1 Samuen 9-12
Cuối cùng, điều mà dân Y-sơ-ra-ên ao
ước cũng đã thành hiện thực: họ đã có được một vị vua, vừa trẻ, đẹp lại vừa có
tài. Nói theo ngôn ngữ ngày nay thì anh í rất chuẩn ‘men’ và cũng được Chúa
chuẩn y. Thế nhưng, đó lại là một việc không đẹp lòng Chúa.
Không đẹp lòng Chúa mà Chúa vẫn ban
cho. Kiểu này được gọi là “ý muốn cho phép” chớ không phải là “ý muốn trọn vẹn”
của Chúa đâu nha. Đây là kiểu “thích thì chìu” đấy. Kiểu ban cho này cùng nhóm
với “chim cút sa mạc” mà dân Y-sơ-ra-ên đã từng. Đây là loại tặng phẩm luôn có
‘tác dụng phụ’ đi kèm. Nhớ nhé.
Trong buổi đầu nhậm chức, thì không
hề thấy ‘tác dụng phụ’ chi cả. Sau-lơ đẹp trai, trẻ trung, hơn hẳn người ta …
“cái đầu” (9:2). Rồi cũng được xức dầu bởi chính Samuen, rồi Thánh Linh tác
động, rồi cũng nói tiên tri như ai. Còn gì nữa? – Chàng đánh đấm ra trò nha.
Uýnh một phát thôi là quân Am-môn không còn một mống.
“Lãnh đạo như thế thì tốt quá rồi còn
gì. Đúng là một người đầy ơn. Thật là phúc phận cho dân tộc, cho đất nước. Hỡi
quốc dân đồng bào, một giai đoạn mới, một trang sử mới xán lạn đã đến với chúng
ta, …” Nói chung là rất hồ hởi, phấn khởi.
Chính vì nhìn thấy tư cách rất khiêm
nhu, những hoạt động vô cùng sôi nổi, những chiến công hay thành quả hoành
tráng bước đầu của Sau-lơ mà dân Y-sơ-ra-ên, dù bị Chúa quở trách trước và sau
sự vụ đó, vẫn không thực sự ‘tâm phục khẩu phục’ là họ đã sai trật, đã phạm tội
về việc xin một vua.
Ngày nay, trong hội thánh Chúa có hay
không những vị lãnh đạo được chọn theo kiểu “cho phép” thế này không? – Chắc là
có đấy.
Việc xin một vua là điều không đẹp
lòng Chúa, nhưng Sau-lơ thì lại được chính Chúa chọn chớ không phải cộng đồng
Y-sơ-ra-ên chọn. Nói cách khác, Sau-lơ được chọn bởi Chúa chớ không bởi con
người. Đó không phải là điều dễ dàng để hiểu. Ta không thể hiểu tại sao Chúa
lại chọn Sau-lơ, một người chẳng có tí quan tâm nào đến chuyện thuộc linh để
làm lãnh đạo trên toàn thể dân sự của Chúa.
Ai đời, ‘nhà chàng ở cạnh nhà ông’
như thế, mà Sau-lơ không hề biết gì đến Samuen và công việc của ông ấy cả. Thậm
chí, một thằng tiểu đồng còn biết nhiều hơn anh í. Tệ đến nổi, anh xem Samuen
cũng giống như mấy ông ‘sờ mu rùa’ đoán vận hay sao í nên mới bảo thằng hầu vét
chút tiền còm đặt lễ! Vậy mà Chúa vẫn chọn người này để làm vua.
Có thể bạn đang ‘théc méc’ trong lòng
vì sao người này, người kia lại được chọn làm lãnh đạo, hay tay nọ tay kia lại
được làm vương làm tướng? Chúa ở đâu, công lý ở đâu? – Yên tâm đi cưng. Chúa
đang ở đó chớ đâu.
Khá nhớ rằng, “chẳng có thẩm quyền
nào mà không đến từ Đức Chúa Trời; các nhà cầm quyền hiện có đều do Đức Chúa
Trời chỉ định” (Roma 13:1). Thẩm quyền hay uy quyền lãnh đạo thì đúng là đến từ
Đức Chúa Trời nhưng nhân cách (của người lãnh đạo đó) thì không.
Nhớ nha, kể cả mấy ông ‘trời ơi, đất
hỡi’, mấy tay dùng mưu mô, thủ đoạn để chiếm ghế hay mua ghế gì gì đi nữa thì
cũng “đều do Đức Chúa Trời chỉ định” cả đấy. Còn tại sao Chúa ‘chỉ định’ mấy
ổng, mấy bả phải ngồi vào cái ghế đó thì … hồi sau sẽ rõ. Đừng manh động mà tội
chồng thêm tội nghe cưng. He he
Còn một điểm nữa trong phần Kinh
Thánh hôm nay cũng hay à nha. Đó là cách Chúa sử dụng hoàn cảnh để dẫn dắt
người trong cuộc. Vị vua đầu tiên của Y-sơ-ra-ên được Chúa ‘dẫn’ đến ngôi báu
bởi mấy con lừa đi lạc! Chúa tể trị và sắp đặt mọi sự để tỏ cho người được chọn
biết được sự kêu gọi của Ngài, cũng như nhận được những xác chứng cho sự kêu
gọi đó.
Hãy ngẫm mà xem, có biết bao điều
từng xảy ra trong đời ta mà thoạt tiên chẳng khác chi là chuyện ngẫu nhiên,
tình cờ. Nhưng giờ đây khi kết quả đã tỏ bày, ai nấy trong chúng ta đều gật gù
… “đúng là ý Chúa”.
Thế thì, anh chị em ơi, một lần nữa
hãy điểm lại những lần “ngẫu nhiên – thiên định” như thế và dâng lời tạ ơn Đức
Chúa Trời vì sự tể trị và sự dẫn dắt lạ lùng của Ngài trên cuộc đời mình từ lúc
thiếu thời cho đến tận hôm nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét