Ru-tơ 1-4
Ngày hôm qua, chúng ta đã đọc 5
chương tăm tối nhất của cả Kinh Thánh, còn hôm nay chúng ta đọc được 4 chương
tươi sáng nhất. Điểm đặc biệt cần ghi nhớ là cả hai phần tối sáng này đều xảy
ra trong cùng một thời gian: thời các quan xét của Y-sơ-ra-ên!
Điều này minh chứng cho một chân lý
rằng, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, nếu muốn, thì người theo Chúa vẫn có thể sống
một đời tin kính. Đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh, đừng lấy cách ứng xử của người
quanh ta để biện minh cho lối sống bất kính, bất minh, bất tín và … vô tín của
chính ta. Một anh Lê-vi con dòng cháu giống, nếu muốn, vẫn có thể … sai bét
nhè; một cô gái trẻ góa chồng, vốn gốc ngoại bang, nếu muốn vẫn có thể giữ tròn
tiết hạnh theo như lề luật Chúa.
Sách Ru-tơ khắc họa câu chuyện tình
lịch sử, lòng tin kính và việc chuộc lại sản nghiệp trong bối cảnh đen tối thời
các quan xét.
Đây là một câu chuyện có thật về một
thiếu phụ người Mô-áp, người đã tình nguyện lìa bỏ di sản ngoại giáo của mình
để gắn bó với dân Y-sơ-ra-ên và Đức Chúa Trời của người Y-sơ-ra-ên. Bởi lòng
trung tín của cô trong thời kỳ bội tín của tuyển dân, Đức Chúa Trời đã ban
thưởng cho Ru-tơ một người chồng mới (Bô-ô), một đứa con trai (Ô-bết) và một danh
phận trong gia phả của Đấng Christ.
Hãy nghĩ đến những quyết định khó
khăn của Ru-tơ: ở lại quê nhà Mô-áp, nơi được yêu thương và có người quen biết
hay chuyển đến đất Y-sơ-ra-ên, nơi chẳng có ai thương và chẳng ai biết đến
mình; bắt đầu một gia đình mới ở cố hương hay sống cùng bà mẹ chồng già góa
bụa; thờ phượng những vị thần quen thuộc của tổ tiên hay thờ phượng Giê-hô-va,
chân thần của dân Y-sơ-ra-ên.
Đang khi bền lòng bước đi với Chúa
giữa một dân tộc lìa bỏ Chúa, Ru-tơ trực tiếp học biết được rằng, Đức Chúa Trời
ban thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài.
“Không có đức tin thì không thể nào
làm hài lòng Đức Chúa Trời; vì người nào đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng
Ngài thực hữu, và Ngài là Đấng ban thưởng cho những ai tìm kiếm Ngài” (Hê-bơ-rơ 11: 6)
ACE có thực sự tin rằng, Chúa là Đấng
ban thưởng cho những ai tìm kiếm Ngài không?
Trong bối cảnh văn hóa thời bấy giờ,
người thiếu phụ trẻ Ru-tơ phải đối diện với 3 điều bất lợi: không con – không
chồng và không có quốc tịch Y-sơ-ra-ên. Thế nhưng, câu chuyện này bày tỏ thế
nào Đức Chúa Trời đã giúp đỡ ‘người ngoài cuộc’ đó, đem cô vào ‘trong cuộc’ và
cứu cô khỏi cảnh nghèo và phận bị từ chối. Nếu bạn đã từng cảm thấy mình là
‘người ngoài cuộc’, đã từng tranh đấu để trở thành ‘trong cuộc’ thì hãy tìm
thấy hy vọng nơi sách này về một Đức Chúa Trời, Đấng muốn cho những ‘người
ngoài cuộc’ đén cùng Ngài để được giúp đỡ.
Sách Ru-tơ là câu chuyện tình yêu sâu
sắc mà bạn không thể dừng lại giữa chừng. Đó không chỉ là thiên tình sử giữa
ông và em (vì chàng Bô-ô chắc cũng đã kha khá tuổi rồi) mà còn là tình mẹ con –
mẹ chồng con dâu – hiếm có lúc bấy giờ và ngay cả … bây giờ. Bất kể thể loại gì
thì tình yêu thật vẫn luôn cần được trải qua thử thách để làm cho vững mạnh.
Dầu không được nhắc đến cách tỏ
tường, có chăng chỉ là những lời oán trách, nhưng sự tể trị của Đức Chúa Trời
trong sách này là không thể phủ nhận. Chúa tể trị trên mọi sự để đem Na-ô-mi
trở lại quê nhà; Chúa tể trị từ đầu đến cuối để nàng Ru gặp được chàng Bô, rồi
từ họ mà ra một vị vua nổi tiếng, vua Đa-vít, và từ dòng dõi quân vương này hai
ngàn năm sau đó Đấng Cứu Thế của cả cõi trời đất là Đức Chúa Giê-xu đã mặc lấy
xác phàm nhân mà vào thế gian.
CHUỘC, CHUỘC LẠI hay CỨU CHUỘC là ý
tưởng chủ đạo bàng bạc trong sách lịch sử này. Ru-tơ được biến đổi từ nghèo
sang giàu, từ góa phụ sang mệnh phụ, từ không con đến có con, từ dân ngoại
thành tuyển dân của Đức Chúa Trời.
Ngoài ra, Bô-ô người bà con có quyền
chuộc sản nghiệp, người đã đem lại cho Ru-tơ và người mẹ chồng góa bụa của cô
một đời sống mới cũng là một nhân vật chính với những tính cách đáng học hỏi.
Hãy dành thời giờ suy gẫm và tự rút
tỉa thêm cho chính mình những bài học bổ ích từ “Tình Sử Ru-tơ” hay “Chuyện
Tình Người Thiếu Nữ Tên … Ru”!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét