Thứ Năm, 2 tháng 7, 2015

KHÔN TẠI … CHA (2)

Châm Ngôn 5-9 
Năm chương Kinh Thánh hôm nay dành khá nhiều thời lượng cho … tội ngoại tình (5: 1-23; 6: 20-35; 7: 1-27). Đây là hiểm họa, là bẫy rập cho những chú trai tơ vừa mới chân ướt chân ráo, xa gia đình đi đến miền đất lạ. Vì thế, người cha đã đề cập đến điều này cách rất thẳn thắng, không hề úp mở chi cả.
Tội lỗi nói chung và ngoại tình nói riêng luôn có sức hấp dẫn, lôi cuốn kỳ lạ. Nó ngọt như mật, bóng như dầu (5:3), hứa hẹn là sẽ từ sướng đến sướng và hoàn toàn miễn phí (7: 13-20)! Nếu tội lỗi mà không đem lại cho người ta những phút giây sung sướng thì có ai ngu gì … đút đầu vào đó làm chi. Nếu ngay từ ‘phút đầu gặp em’ mà đã “đắng như ngải cứu”, đã bị ‘cặp dao cau sắc lẹm’ của nó … tiễn đi Âm phủ liền (5: 4-5) thì có ‘điếc không sợ súng’ cỡ Chí Phèo cũng phải … “cho em xin” hoặc “vái cả nón” ngay.
Hậu quả của tội này được mô tả cách hết sức cụ thể. Trước hết, là mất danh dự, mất uy tín. Tiếp theo là sự nghiệp, rồi sức khỏe (không phải là mất sức mà là bệnh tật, là mất mạng) (5: 9-11). Chưa hết đâu con, nghe nè: kiểu gì cũng bị chồng nó uýnh ghen cho bầm dập, te tua, tơi tả, tàn tạ. Lúc đó thì nhục thôi rồi con ơi (6: 33-35). Còn nữa: mất luôn cả linh hồn (6: 32; 7: 22-27).
Nhiều ‘chiên gia’ biết Luật, nhưng luôn tìm cách lách Luật để … sướng trái Luật như vớ được vàng, khi đọc đến câu 26 của đoạn 6: “Vì người ta có thể thuê gái mại dâm bằng giá một ổ bánh, …”
“Như dzậy nghĩa là … cave thì được, hổng có cấm phải hông Thầy?” – Đừng có xớn xác, đừng có mà tưởng bở nha con. Câu đó nghĩa là hễ đụng đến gái không chính chủ thì đều phải chịu thiệt hại cả, thiệt hại bởi cave thì nhẹ hơn thôi. Bản Diễn Ý dịch câu này huỵch toẹt luôn đây:
Mê kỹ nữ, áo ôm khố rách,
Lấy vợ người, mất cả hồn linh.
Nhân tiện nói luôn, phần Kinh Thánh này không đề cập đến chuyện sinh hoạt tình dục ngoài hôn nhân, giữa những người khác phái còn độc thân, chớ không phải chuyện đó là ok, là được phép đâu nha các anh, các chị. Sẽ có lúc Kinh Thánh sẽ đụng đến vấn đề này.
Giải pháp để không dính bẫy ngoại tình là (a) vâng giữ lời răn, phép tắc của Chúa (5: 1; 6: 20; 7: 1-2), (b) tránh xa đối tượng, chớ liếc mắt đưa tình với nó (5: 8; 6: 25), (c) hãy vui thỏa nơi người bạn đời của mình (5: 15-19).
Nhớ là phải là ‘chính chủ’ nghe. “Hồ” chính chủ, “giếng” chính chủ thì mới thật sự ‘đã khát’ trong chuyện ái ân. Thêm nữa, loại “nước” này thì không có chuyện “tràn ra ngoài”; không có phép dành cho tập thể, “công cộng” xài chung đâu nha. Nhớ đấy.
Nghe này, có rất ít người lên kế hoạch tự hủy hoại đời mình. Thế nhưng lại có quá nhiều những cuộc đời kết thúc trong sự tàn tạ. Răng lọa rứa? - Ấy là vì có một ai đó đã lên kế hoạch để tàn phá cuộc đời của những người đó.
Sa-tan vẫn đang sống và rất khéo léo trong việc hủy hoại đời sống đạo đức của con dân Đức Chúa Trời. Sa-tan đang tiếp tục lừa dối và sử dụng những người nam, người nữ khác nhau để thực hiện kế hoạch tàn diệt của nó trên đời sống của mỗi một chúng ta đấy.
Và hiện đang có không ít những người ‘đang yêu’, đang chung sống như vợ chồng với những người khác phái (đã lập gia đình hoặc chưa lập gia đình), nhưng không hề biết rằng, họ đang là công cụ trong tay ma quỷ để hủy diệt tương lai và đời sống của những ‘anh yêu’, ‘em yêu’, ‘chồng yêu’, ‘vợ yêu’ của họ. Tình dục ngoài hôn nhân không phải là yêu nhau, mà là đang hủy diệt tương lai của nhau. Những cặp đôi này không phải là đang dìu nhau vào lâu đài tình ái như họ tưởng, mà là đang kéo nhau đến nấm mồ hủy diệt đấy thôi (7: 26-27).
Cả khôn ngoan lẫn ngu dốt đều lớn tiếng mời gọi mọi người “hãy rút vào đây!” (9: 4, 16). Thế nhưng, kết cuộc thì khác nhau một trời một vực đấy, hoặc là tuyệt vời còn không thì là … tiệt diệt. Rứa thôi.
Khá chú ý trước những hình thức ngụy trang khéo léo của tội lỗi và luôn khôn ngoan trong việc làm theo những hướng dẫn từ nơi Đức Chúa Trời.
Ngoài cái dzụ ngoại tình ra, thì trong phần Kinh Thánh hôm nay, mà cụ thể là trong chương 6 có lướt sơ qua một vài miếng khôn … be bé hay vài miếng dại chớ có cắn vào.
Thứ nhất, chớ dại mà đứng ra bảo lãnh cho người không tin, đặc biệt là trong việc … mượn tiền (c. 1-2). Đó là một trong “bốn cái ngu” mà người đời đã phê chuẩn đấy. Nếu đã lỡ … ngu rồi thì răng? – Lo thoát ra càng sớm càng tốt, dẫu có bị chữi cũng … chẳng từ nan (c. 3-5).
Tiếp theo, nếu ta thuộc nhóm lười chảy nước thì hãy đến tìm mấy thầy kiến (chớ hổng phải kiện) mà học … siêng. Đến để học biết lo cho tương lai, học biết chuẩn bị cho ngày mai đang khi còn có cơ hội (6: 6-11). Chắc chắn là không một ai trong chúng ta muốn trở nên nghèo mạt, đúng không? – Thế nhưng, rất nhiều người muốn giàu nhưng ngày nào cũng muốn … nướng thêm “một chút, … một chút, và … một chút” (c. 10). Thì chắc chắn là “… sự nghèo khổ sẽ đến với ngươi như kẻ trộm cắp, Cảnh túng thiếu sẽ tấn công ngươi như kẻ cướp có vũ trang” thôi. Đừng có ở đó mà than thân trách phận, mà la toáng lên rằng, “em vốn mang thân con gái nhà nghèo” nha cưng.
Cuối cùng, là những điều Chúa ghét (6: 16-19). Những ai chưa quen với thơ ca Do Thái sẽ bé cái nhầm là có tổng cộng là 13 điều Chúa ghét. Thế nhưng, thực tế thì chỉ có … 7 điều, vì vế sau chỉ là mở rộng hay làm sáng tỏ hơn vế đầu của câu thơ mà thôi. Chúng ta sẽ còn gặp lại thể loại này không ít lần trong sách Châm ngôn đấy.
Điều quan trọng là hãy thành thật đủ để đánh giá xem mình có được điểm nào trong bảy điều mà Đức Chúa Trời ghét cay, ghét đắng không. Nếu có, mà cũng dám có lắm chớ, thì hãy lo mà xử lý dứt điểm đi nha. 

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015

KHÔN TẠI … CHA (1)

Châm Ngôn 1-4
Chúng ta bắt đầu tiến vào sách Châm Ngôn, một cuốn sách chứa đựng sự khôn ngoan thiên thượng dành cho đời sống trên đất của mỗi chúng ta.
Khác với châm ngôn ngoài đời là “những câu nói ngắn gọn, có tác dụng khuyên răn về đạo đức lối sống”, những câu châm ngôn trong Kinh Thánh nói chung và trong sách Châm Ngôn nói riêng có nội dung súc tích hơn, năng nổ hơn và thách thức hơn.
Nói cách khác, châm ngôn ngoài đời thuộc dạng “lời hay – ý đẹp”, thích thì nghe, không thì thôi; còn châm ngôn trong Kinh Thánh luôn đòi hỏi sự vâng lời. Đơn giản vì ‘nó’ cũng là Lời Chúa.
Tuy câu mở đầu (1:1) tuyên bố rằng, đây là “Châm Ngôn của Sa-lô-môn, Con Trai Đa-vít, Vua của Y-sơ-ra-ên”, nhưng nó không phải là sự khôn ngoan của Sa-lô-môn mà là của Đức Chúa Trời, Đấng khiến cho vị vua này khôn ngoan tuyệt đỉnh, có một không hai (1 Vua 4:29-34)
Bốn chương Kinh Thánh hôm nay là phần thứ nhất trong bài giáo huấn của một người cha dành cho đứa con yêu dấu của mình liên quan đến cách sống khôn ngoan mỗi ngày, từ lúc còn ở cùng cha mẹ, cho đến lúc đủ lông, đủ cánh bay vào đời.
Giai đoạn thành niên của một đứa con là giai đoạn đầy cám dỗ, áp lực và thách thức. Ảnh hưởng của bố mẹ, gia đình giảm dần khi mối quan hệ xã hội của con dần rộng mở. Người con luôn đứng trước những sự chọn lựa, và phải tự đưa ra quyết định. Đó là quyết định trong việc kết bạn, trong việc làm ăn (3:5-10);
Người trẻ tuổi làm sao để không bị cuốn vào lối sống bầy đàn (1:10-19), làm sao để không bị rơi vào cạm bẫy tình dục vô luân (2:16-19)? – Câu trả lời là vâng giữ sự hướng dẫn của Cha.
Người đời thì rằng, khôn dại tại tâm nhưng ở đây thì rõ ràng là khôn tại … cha! Người cha trong Châm Ngôn chính là hình ảnh của Đức Chúa Trời. Còn người con? – Mi chớ ai. He he
Bốn chương Kinh Thánh hôm nay liên tục lập đi lập lại, và khắc họa khá nhiều ích lợi của sự khôn ngoan. Nói chung là khôn ngoan khiến cho ta từ lợi, tới lợi, lợi khắp cơ quan đoàn thể luôn. Đây,“tay phải nó (sự khôn ngoan) nắm trường thọ; Tay trái cầm sự giàu sang và vinh hiển.” (3:16). Đầy đủ Phúc, Lộc, Thọ rồi nhá.
Ừ thì biết là cần phải khôn rồi. Nhưng làm sao để được khôn đây?
Trước hết, sự khôn ngoan được bắt đầu từ việc “sợ Chúa” (1:7). Nhưng “sợ Chúa” là răng? – Sợ Chúa không đồng nghĩa với thái độ kinh khiếp, hãi hùng, lúc nào cũng nơm nớp lo bị Chúa đánh đòn. Đức Chúa Trời không muốn chúng ta sống trong tình trạng sợ hãi Ngài như thế. Chúa muốn chúng ta yêu Ngài, mà một khi đã thật sự yêu nhau rồi thì sợ thế nào được, đúng không? Vì Lời Chúa đã phán: “Không có sự sợ hãi trong tình yêu thương, trái lại tình yêu toàn vẹn loại bỏ sợ hãi, vì sợ hãi có hình phạt và ai sợ hãi thì không được toàn vẹn trong tình yêu thương” (1 Giăng 4:18).
Thế thì “Sợ Chúa” không có nghĩa là sợ Chúa … đả thương mình, mà là sợ rằng mình có thể làm tổn thương Chúa, làm đau lòng Chúa, làm buồn lòng Chúa. Nói cách khác, “sợ Chúa” liên quan đến thái độ quý trọng, tôn kính của chúng ta dành cho Chúa.
Gọn một lời, “sợ Chúa” tức là “kính sợ” chớ hoàn toàn không phải là khiếp sợ. Và “kính sợ Chúa” thì mới bắt đầu có sự hiểu biết thật và sự khôn ngoan thật. Nhớ là chỉ mới “bắt đầu” hay “khởi đầu” KHÔN thôi nha, chớ chưa phải kết thúc đâu.
Điều này có nghĩa là ta còn phải học khôn dài dài. He he. Nhưng bằng cách nào? – Tìm kiếm (2:4-6), tiếp nhận (1:8) và làm theo (3:1).
Hỡi con ta, hãy chú tâm đến lời ta dạy,
Lắng tai nghe những lời thuyết giảng của ta.
Các lời ấy chớ để xa tầm mắt con,
Hãy giữ lấy nơi lòng con mãi mãi.
Vì những lời ấy là sự sống cho ai tìm được nó,
Là sức khỏe cho toàn thân của họ.
Hãy cẩn thận giữ tấm lòng của con hơn hết,
Vì các nguồn sự sống do nơi nó mà ra. (4:20-23)
Giống như Thánh Thi, sách Châm Ngôn rất dễ đọc, đọc cái vèo là xong mấy chương liền. Nhưng đây là thể loại dùng để ngâm, để nghiền, để ngẫm. Do đó, hãy giảm tốc độ khi đọc Châm Ngôn bạn nhé.
Và sẽ là tuyệt vời khi mỗi ngày bạn ‘nhai’ một Châm Ngôn tương ứng (31 châm ngôn, ứng với 31 ngày trong tháng đấy). Hẳn nhiên, bạn chỉ có thể làm điều đó – sau khi đã hoàn tất phần Bộ Hành Xuyên Kinh Thánh mỗi ngày.
Nào, giờ thì bắt đầu ‘nhai’ lại Châm Ngôn thứ 1 cho ngày hôm nay đi nhé.


Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

TRỜI ĐẤT HÒA CA

Thánh Thi 146-150 
Năm Thánh Thi cuối cùng này thật xứng hợp để được dán nhãn tehillim, nghĩa là “ngợi khen” trong tiếng Hê-bơ-rơ. Ấy là vì, trong cả 5 không hề nhắc đến một nhu cầu nào, một lời cầu xin nào. Ngoài một vài chi tiết liên quan đến lịch sử, thì phần còn lại đều tập trung hoàn toàn vào chính Đức Chúa Trời, vào việc ca ngợi Chúa. Cả 5 bài ca đều giống nhau ở chỗ mỗi bài đều bắt đầu và kết thúc với cụm từ Halellugia.
Khởi đầu bằng một … đơn ca (TT 146) rồi tiếp theo là các tiết mục đồng ca. Đồng ca thì phong phú lắm nhé: cộng đồng ca nè (TT 147), vũ trụ ca nè (148), rồi tuyển dân ca (TT 149) và cuối cùng là dàn đại hợp xướng công diễn tiết mục: “Halellugia!” với sự tham gia của “mọi sinh vật có hơi thở”!
Trước hết, Thánh Thi 146 công bố rằng, Chúa thật đáng được ca ngợi vì sự thành tín của Ngài; vì đức nhân từ và lòng thương xót của Ngài. Chúa là Vua cai trị đời đời và là Quan án công bình.
Chúa là Đấng thi hành công lý cho kẻ bị áp bức, … ban bánh cho người đói. … giải phóng người bị tù. … mở mắt người mù; … nâng đỡ những kẻ ngã lòng; … bảo vệ khách lạ, Nâng đỡ kẻ mồ côi và người góa bụa, …”  (c. 7-9)
Tiếp theo, Thánh Thi 147 long trọng xác nhận rằng, chúc tụng Chúa là một việc làm tốt đẹp, đầy vui thỏa và xứng đáng để thực hiện. Trong Thánh Thi này, công tác sáng tạo và cai quản công trình sáng tạo của Chúa là điểm nhấn chính.
Chúa là Đấng chu cấp dồi dào cho cả cõi tạo vật, nhưng đối với con người thì Ngài đòi hỏi nơi họ lòng kính sợ và mong đợi (c. 11). Chúa cai quản cả cõi trời đất, nhưng đối với riêng Y-sơ-ra-ên thì Chúa dẫn dắt họ bằng Lời hằng sống của Ngài (c. 19-20)
Mắt thường của chúng ta hay thậm chí là những viễn vọng kính hiện đại nhất cũng không thể nào nhìn thấy hết những vì sao trên trời. Thế nhưng, Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng, “Ngài định số lượng các tinh tú, Đặt tên cho tất cả các ngôi sao. (c. 4) Chỉ chừng ni thôi cũng đủ để thấy “Chúa của chúng ta vĩ đại và đầy quyền năng; Sự hiểu biết của Ngài thật vô hạn. (c. 5)
Rứa mà có người cứ nằng nặc đòi phải hiểu được Chúa hết cơ đấy.
Qua đến Thánh Thi 148 thì cả vũ trụ được kêu gọi … ‘bước vào thì giờ ngợi khen thờ phượng Chúa’. Trong “Thượng Ca Đoàn” thì các ca sĩ được liệt kê từ cao xuống thấp về vị thế, còn trong “Hạ Ca Đoàn” thì theo chiều ngược lại, từ thấp lên cao.
Lý do chúc tán Chúa của “Thượng Ca Đoàn” là công tác sáng tạo, duy trì và cai quản muôn vật của Đức Chúa Trời (c. 5-6). Còn “Hạ Ca Đoàn” chúc tụng Chúa vì sự vinh hiển nội tại của Chúa và vì vị trí độc đáo của dân sự Ngài (c. 13-4).
Muôn vật hãy ca ngợi danh Đức Giê-hô-va!
Vì chỉ danh Ngài đáng được tôn cao;
Vinh quang Ngài ở trên cả trái đất và các tầng trời.
Chương trình được tiếp tục với tiết mục: “Tuyển Dân Ca” trong Thánh Thi 149, do toàn thể con dân Y-sơ-ra-ên trình bày. Tuy là đồng ca nhưng không có chuyện đứng im, thẳng đuột, cứng đờ như hát … quốc ca đâu nha. Không, Chúa bảo họ hãy vui tới … bến luôn đi. Ca hát, nhảy múa, trống đàn, hết cỡ vào nhá. Thậm chí em nào ‘đuối’ quá, không đứng được thì … nằm hát cũng âu-kơ luôn (c. 5).
Từ câu 6-9 có thể hiểu theo hai cách. Một là, khi dân sự Chúa đã hết lòng ca khen Chúa như thế và trong tay họ còn có thêm gươm hai lưỡi sắc bén (hình bóng của Lời Chúa) thì các nước thù nghịch lân bang đã … tới số rồi. Hoặc cũng có thể hiểu thế này: Một khi dân sự Chúa đã hết lòng ca khen Chúa như thế thì không khác chi họ được trang bị một thanh gươm hai lưỡi sắc bén để thi hành công lý trên các dân ngoại thù nghịch ở xung quanh.
Chiến thắng của vua Giô-sa-phát và dân Giu-đa trong 2 Sử Ký 20 minh định rất rõ cho cách hiểu thứ hai. Và đây cũng là chân lý đã được khẳng định trong Thánh Thi 8: 2 “Để đối lại các kẻ thù của Chúa, Ngài dùng miệng trẻ thơ và trẻ con đang bú mà lập nên sức mạnh Ngài, Khiến bọn cừu địch và kẻ báo thù phải nín lặng.”
Anh chị em có muốn ma quỷ im hơi lặng tiếng, anh chị em có muốn đối thủ của mình ‘tắt đài’ không? – Dễ ợt hà. Hát thôi. Vâng, chỉ có mỗi một việc là toàn tâm, toàn ý, toàn trí, toàn sức mà ca khen chúc tụng Đức Chúa Trời. Chừng nớ thôi. Và thật ra thì đây cũng là việc duy nhất mỗi một chúng ta có thể làm được. Còn những việc thi hành án như xử, phạt, trói, gông, … lại không phải là phần của chúng ta. Nhớ nha.
Cuối cùng, Thánh Thi 150 là bản hợp xướng “Trời Đất Hoan Ca” với đủ các loại nhạc cụ gồm bộ gỗ, bộ đồng, bộ gõ và bộ dây. Nói chung là vật gì phát ra tiếng kêu thì được đem ra dùng tất tần tật để … ngợi khen Chúa.
Ai là những người nên ngợi khen Chúa? Trong Thánh Thi 148 liệt kê một danh sách gồm 29 đối tượng nên ngợi khen Đức Chúa Trời. Nhưng nếu đến giờ này, bạn còn chút ít ‘lăn tăn’ về đối tưởng phải tôn thờ Chúa, thì đây Thánh Thi 150 bảo rằng, “mọi vật thở, hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va”!
Rõ rồi nhá.
Trước khi chia tay với Thánh Thi, xin được ‘túm lại’ mấy đường cơ bản theo dạng hỏi-đáp để dễ nhập tâm nhé.
Trước hết, khi nào thì chúng ta nên ngợi khen Đức Chúa Trời? Không nghi ngờ gì nữa, là mỗi ngày, luôn luôn và mãi mãi, mọi lúc và liên tục.
Tiếp theo, chúng ta cần phải ngợi khen Chúa như thế nào? Hết lòng (110: 1), với sự thông hiểu (47: 7), với đôi tay đưa lên và môi miệng vui mừng (63: 3-4), tay đưa lên cao như của lễ buổi chiều (141: 2), với các loại nhạc cụ (150: 3-5).
Cuối cùng, những đối tượng nào phải ngợi khen Đức Chúa Trời? – Mọi vật thở (150: 6). Thế nhưng vẫn có một loại người là không ngợi khen Chúa – người chết (115: 17). Nếu bạn không ngợi khen Chúa thì sự chẩn đoán dành cho bạn đã quá rõ ràng!
Tuy nhiên, giờ thì bạn đã biết thuốc đặc trị rồi: hãy thay đổi lối suy nghĩ của mình! Hãy làm một quyết định cứng rắn – thể hiện ý muốn, đây không thuộc nơi lãnh vực cảm xúc. Hãy khởi sự ngợi khen Chúa. Lúc đó, cảm xúc của bạn sẽ tự đi theo quyết định của bạn.


Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

LÒNG NGUYỆN TÔN CHA

Thánh Thi 140-145 
Sáu Thánh Thi hôm nay chứa đựng lời cầu nguyện của Đa-vít xin Chúa bảo vệ mình khỏi những kẻ mưu hại ông, cùng lời ca khen chúc tán Chúa về lòng nhân từ và quyền năng của Ngài.
Các Thánh Thi từ 140-144 có thể được liệt vào thể loại ca trù … ẻo. Ấy là vì Đa-vít tha thiết xin Chúa quất tới bến những kẻ đang tâm mưu hại ông. Nào là làm thất bại mưu của chúng, đổ lửa trên đầu chúng, trấn … bùn nó đi, Chúa ơi (140: 8-11); Nào là cho chúng dính bẫy của chính nó (141: 10); diệt hết chúng đi, ‘giải tỏa trắng’ chúng đi (143: 12) và làm tản lạc chúng đi (114: 6).
Tức quá mà, bức xúc quá thành ra … hận thù ngút ngàn thế đấy. Nhưng liệu Chúa có nghe lời nguyện cầu … đằng đằng sát khí của mấy cha “giận mất khôn” này không hén?
Nếu không, sao có chuyện Đa-vít được cứu thoát hết lần này đến lần khác (144: 9-11)? Nếu không, sao có chuyện Đa-vít cho rằng, “CHÚA sẽ binh vực duyên cớ của kẻ khốn cùng, Và thi hành công lý cho người nghèo khó” (140: 12)?
Đúng là Chúa có ‘quất’ kẻ ác tơi bời khói lửa, lên bờ xuống ruộng luôn. Nhưng ấy chẳng phải là uýnh ‘theo yêu cầu của khách hàng’ đâu, mà là theo đức công chính hay theo công lý của chính Chúa.
Khá nhớ rằng, Chúa là quan án công bình. Đừng có mà xúi Chúa phải làm thế này hay thế kia với người này hay người khác nhé.
Nếu những lời cầu nguyện của Đa-vít ‘sai quan điểm’ đến thế, thì tại sao Chúa còn cho lưu vào sách Thánh làm gì cho … tốn giấy? Nếu những lời cầu nguyện này đã không nên bắt chước rồi thì giữ lại ở đó làm gì cho nó … bẩn thơ?
Trước hết, ta không thấy Chúa quở trách gì những lời lẽ đầy bức xúc, hận thù của Đa-vít cả. Điều đó cho thấy rằng, ta có thể tuôn đổ mọi cảm xúc của mình ra trước mặt Chúa. Nhớ là trước mặt Chúa, tức là trong sự cầu nguyện nha. Chúa không cấm chúng ta bày tỏ cảm xúc, kể cả giận dữ (Epheso 4: 26)!
Thứ hai, vì những lời cầu nguyện như thế là không chuẩn nên điều ta học được là: đừng có xin như rứa. Thế thôi.
Sang đến Thánh Thi 145 thì Đa-vít thực sự chuyển thể: từ ca … trù sang ca tụng. Hàng loạt những lý do để ngợi khen chúc tán Chúa lần lượt được Đa-vít đề cập đến. Chúa là ai và công việc của Ngài là gì chính là những nền tảng để tôn vinh.
Đặc biệt câu số 14:
Đức Giê-hô-va nâng đỡ mọi người sa ngã,
Và vực dậy mọi kẻ ngã lòng.
Thật là một câu đầy khích lệ. Đúng không? Và thật, không ai có thể sánh với Đức Chúa Trời về lòng nhân từ.
Chúa không chỉ có khả năng để đỡ mọi người ngã – dù ‘ngã ngựa’ hay ngã lòng – mà Ngài còn đầy lòng yêu thương, nhịn nhục để làm điều đó. Và Ngài thật sự MUỐN làm điều đó.
Cứ nhìn vào chính cuộc đời Đa-vít cũng như dân tộc Y-sơ-ra-ên, chúng ta sẽ thấy được rõ ràng đức tính nhân từ của Chúa cùng khả năng lạ lùng của Ngài trong việc phục hồi từng cá nhân hay toàn quốc gia sa bại.  
Cũng có thể bạn đang sa ngã, hoặc đang ngã lòng; cũng có thể một người thân nào đó của bạn hay một thành viên nào đó trong nhóm của bạn, trong hội thánh của bạn đang rơi vào tình trạng này. Đừng tuyệt vọng, đừng bỏ cuộc vì Chúa mà bạn tin thờ và phục vụ là Đấng “nâng đỡ mọi người sa ngã, và vực dậy mọi kẻ ngã lòng”.
Không những thế, Chúa mà bạn tin thờ và phục vụ còn là Đấng có quyền khiến cho bạn – và cho tất cả những ai thuộc về Ngài – đứng vững (Roma 14: 4).
Thế thì, hãy cùng hòa lòng với Đa-vít mà lớn tiếng công xưng trước Chúa rằng,“Miệng tôi sẽ dâng lời ca ngợi CHÚA. Hỡi mọi loài, hãy ca tụng danh thánh của Ngài muôn đời. (145: 21)


Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

LẦN NỮA TRI ÂN

Dừng Chân Lần Thứ 23
NHÌN LẠI
Sách Thánh Thi đầy dẫy những ẩn dụ. Qua sách này, chúng ta đã nhận thấy rằng, Đức Chúa Trời là Đấng chăn giữ, là ánh sáng, là sự cứu rỗi, là vầng đá, là đồn lũy, là nơi trú ẩn, là sức lực, là sự bảo vệ, là vinh quang và là quan án của chúng ta. Và danh sách này chắc chắn sẽ thêm lên khi chúng ta tiếp tục bước Bộ Hành.
Mỗi khi học được một lẽ thật mới mẽ về Đức Chúa Trời, khá nhớ ‘ứng dụng’ ngay vào trong sự thờ phượng Chúa nhé. Vì Thánh Thi không được viết nhằm cung cấp thông tin cho chúng ta mà là nhằm thay đổi chúng ta. Nhớ đấy.
Để có thể “ăn Thánh Thi, ngủ Thánh Thi”, hãy cố gắng đọc một vài Thánh Thi trước khi đi ngủ, vào mỗi buổi tối hay suy gẫm một đoạn vào mỗi buổi sáng hoặc thậm chí, tranh thủ ‘nhai’ vài câu (đã được in sẵn bỏ túi) vào lúc ăn trưa.
Bạn cũng có thể nghe đọc Thánh Thi khi đang lái xe và kể cả khi … ngủ. Cứ như thế, thì “người được phước” mà Thánh Thi 1 nói đến chắc chắn sẽ chính là bạn.
“Phước cho người … vui thích về luật pháp của CHÚA,
Và suy gẫm luật pháp ấy ngày và đêm.
Người ấy sẽ như cây trồng gần dòng nước,
Cứ đến mùa được hoa quả đầy cành,
Lá vẫn xanh chứ chẳng hề héo úa;
Mọi sự người ấy làm đều sẽ thành công.”  (1: 1-3)
NHÌN LÊN
Đa số chúng ta đều hiểu từ điệp khúc nghĩa là gì, đúng không? Bởi vì mỗi lần hát là gặp ‘nó’ hoài. "Điệp" nôm na là lập đi lập lại. Thế còn, ĐIỆP NGỮ thì răng? (Nhớ là điệp ngữ, chở hổng phải đẹp ngủ đâu nha). Đây định nghĩa: “Điệp ngữ là việc lặp lại nhiều lần một từ, một cụm từ hoặc cả câu trong một khổ thơ, một đoạn văn hay trong một bài thơ, một bài văn để làm nổi bật ý, gây ấn tượng và cảm xúc mạnh”.
Trong Thánh Thi toàn tập không ít điệp ngữ đã được sử dụng. Và điệp ngữ trong Thánh Thi là sự rung cảm của một tấm lòng trước sự vĩ đại của Thiên Chúa. Đó là lời cảm kích chân thành, xứng đáng được lập đi lập lại.
Hãy xem những điệp ngữ trong Thánh Thi như là những chỗ “đánh dấu thiêng” nhằm làm nổi bật một khía cạnh cụ thể của chương trình hoặc thuộc tánh của Đức Chúa Trời. Do đó, sự lập lại không nhất thiết là thừa nếu điều đó là nhằm mục đích nhấn mạnh một số điều hết sức quan trọng nào đó.
Bạn có thể tìm những điệp từ trong những Thánh Thi dưới đây không? (Gợi ý: nên đọc lại định nghĩa điệp ngữ, nếu chưa an tâm)
§  Thánh Thi 107: 6, 13, 19, 28
§  Thánh Thi 107: 8, 15, 21, 31
§  Thánh Thi 136
Hãy suy gẫm xem nhằm mục đích gì mà thi nhân lại sử dụng những điệp ngữ này, và chúng muốn nói gì với cá nhân bạn.
NHÌN TỚI
Những năm gần đây, việc kỷ niệm ngày lễ Tạ Ơn đã lan ra khắp thế giới và cũng bắt đầu du nhập vào Việt Nam. Điều đó cũng tốt, nhưng thiết nghĩ, Tạ Ơn hay Tri Ân cần phải được thực hiện nhiều hơn là chỉ một ngày theo niên lịch.
Đức Chúa Trời muốn nhìn thấy điều đó là thái độ của chính tấm lòng chúng ta. Thật vậy sao? Vâng, Chúa đã nói đến … 26 lần cơ đấy!
Trong Thánh Thi 136, thi nhân đã nhắc lại đến hàng tá lần những thời điểm khó quên trong lịch sử dân Y-sơ-ra-ên nhằm dứt dấy một “thái độ biết ơn”. Khi đọc Thánh Thi này, bạn đã bắt đầu đoán trước được điệp ngữ được dùng để kết thúc mỗi câu: Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời. Chính điệp ngữ này là một trong những lý do để tạ ơn Chúa.
Có thể một ai đó trong chúng ta đang ‘tự vấn’ rằng, “tôi không có gì để phải cảm tạ Chúa cả. Công việc ngày càng tệ hại, cuộc sống của tôi - hoàn toàn đảo lộn. Vậy thì tại sao tôi phải tạ ơn Chúa?”
Nếu đúng là như thế, thì xin hãy nhớ lại điệp ngữ ở trên, cũng như lời Thánh Thi 100: 5 “Vì CHÚA là thiện; tình yêu thương Ngài vẫn còn mãi mãi; lòng thành tín Ngài còn đến đời đời”.
Bất kể chúng ta cảm thấy thế nào; bất kể chúng ta đang ở trong hoàn cảnh nào, có ba thực tại không hề thay đổi: Chúa luôn thiện lành; tình yêu thương của Ngài còn mãi mãi, và sự thành tín Ngài còn đời đời. Như vậy, chúng ta luôn có ba lý do thường trực, không hề thay đổi để tạ ơn Chúa.
Đừng tập chú nơi cảm xúc của bạn; Đừng chăm xem nơi hoàn cảnh của mình mà hãy chú tâm vào những phương diện bất biến, vĩnh hằng của thuộc tánh Đức Chúa Trời cùng mối thông công của Ngài đối với chúng ta, thì bạn sẽ có thể tạ ơn Ngài luôn luôn.


Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

CHÚA ĐÁNG TỤNG CA

Thánh Thi 135-139
Vâng, Chúa thật xứng đáng được ca khen, chúc tụng. Tiếp tục lời kêu gọi tôn thờ Chúa ở Thánh Thi trước, Thánh Thi 135 một lần nữa kêu đích danh “những người phụng sự trong nhà Chúa, trong sân Đền Chúa”, tức những người hầu việc Chúa: Hãy ca tụng Chúa và ca tụng Danh Chúa!
Trước hết, phải là những người hầu việc Chúa, rồi tiếp theo sau mới là những đối tượng khác
Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, hãy ca tụng CHÚA, …
Hỡi những người kính sợ CHÚA, hãy ca tụng Ngài. (135: 19-20)
Trước hết, hãy ca tụng Chúa vì công cuộc sáng tạo của Ngài và vì sự giải cứu kỳ diệu của Ngài dành cho Y-sơ-ra-ên. Nội dung này được Thánh Thi 135 và 136 đồng … song ca. Đức Chúa Trời – Đấng Tạo Hóa và là Đấng Cứu Chuộc dân Y-sơ-ra-ên – mới thật sự là đối tượng đáng ca khen, chúc tụng chớ không phải những thần tượng vô tri, vô giác của các dân ngoại.
Thánh Thi 136 có một nét khác biệt dễ nhận thấy. Đó là ‘hắn’ không thể nào dùng để … đơn ca được, mà phải là tốp ca hoặc đồng ca cơ, vì có bè hẳn hoi mà.
Bè đây: “Vì lòng nhân từ Ngài còn đến đời đời.” hay “Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời”. Có cả thảy 26 lần câu này được lập lại trong Thánh Thi 136 đấy.
Hãy tự suy xét xem tại sao Chúa phải lập đi lập lại đức tính này của Ngài mãi như vậy nhé.
Chúa thật xứng đáng được ca khen chúc tụng, nhưng không phải lúc nào ta cũng dễ dàng để làm được việc đó. Chẳng hạn, khi dân sự Chúa đang trong cảnh lưu đày tại … I-rắc thì đúng là dù có đàn nhưng đâu dễ có … hơi! (TT 137).
Thế mới hay, khi còn được hát, được ca, được hò, được reo thì hãy hết lòng, hết sức mà tôn cao Chúa và Danh của Chúa. Đừng để đến lúc bị bắt “làm tù binh” trong ‘đất ngoại bang’ thì có muốn, có nhớ, có thương gì gì đi nữa, cũng chẳng thể hát được đâu.
Một khi đã bị … ‘vết thù trên lưng ngựa hoang’ rồi thì chỉ còn là ca … trù (ẻo) chớ chẳng thể nào chúc tụng Chúa được mô (137: 7-9). Nhớ đấy.
Thánh Thi 138 cũng tiếp tục ca ngợi Chúa vì Lời của Ngài. Quyền năng của Lời Chúa sẽ khiến cho nguyên thủ của mọi quốc gia trên thế giới đến thờ phượng Ngài. Ngày đó chắc chắn sẽ đến.
Và cuối cùng, Thánh Thi 139 hát về ba thuộc tánh chỉ riêng Đức Chúa Trời mới có. Đó là: toàn tri (việc gì cũng biết), toàn tại (cùng một lúc có mặt khắp mọi nơi) và toàn năng (việc gì cũng làm được).
Vì cớ việc gì Chúa cũng biết, vĩ mô vi mô gì cũng không giấu được Chúa nên hãy cố mà sống thật, cố mà sống sạch nha bà con.
Lại vì cớ, cùng một lúc Chúa có thể có mặt ở khắp mọi nơi nên đừng có dại dột mà … trốn Chúa nhá. Đừng có tưởng bở rằng chỉ trong nhà thờ mới có Chúa mà … léng phéng, bậy bạ nha cưng. Người đời mà còn biết rằng, “chạy đâu cho khỏi nắng Trời” nữa là.
Và vì cớ, Chúa đã tạo dựng nên ta cách tinh xảo lạ lùng như thế, nên hãy hạ lòng trước Chúa tìm biết ý muốn Ngài và thờ phượng Ngài. Việc báo thù thuộc về Chúa, còn việc thờ phượng Chúa thuộc về chúng ta và con cháu chúng ta … “bây giờ cho đến suốt đời”.
CHÚA sẽ thực hiện những gì Ngài muốn làm cho đời sống con; CHÚA ôi, lòng thương xót của Ngài còn đến đời đời; Xin đừng bỏ công việc của tay Ngài. (138: 8)