Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

NGƯỜI ƠI CHỚ QUÊN!

Dừng Chân Lần Thứ 22
NHÌN LẠI
Những bài Thánh Thi mà chúng ta đã đọc trong tuần qua đã hỏi và đáp cho một số câu hỏi “Tại Sao?” vô cùng hấp dẫn mà từ ngày xửa ngày xưa cho đến tận ngày mai ngày kia ai cũng muốn … hỏi. Đó là, tại sao phường ác nhân thất đức lại dường như được ‘tai qua nạn khỏi’, luôn được ‘hạ cánh an toàn’ (TT 73)? Tại sao Đức Chúa Trời có vẻ từ bỏ chúng ta (TT 74, 77)? Tại sao Chúa lại quá kiên nhẫn đối với dân sự của Ngài (TT 78)? Tại sao dân ngoại lại đặt câu hỏi về sự thực hữu của Đức Chúa Trời (TT 79)? Tại sao Chúa lại xét xử dân sự của Ngài (TT 80)? Tại sao đôi lúc Đức Chúa Trời dường như ẩn mặt đi (TT 88)
Câu trả lời là rõ ràng như các thuộc tính của Chúa. Ngài là Đấng hằng hữu (TT 90), toàn năng (TT 91), oai nghi (TT 93), công bình (TT 97), nhân từ, đầy thương xót (TT 103), tạo hóa (TT 104) và là Đấng giữ lời đã hứa (TT 106).
Gọn một lời: “CHÚA là Đức Chúa Trời” (TT 103). Và việc kính sợ Chúa và yêu mến Ngài sẽ mở ra nhiều điều kỳ diệu cho đời nay và cho … luôn đời sau (TT 103)
NHÌN LÊN
Chúng ta đang sống trong một thời đại mà Kinh Thánh đã báo trước là “nhiều người sẽ đi đây đó và sự hiểu biết sẽ gia tăng” (Đa-ni-ên 12: 4). Có quá nhiều tri thức, quá nhiều thông tin thuộc dạng phải nhớ nhưng ‘bộ nhớ’ thì có hạn. Chẳng hạn, ngày sinh nhật của người yêu, ngày hai đứa thề nguyện sẽ sống với nhau cho đến ngày răng long đầu … trọc lóc (khoản này bắt chước Tây nè), rồi thì là kính thưa các thể loại mã số, password từ tài khoản ngân hàng cho đến … phây-xờ-búc. Mần răng chừ?
Một khi mà vấn đề liên quan đến những thông tin quan trọng thì lời khuyên tốt nhất và cũng đơn giản nhất là ri: Người Ơi Chớ Quên!
Có lẽ bạn là người có thói quen ghi lại ngày sinh nhật của những nhân vật vô cùng … ‘nghiêm trọng’ đối với mình hay những sự kiện quan trọng trong lịch công tác, hay cất giữ những hồ sơ, tài liệu quan trọng vào những nơi đặc biệt.
Đa-vít cũng đã có một sự nhắc nhở tương tự như thế – đối với chúng ta – trong Thánh Thi 103! Ông muốn chúng ta luôn nhớ rằng Chúa là ai (những thuộc tính của Ngài), những gì Chúa đã làm (những công việc của Ngài), rằng Chúa biết rõ chúng ta dường nào (tính toàn tri của Ngài), Chúa kiểm soát mọi sự ra làm sao (quyền tể trị của Ngài) và thể nào Chúa xứng đáng được tôn vinh, chúc tụng.
Thế nhưng, nếu không được bạn và tôi nhớ đến thì không một điều nào trên đây sẽ có ích lợi gì đối với chúng ta cả. Nếu chúng ta quên mất Chúa là ai; quên mất những gì Chúa đã làm thì tất cả những tri thức, những học biết về Chúa sẽ chẳng còn có giá trị gì, ngoài việc tự lừa dối chính mình về ‘di sản tôn giáo’ mà thôi.
Nếu chúng ta quên mất Chúa là ai thì chúng ta sẽ trở nên người có đạo nhưng không có Chúa. Còn nếu chúng ta quên mất những công việc Chúa làm thì chúng ta sẽ trở thành kẻ vô ơn.
Bạn có biết Kinh Thánh Tân Ước xếp người vô ơn ‘cùng hội, cùng thuyền’ với những ai không? –Bên cạnh người vô tín, tức kẻ ngoại đạo đấy.
Con nên biết trong thời kỳ cuối cùng sẽ có những giai đoạn khó khăn. Vì sẽ có những người vị kỷ, tham tiền, khoe khoang, kiêu căng, ăn nói phạm thượng, không vâng lời cha mẹ, VONG ÂN BỘI NGHĨA, không tôn trọng thần thánh, không tình nghĩa, bất nhân, vu khống, không tiết độ, tàn bạo, thù ghét điều lành, phản phúc, liều lĩnh, tự phụ, thích vui chơi hơn là yêu mến Đức Chúa Trời, giữ hình thức tin kính bề ngoài, nhưng lại chối bỏ quyền năng của đức tin. Con hãy xa lánh những người như thế.  (2 Timothe 3: 1-5)
Trở nên kẻ vô ơn có nghĩa là trở nên người không có Chúa. Chúng ta không thể vừa trở nên một thánh nhân vừa là một kẻ vô ơn, bạc nghĩa được. Nhớ nha.
NHÌN TỚI
Sẽ là rất ích lợi nếu hôm nay bạn một lần nữa đọc lại Thánh Thi 103. Không chỉ đọc và suy gẫm, mà hãy dùng ngôn từ của bạn để ‘chuyển thể’ bài thơ thánh này theo dàn ý sau đây:
§  Chớ quên … (những gì Chúa đã làm) …
§  Chớ quên … (Chúa là Đấng như thế nào) …
§  Chớ quên … (Chúa yêu bạn như thế nào) …
§  Chớ quên … (Chúa biết bạn rõ như thế nào) …
§  Chớ quên … (Chúa đang tể trị mọi sự ra sao) …
§  Chớ quên … (Chúa xứng đáng được ngợi khen như thế nào) …
Hãy sử dụng ‘tác phẩm’ này để làm tươi mới và phong phú lời cầu nguyện mỗi ngày của bạn. Hãy để chính nó luôn nhắc nhở lòng bạn rằng: “Người Ơi Chớ Quên Các Ân Huệ Của Đức Chúa Trời!”


Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

NÀO AI NHƯ CHÚA?

Thánh Thi 104-106
Thánh Thi tập IV kết thúc với ba hình ảnh rất oai nghi về Đức Chúa Trời. Chúa là Đấng tạo hóa đầy quyền năng (TT 104). Chúa là Đức Chúa Trời thành tín trong giao ước với dân Y-sơ-ra-ên, là dân mà Ngài đã giải cứu ra khỏi đời nô lệ (TT 105). Chúa là Đức Chúa Trời đầy kiên nhẫn, sẳn sàng sửa trị nhưng không bao giờ lìa bỏ đối tượng yêu thương của mình – dân Y-sơ-ra-ên cứng cổ (TT 106).
Có ai đó bảo rằng, những ký ức, cũng giống như lửa, có thể sưởi ấm ta và có thể đốt cháy ta. Nếu nhìn lại nữa năm đã qua, thì những mảnh ký ức đem lại cho bạn cám giác nào nhiều hơn: sung sướng hay đau đớn?
Chắc chắn là bạn đã kinh nghiệm cả hai. Đúng không?
Cũng giống như tác giả Thánh Thi, khi nhìn lại lịch sử của dân Y-sơ-ra-ên, ông vui thích nơi sự thành tín của Đức Chúa Trời, Đấng không bao giờ quên dân tuyển của Ngài, nhưng đồng thời ông thất vọng hoàn toàn trước sự bất trung của Y-sơ-ra-ên, một dân tộc luôn phản nghịch với Chúa. Lịch sử của dân tộc đã minh chứng cách hùng hồn về nổi đau mối nhục do tính ngang bướng mang lại, và sự bền bỉ của Đức Chúa Trời trong việc hướng dẫn dân sự vào đường công chính và phước hạnh.
Nếu bạn được yêu cầu viết Nhật Ký Đời Tôi: phần I, thì liệu nó có tương tự như Thánh Thi 106 không? Liệu nó có bao gồm những ký ức tuyệt vời về sự tiếp trợ của Đức Chúa Trời và những ký ức đau buồn của những giờ phút loạn nghịch của bạn chăng?
Bạn có cảm tạ Chúa về những gì đã qua chưa? Bạn có từng kinh nghiệm sự tha thứ của Đức Chúa Trời vừa mới đây không (1 Giăng 1: 9)? Và bạn đã rút ra được bài học gì trong quá trình đó chưa, hay như dân Y-sơ-ra-ên trong Thánh Thi 106, bạn vẫn tiếp tục lập lại sai lầm và đánh mất phước hạnh của Chúa?
Hãy dành một thời giờ thích đáng trong ngày hôm nay để ở riêng với Chúa. Hãy điểm lại sáu tháng đã qua: những điều tốt (hãy tạ ơn Chúa về những điều đó) và những điều không tốt (hãy xưng nhận những thời điểm phản nghịch của mình với Chúa). Hãy cầu xin Chúa giúp bạn trưởng thành hơn, không chỉ về tuổi tác, mà còn về sự khôn ngoan, trong phần thời gian còn lại của năm này.

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

KHÔNG THỂ NÀO YÊN

Thánh Thi 98-103
Yên ở đây là yên lặng hoặc im lặng chớ không phải yên ổn hay bình yên đâu nha. Nhưng răng mà không thể YÊN hay IM? - Ấy là vì CHÚA, Đức Chúa Trời của chúng ta là trên cả tuyệt vời!
6 Thánh Thi hôm nay đồng thanh minh chứng về điều đó. Này nhé: Chúa rất công chính (TT 98), Chúa là Đấng thánh (TT 99), Chúa thật tốt lành, quá nhân từ và muôn đời thành tín (TT 100), Chúa là Đấng Hằng Hữu, không bao giờ thay đổi (TT 102) và Chúa là Đấng cai trị đầy ân sủng (TT 103). (Riêng TT 101 nhắc lại lòng nhân từ và đức công chính của Chúa).
Ca khen chúc tụng Chúa như phần Kinh Thánh hôm nay kêu gọi thì chắc là sẽ có nhiều hội thánh, nhiều giáo hội hay hệ phái … không đủ điểm đậu là cái chắc. Ngợi khen thờ phượng Chúa theo chuẩn Thánh Thi thì không đơn thuần là hát, mà phải là … hét mới đúng.
Hỡi cả trái đất, hãy cất tiếng REO MỪNG cho Đức Giê-hô-va,
Nức tiếng vui vẻ và hát ngợi khen!
Khá dùng đàn cầm và giọng ca
Mà hát ngợi khen Đức Giê-hô-va!
Hãy lấy CÒI và tiếng KÈN
Mà REO MỪNG trước mặt Vua, tức là Đức Giê-hô-va!
Nguyện biển và muôn vật ở trong biển,
Thế gian cùng những người ở trong thế gian đều NỔI TIẾNG ỒN ÀO lên! (98: 4-7)
Đàn hát thì ô-kơ rồi, nhưng còn còi và kèn thì sao? Lại còn reo mừng, rồi lại “nổi tiếng ồn ào” là sao? Tôn vinh Chúa chi mà ồn ào rứa, như thế thì còn gì là trang nghiêm, là kỉnh kiền nữa cơ chứ. Thế nhưng, đó mới là ‘hàng hiệu’, mới là ô-ri-din-nô, mới là chính chủ … mới chết chớ. He he.
Nếu chịu khó lướt qua sách Khải Huyền để xem cách người ta thờ phượng Chúa trên thiên đàng thì mới hay, những gì mà hội thánh ngày nay, kể cả các hội thánh theo tinh thần Ngũ Tuần, Ân Tứ hiện đang kinh nghiệm cũng mới chỉ đủ ‘ồn’ trong cấp độ … mẫu giáo mà thôi.
Thế thì phải mần răng? – Thì phải trở lại với Lời Chúa, đem so cách ngợi khen thờ phượng Chúa hiện tại của mình với những gì Lời Chúa dạy, rồi lặng lẽ mà thay đổi đi cho phù hợp chớ răng. Nhớ rằng, xì-tai ngợi khen thờ phượng từ nơi Lời Chúa mới là chuẩn, chớ không phải từ hillsong, J-rock hay K-pop đâu nha.
Nếu đọc kỹ phần Kinh Thánh hôm nay, cũng như rất nhiều Thánh Thi khác, chúng ta sẽ nhận ra được NỘI DUNG của những lời tôn vinh chúc tụng Chúa. Đó là họ luôn tập trung vào hai điều. Một: Chúa là Ai? và hai: Những công việc Chúa làm (đã, đang và sẽ làm). Không hề có chuyện hát nhanh (ngợi khen), hát chậm (thờ phượng) gì ở đây đâu nha.
Thế thì, hãy xem lại những bài hát mà chúng ta thường ‘hát cho Chúa’ hay ‘tôn vinh Chúa’ trong các buổi nhóm họp, hay lễ thờ phượng Chúa Nhật có thật sự nói về “Chúa là Ai” hay về “Những Việc Chúa Làm” không nhé.
Nếu chân thành thì ta sẽ nhận ra rằng, có rất nhiều bài hát thuộc dạng hit, rất ‘bốc’, được mến mộ trong các hội thánh hiện nay, nhưng lại chẳng nói gì về Chúa cả. Thế nhưng, ta vẫn hát rất hăng, hét rất say vì nghĩ rằng đang … tôn cao Chúa mới đau chớ.
Nếu anh chị em là những người hướng dẫn chương trình thờ phượng hàng tuần, xin vui lòng rút những bài không liên quan gì đến Chúa và những công việc Chúa làm ra khỏi thì giờ Ngợi Khen – Thờ Phượng Chúa nhé. Những bài đó dùng để cho những dịp sinh hoạt thì ô-kơ, nhưng còn để ca khen Chúa thì … mang tiếng Chúa. Vì lẽ mấy bài như thế chỉ nói về mình, hoặc để động viên, khích lệ lẫn nhau hoặc tranh thủ xin … dù là lửa, là nước, là gì gì đi nữa. Nhớ nha.
Còn đây là bài tập về nhà của ngày hôm nay. Lấy giấy bút ra, lần lượt đọc lại từng Thánh Thi một, bắt đầu từ 98 cho đến 103, và ghi xuống tất cả những gì phần Kinh Thánh này nói về: “Chúa Là Ai” và “Những Gì Chúa Làm”. Và hãy sử dụng ngay những gì vừa khám phá được vào trong lời cầu nguyện của mình mỗi ngày.
Làm ngay đi nhé. Hiệu quả cấp kỳ luôn đó.
“Hỡi các tạo vật của Đức Giê-hô-va
Ở mọi nơi dưới quyền quản trị của Ngài,
Hãy ca ngợi Đức Giê-hô-va!
Hỡi linh hồn ta, hãy chúc tụng Đức Giê-hô-va!” (103: 22)


Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

TRỜI CAO CHUẨN THUẬN

Thánh Thi 90-97 
Thánh Thi tập IV – tương ứng với sách Dân Số ký – được bắt đầu với Thánh Thi cổ nhất, là lời chứng của Môi-se về đức tin nơi Đức Chúa Trời hằng sống (TT 90). Dân sự Chúa tìm được nơi ẩn náu (TT 91) và sự vui mừng (TT 92) trong chính Đức Chúa Trời, Đấng cai trị trên tất cả (TT 93) và báo thù những kẻ làm ác đối với dân sự Ngài (TT 94). Muôn dân được mời gọi đến thờ phượng (TT 95), tôn vinh (TT 96) và cảm tạ cách vui mừng Đức Chúa Trời vĩ đại vô song của Y-sơ-ra-ên (TT 97).
8 bài thơ thánh hôm nay rõ ràng là không còn mang tính chất cầu nguyện như những Thánh Thi trước mà chúng ta đã đọc. Tất cả đều là những lời tuyên bố, tập trung vào Đức Chúa Trời. Cả 8 đều mời gọi mọi người – trực tiếp hoặc gián tiếp – đến thờ phượng Đức Chúa Trời duy nhất, vì chỉ trong Ngài người ta mới thật sự được bình an, mới thật sự được hạnh phúc. Nói cách khác, chỉ có những người biết thờ phượng Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên mới thật sự sống cho ra sống. Chỉ có họ mới có được một đời sống thật sự có ý nghĩa mà thôi.
Hai Thánh Thi đầu tiên (90-91) rất, rất quen thuộc với những … cựu tín đồ. Vì răng? – ‘Nó’ hay quá, sâu sắc quá, thâm thúy quá. Theo như người ta tin thì Môi-se cảm tác nên Thánh Thi 90 trong những ngày … hành sa mạc. Chứng kiến đến 600.000 người Y-sơ-ra-ên … lăn đùng ra chết vì vô tín, ông nhận thấy đời người ngắn ngủi, mỏng manh dường bao (90: 5-10).
Với điều kiện sống trong sa mạc – hình phạt dành cho đời vô tín – thì ‘em’ nào có thọ lắm cũng chỉ đến 80 thôi. Tám mươi năm cuộc đời mà so với Đức Chúa Trời hằng sống, tức hằng có hằng còn đời đời thì đúng là chỉ “một chớp mắt” mà thôi.
Ngắn ngủi quá đúng không? Thế thì ta phải sử dụng “mấy mươi năm cuộc đời” này như thế nào cho có ích đây? Ta có phải yêu cuồng, sống vội – nhất là 20 năm đầu – như nhạc sĩ Y Vân kêu gào trong “60 Năm Cuộc Đời” trước khi “sầu vương cao vời vợi” của mấy chục năm cuối ập đến không?
Không. Chắc chắn là không.
Vì đời người – dù có hưởng hết chuẩn Trời định là 120 tuổi – thì cũng là quá ngắn ngủi. Do đó, hãy biết “đếm các ngày”, tức là biết quý trọng, biết chắc chiu từng ngày một trong đời sống của mình.
Nhưng mà quý trọng, chắc chiu mỗi một ngày nhằm mục đích gì?
Nôm na ri nè: Chúa tạo dựng hay sinh mỗi một chúng ta trên đời là có một mục đích cụ thể. Và Chúa ban cho mỗi một người chúng ta một khoảng thời gian (số tuổi) cần thiết để hoàn thành mục đích ấy. Nếu phung phí hay sử dụng thời giờ Chúa cho (tuổi đời) không hiệu quả thì chắc chắn là chúng ta không thể hoàn thành mục đích trước khi … hết giờ.
Đó chính là lý do mà chúng ta cần phải biết “đếm thời gian”. Mà để biết đếm được thời gian, chúng ta cần phải học. “Cầu xin Chúa dạy chúng con biết đếm các ngày chúng con. Hầu cho chúng con được lòng khôn ngoan” (90: 14). Điều này có nghĩa là xin Chúa dạy mình cách sử dụng thời giờ mỗi ngày cách khôn ngoan, theo ý Chúa.
Hỡi các bạn trẻ, ngày của bạn không rộng, tháng của bạn không dài như người ta vẫn thường nói đâu. Ngược lại, nó ngắn lắm đó.
Bạn có đang tận dụng thời giờ hiện có để chuẩn bị mình cho tương lai, chẳng hạn như học thêm một khóa huấn luyện, một ngoại ngữ, một nghề, một kỷ năng quản lý doanh nghiệp, …? Những việc mà bạn đang tiêu tốn thời giờ để tham gia, để thực hiện có làm cho bạn đến gần Chúa hơn hay đem bạn xa Chúa hơn?
Liệu mỗi một chúng ta có dám đến trước Chúa mỗi ngày, trình dâng những công việc của mình, từ lớn đến bé, từ trong nhà ra đến … xã hội bằng lời cầu nguyện mà Môi-se đã sử dụng khi kết thúc Thánh Thi 90 không?
Nguyện công việc của Chúa bày tỏ ra cho các đầy tớ Chúa,
Và vinh quang Ngài chói sáng trên con cái họ!
Nguyện ơn Chúa là Đức Chúa Trời chúng con giáng trên chúng con;
Cầu Chúa lập cho vững công việc của tay chúng con;
Phải, xin lập cho vững công việc của tay chúng con.
Nguyện xin Chúa nhân từ đem mỗi một chúng ta vào trong sự hiện diện của Ngài và giữ chúng ta ở đó luôn luôn

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

GIỮ TRÒN HỨA NGUYỆN

Thánh Thi 84-89 
Một vài tác giả khác nhau đã đóng góp những ‘tác phẩm’ của mình trong 6 chương Bộ Hành của chúng ta hôm nay.
Con cháu Cô-rê khao khát được ở trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời (TT 84) và được nhìn thấy sự phục hồi mối thông công của dân tộc mình với Chúa (TT 85). Ở giữa sự chống đối, Đa-vít tìm kiếm Đức Chúa Trời vĩ đại và đầy thương xót (TT 86) trong khi con cháu Cô-rê thì tuyên rao sự cao trọng về thành phố của Đức Chúa Trời (TT 87). Hai bài ai ca cuối cùng thuật lại ‘lời ru nước mắt’ của Hê-man, khi người bị đau đớn (TT 88) và … ‘ru ta ngậm ngùi’ của Ê-than, người nhắc lại Lời Chúa cho Y-sơ-ra-ên (TT 89).
Nếu sử dụng 6 chương này để giảng, thì ta có thể chia bố cục cho phần Kinh Thánh hôm nay như sau: I- Khao Khát Chúa (TT 84-85), II- Tìm Kiếm Chúa (TT 86-87), III- Nương Cậy Chúa (TT 88-89). Và tên bài giảng sẽ là “Đức Chúa Trời – Đấng Luôn Giữ Lời Hứa”. Rồi … giảng thôi. He he
Giả dụ có một ai đó đã hứa với bạn nhưng rồi hoàn cảnh thay đổi, đến nỗi mà người ấy dường như không thể thực hiện được điều ấy. Khi đó, bạn sẽ phải làm gì: hoặc để cho nan đề của mình phủ bóng lên lời hứa hoặc cho phép lời hứa chiếu sáng trong nan đề của mình?
Điều này phụ thuộc hoàn toàn nơi khả năng và mức độ đáng tin cậy của người đã hứa. Đúng vậy không?
Đức Chúa Trời đã lập giao ước cùng Đa-vít (89: 3-4). Chúng ta có thể tìm thấy điều này được ký thuật trong 2 Samuen 7: 13-16. Chúa hứa ban cho Đa-vít một vương quốc vững bền đời đời, một ngôi báu và một dòng dõi trị vì (hoàng tộc) đời đời.
Ít nhất là có đến hai lần, “hoàng tộc” này đã bị … ‘tinh giảm biên chế’ hết cỡ, đến độ chỉ còn đúng một ‘ngoe’! (2 Sử Ký 21: 4; 22: 8-12). Phải chăng trong trường hợp này thì lời hứa của Đức Chúa Trời đang lâm vào cảnh hiểm nghèo?
Không hề!
Hoàn cảnh chỉ nhấn mạnh thêm tầm quan trọng của đức tin thường ngày nơi Đấng Ban Lời Hứa mà thôi. Ấy là vì cớ, hoàn cảnh càng tăm tối chừng nào thì ta càng nhìn thấy Lời Hứa của Chúa rõ chừng nấy. Thế cho nên, không ai có thể bỏ đói một người đang nuôi mình bằng chính lời hứa của Đức Chúa Trời được. Nhớ nha cưng.
Thế thì hãy kích hoạt đức tin của bạn nơi Đức Chúa Trời, Đấng luôn giữ lời mà Ngài đã phán hứa.
Hãy chọn một miếng bìa cứng, rồi cùng nhau làm bài trắc nghiệm này cái coi. Thú vị à nha. Sẵn sàng chưa?
Viết lên mặt bên này câu: “Những Lời Hứa Mà Chúa Đã Phán Cho Những Người Trong Kinh Thánh Nhưng Không Bao Giờ Được Thực Hiện”, và mặt bên kia là “Những Lời Hứa Mà Chúa Đã Phán – và Đã Thực Hiện – Cho Những Người Trong Kinh Thánh”.
Tiếp theo, tự làm một khảo sát (hẳn nhiên là phải tra xem Kinh Thánh rồi) về Nô-ê, … Áp-ra-ham, … và những người khác. Bạn sẽ thấy được rằng, chỉ có một mặt của mảnh bìa cứng là được lấp đầy thông tin mà thôi. Ngạc nhiên chưa!
Những nhân vật trong Kinh Thánh này đã bày tỏ điều gì về lời hứa của Đức Chúa Trời? Và điều này phủ bóng tối hay tỏa ánh sáng trên những lời hứa của Đức Chúa Trời đối với bạn?


Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

ẤM LÒNG BĂNG GIÁ

Thánh Thi 78-83 
Sự đóng góp cuối cùng của A-sáp cho bộ Thánh Thi thuộc về phần Kinh Thánh mà chúng ta sẽ đọc hôm nay. Trong các Thánh Thi này, ông điểm lại lịch sử bất tuân của dân Y-sơ-ra-ên (TT 78) và khẩn nài Chúa đem dân sự Ngài trở lại địa vị phước hạnh (TT 79-80). Lời khóc than cho thất bại của một dân tộc trong việc vâng phục Chúa (TT 81) được nối tiếp bằng việc kêu xin công lý của Đức Chúa Trời trên những thế lực đối địch đang thắng hơn Y-sơ-ra-ên.
Nếu ‘điểm danh’ 6 Thánh Thi này theo tổ, như kiểu ta đã làm mấy hôm nay thì là như ri: Tổ 1 - Thú Nhận: sự phản loạn của Y-sơ-ra-ên (78); Tổ 2 – Khẩn Nài: sự phục hồi của Y-sơ-ra-ên (79-80); Tổ 3 –  Quở Trách: sự cứng cổ của Y-sơ-ra-ên (81); Tổ 4 – Kêu Xin: Đấng Giải Cứu của Y-sơ-ra-ên (82-83).
Chuyện rằng, có một bà kia đến phòng khám và hỏi thầy thuốc: “Thưa bác sĩ, tại sao tôi cứ bị mất ngủ liên tục. Cứ chập chờn, mộng mị vậy thôi chớ chẳng thể nào có được một giấc ngon?”
“Thưa bà”, bác sĩ trả lời, “đó là triệu chứng thường gặp khi trong nhà thì luôn dư thừa sự sung túc, còn trong lòng thì luôn dư thừa sự … vô ơn!”
Trong Thánh Thi 78 – một trong hai Thánh Thi dài nhất – A-sáp 3 lần chỉ ra thể nào dân Y-sơ-ra-ên đã thử Chúa qua những yêu sách đối với Ngài (c. 18), quên hẳn sự giải cứu trước đó của Chúa (c. 42) và không vâng theo những mạng lịnh của Ngài (c. 56).
Trong mỗi trường hợp, nan đề đều là sự vô ơn – sự cám dỗ rất tinh tế, khó nhận ra lúc ban đầu này, sẽ phát triển thành thói quen … sau đó là kỳ vọng, là khao khát … và cuối cùng là yêu sách, là đòi hỏi … những phước hạnh của Đức Chúa Trời.
Tiến trình ‘thoái hóa, biến chất tư tưởng’ nó như ri: buổi đầu nhận được một điều gì đó từ nơi Chúa – dù lớn, dù bé – ta đều thật sự ngỡ ngàng, bàng hoàng và rồi … lệ tràn. Ấy là vì ta biết rõ mười mươi là mình không xứng đáng để được điều đó hay để được như thế. Nhưng rồi, ngày tháng dần trôi, … ta thường xuyên được điều đó, được nó mãi … và rồi không biết tự lúc nào, trong ta lại thòi ra cái ý tưởng rằng … ta xứng đáng được điều đó, ta nghiễm nhiên phải được điều đó. Vì in trí như thế, nên … bổng một hôm ta không còn (có) được điều đó, ta nhận ra rằng ta nhớ … ‘nó’ hay huỵch toẹt ra là ta đã nghiện nó mất rồi. Thế là, ta lồng lộn, ta hùng hổ … đi đòi. Đòi ở đâu? – Thì ở Chúa chớ đâu.
Đấy tiến trình … suy ơn là rứa đấy. Từ biết ơn đến chỗ vô ơn cũng gần lắm à nha.
Tình trạng vô ơn trước sự chu cấp không điều kiện của Đức Chúa Trời đã hủy phá dần mối quan hệ của một dân tộc đối với Chúa. Liệu thái độ vô ơn có đang làm như vậy trong đời sống của bạn không?
Bạn có thường xuyên nhắc lại những phước lành của Chúa? Và sự sung túc dư dật Chúa cho đã sản sinh điều gì trong bạn: vô cảm hưởng thụ hay vui hưởng với lòng biết ơn? Lòng bạn có trở nên vô cảm trước sự chu cấp liên tục của Đức Chúa Trời chăng?
Xin anh đếm các phước lành Cha luôn ban. Xin anh hãy kể ra ơn lành từng tên. Hãy đếm ơn trên, hãy kể tên linh ân! Chắc chắn anh sẽ thấy các công tác Cha đang làm.”
Đó là điệp khúc bài thánh ca: “Hãy Đếm Các Ơn Phước Chúa”, một bài hát với những ca từ luôn hợp thời đối với mỗi một chúng ta. Hãy tải xuống để nghe, để … hát và để thực hành.
Vâng, giờ là lúc thực hành. Trong vòng vài phút, bạn có thể liệt kê ra 25 cách mà Chúa đã làm ơn trong đời sống của mình, tức là 25 phước hạnh Chúa ban mà bạn muốn dâng lời tạ ơn Ngài không?
Khá nhớ rằng, với lòng biết ơn thì cuộc sống luôn trở nên sung túc. Và càng nhắc lại những phước hạnh hiện có chừng nào thì ta càng ít thèm muốn hơn cảnh xa hoa mà ta không có.
Nào, hãy bắt đầu … Đếm Các Ơn Phước Chúa Ban.


Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

TRỜI NGƯỜI HỎI ĐÁP

Thánh Thi 73-77 
Thánh Thi tập III bắt đầu với một số bài tuyển chọn của A-sáp, một nhạc sĩ tài năng được Đa-vít bổ nhiệm làm lãnh đạo những ca đoàn của người Lê-vi (1 Sử Ký 15: 16, 19). Trong lĩnh vực này, ông không phải là nhân vật phụ đâu nha. Về sau này, A-sáp còn được xếp ngang hàng với Đa-vít nữa đấy (Nê-hê-mi 12: 46)
Bài lĩnh xướng đầu tiên của A-sáp là một câu hỏi hóc búa: tại sao kẻ ác lại ăn nên làm ra (TT 73), trong khi dân ta (Y-sơ-ra-ên) thì … tàn lụi (TT 74)?
Bằng việc tập chú nơi công lý của Đức Chúa Trời (TT 75-76) và nơi sự thành tín của Chúa đối cùng dân sự của Ngài (TT 77), A-sáp khám phá ra được nền tảng vững chắc cho niềm hy vọng, kể cả khi kẻ ác dường như được thoát khỏi án tử.
Chúng ta cũng có thể xếp 5 Thánh Thi của ngày hôm nay thành hai nhóm. Nhóm một gồm 2 ‘em’ đi đầu (TT 73, 74) với phiên hiệu: HỎI. Nhóm hai được ưu tiên đến … 3 ‘bé’ gồm 75, 76 và 77 với tên nhóm là ĐÁP.
Còn nếu điểm mặt đặt tên cho từng ‘em’ thì ta có thể làm như ri: Đầu tiên, là Thánh Thi 73 mang tựa đề “Sự Thịnh Vượng Của Kẻ Ác”. Tiếp theo, ‘em’ 74 có tên là “Cảnh Ngộ Của Người Lành”. Rồi tiếp theo, cặp đôi 75-76 được mang tên “Ca Tụng Công Lý Của Chúa”. Và cuối cùng, ‘em’ 77 là “Hứa Ân Từ Chúa”.
Chuyện rằng, lần nọ, vị bộ trưởng an ninh được một người dân – trong chương trình “Dân Hỏi – Bộ Trưởng Trả Lời” – hỏi: “Ông có khi nào nghĩ rằng, mình sẽ loại bỏ được tội phạm trong đất nước chăng?”. Vị bộ trưởng (chắc chắn là không phải ở ta) đã trả lời cách khôn ngoan như ri: “Tôi không đủ khờ dại để cho rằng tội phạm có thể loại trừ vĩnh viễn. Trong thời Đấng Christ cũng đã từng có gái mãi dâm và bọn móc túi. Thời các tiên tri cũng đã từng có nạn cờ bạc và ăn chơi trụy lạc. Và cũng sẽ luôn có những người sẵn sàng nộp mình cho những thú vui hấp dẫn và ủy mị của thế gian. Sẽ luôn là như thế để cho những người mạnh mẽ về phương diện thuộc linh có thể đem họ trở về”.
Đang khi quan sát thành phần tội phạm trong thời của mình, A-sáp đã rất chân thành hỏi Chúa những câu rất chi là có tính khảo sát: Lòng tin kính Chúa có thật sự xứng đáng để theo đuổi không? Liệu tôi có sai lầm chăng khi chọn lựa giữ lòng tin kính? (73: 13-14). Những từ này ngầm muốn hỏi một điều khác: “Chúa ơi, Ngài có thật sự quan tâm đến chuyện này không?”
Nếu cũng đã hỏi những câu tương tự như vậy, thì anh chị em đang cần chính điều mà A-sáp đã tìm được. Đó là viễn cảnh hay triển vọng. Khi được kéo đến gần bên Chúa (73: 17), tác giả Thánh Thi đã nhìn thấy rằng, kẻ ác sẽ bị báo trả cách xứng đáng cho tội lỗi của chúng và người trung tín sẽ nhận được phần thưởng lớn lao. Tất cả những điều đó sẽ đến vào đúng thời điểm mà Chúa đã định.
Trong khi chờ đợi thời khắc ấy, bạn cần năng lực cho ngày hôm nay – năng lực để từ bỏ mưu mô hay thủ đoạn và để tập trung vào việc vâng lời. Nói cách khác, trong khi chờ để gặt được bông trái lành thì bạn và tôi cần khả năng siêu nhiên từ Chúa, để chẳng những không thèm … ‘ăn thua đủ’ với phường gian ác, mà còn … hiên ngang làm lành như lời Chúa dạy, kể cả làm lành cho kẻ đang rắp tâm hại ta.
Bạn có thể làm được điều đấy, nếu muốn.
Có hai câu trong phần Kinh Thánh đáng được ghi nhớ và thuộc lòng:
Vì chẳng ai từ phương đông, phương tây
Hay là từ phương nam có thể tôn cao người nào.
Nhưng chính Đức Chúa Trời thi hành sự phán xét:
Ngài hạ kẻ nầy xuống, nhấc người kia lên. (75 : 6-7)
Chúa là Đức Chúa Trời hay làm phép lạ;
Ngài bày tỏ quyền năng Ngài giữa các dân. (77 : 14)
Hãy cho vào bộ nhớ đi nha. Sẽ có lúc dùng đến đấy.