn’, không
‘chống’ Chúa. Họ muốn được ‘chung sống hòa bình’ với Chúa nhưng không chịu trở
thành dân Chúa như trường hợp Rahap và cả gia đình của cô. Người Ga-ba-ôn hóa
trang thật tuyệt và nói … dối thật khéo. Thế nhưng, chỉ chừng đó thôi thì ‘hiệp
ước hòa bình’ không dễ gì được Giô-suê và các vị lãnh đạo Y-sơ-ra-ên đặt bút ký
đâu.
Thế gian thì nó luôn …
gian như thế. Ma quỷ thì có bao giờ ngừng dối trá đâu. ‘Trách’ nó làm gì. Trách
là trách thống soái Giô-suê và dàn tướng lĩnh Y-sơ-ra-ên không chịu “cầu hỏi
Đức Giê-hô-va” như họ vẫn thường làm. ‘Bệnh’ quá tự tin của họ vẫn chưa được
lành. Mới hôm trước cũng vì quá tự tin mà 36 chiến binh bỏ mạng cách lãng nhách
tại Ahi. Thế mà giờ đây, bệnh cũ lại tái phát. Đau.
Ngày nay biết bao
người tin Chúa và ngay cả những người hầu việc Chúa đã được đưa vào vòng thỏa
hiệp giống như vậy! Đó có thể là thỏa hiệp trong kinh doanh, cũng có thể là
thỏa hiệp trong hôn nhân theo kiểu “kính lạy Đức Chúa Ba Ngôi, hễ cưới được vợ
tôi thôi nhà thờ”. Và kết quả là suốt đời phải rắc rối trong vấn đề tài chính,
cả một đời phải ‘bầm dập’ với … nợ hôn nhân! Ngày hôm nay, trong hội thánh
không thiếu những người Ga-ba-ôn, và họ đang làm cho hội thánh thối lui, suy
nhược.
Thời gian gần đây,
xuất hiện một đoàn sứ giả Ga-ba-ôn đời mới với duy nhất một sứ điệp: “Chỉ Có Ân
Điển Mà Thôi”. Thoạt nhìn thì hoạt động và sự dạy dỗ của mấy anh Ôn này ‘không
ảnh hưởng gì đến sự cứu rỗi’ cả, thậm chí còn giúp cho nhiều người, nhất là
những sinh viên trẻ được Chúa cứu nữa. Sự dạy dỗ chỉ nhấn mạnh đến Ân Điển của
họ, hay nói theo một tôi tớ Chúa là “chỉ chạy tại chỗ ngay chân thập tự giá”
thôi, cũng đã lừa được không ít người vì tưởng đó là phát kiến, là khải thị, là
ý Đức Chúa Trời bảo làm vậy.
Anh chị em ơi, hãy
chịu khó xem trái (quả) của mấy anh Ôn này (đời sống, hôn nhân, công việc làm
ăn, chức vụ, …) thì biết thật giả liền à. Đừng để đến “ba ngày sau” như dân
Y-sơ-ra-ên mới biết nha. hãy chịu khó xem trái (quả) của mấy ảnh để không bị
lừa mà đặt bút ký hòa ước, để không bị gạt mà nhấn nút like, mà gật đầu làm
friend của mấy ảnh trên fây, trên mạng nhé.
Chúng đang dụ dỗ anh
chị em không vâng phục Lời Chúa cách hoàn toàn đấy. Chúng đang dụ dỗ anh chị em
‘tha chết’ cho dục vọng của xác thịt đấy. Chúng đang thuyết phục anh chị em lợi
dụng sự tự do mà mỗi chúng ta có được trong Đấng Christ để sống theo xác thịt
đấy. Đừng cứng lòng mà đi vào ‘vết xe đổ’ của Giô-suê nha.
Bảo trọng, bảo trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét