Mathiơ 20-23
Bốn chương Kinh Thánh hôm nay tiếp tục ghi lại những lời dạy dỗ của Đức
Chúa Giê-xu dành cho các môn đệ thân tín, khi Ngài đang đi cùng họ hướng về
Jerusalem – điểm cuối cùng của cuộc hành trình. Quần chúng nhân dân thì hân
hoan chào đón Chúa như một người hùng, như một vị vua, trong khi hàng lãnh đạo
chính quyền và tôn giáo thì hậm hực tìm mọi cách để trừ khử Ngài.
Và trong phần Kinh Thánh này, Chúa Giê-xu vẫn tiếp tục ‘chơi’ xì-tai ẩn
dụ để giải bày những chân lý thiêng liêng cho các học trò – dù cho người nghe
lúc đó bao gồm đủ thành phần, kể cả thành phần chống đối. Có cả thảy 4 ẩn dụ được
Chúa sử dụng ở đây: Người làm công trong vườn nho (20: 1-16); Hai con trai (21:
28-32); Những người thuê vườn nho (21: 33-44) và Tiệc cưới (22: 1-14).
Ba ẩn dụ sau
là ‘quất’ trực tiếp vào thành phần lãnh đạo tôn giáo, còn ẩn dụ đầu (20: 1-16)
là Chúa tiếp tục trả lời cho câu hỏi của Phê-rơ “Thưa Thầy,
chúng con đã bỏ tất cả mà theo Thầy, vậy thì chúng con sẽ được gì?” (19: 27).
Bỏ hết mọi sự
để theo Ta thì sẽ được gì í à? – Nhiều đấy. Sự sống đời đời nè, rồi trăm lần
hơn những gì mà mình đã từ bỏ nè. Còn riêng với các con (tức các môn đồ) thì sẽ
đồng cai trị với Ta.
Vậy thưa Thầy,
nếu tụi con “bỏ hết mọi sự” trước ‘thèng’ kia hay ‘kon’ kia … những 10 năm, chẳng
hạn, thì răng Thầy: có tính thêm cho tụi con phần lãi suất lũy tiến theo số năm
không?
Không. Việc
vào nước Thiên đàng không có tính như rứa. Đầu hay cuối gì cũng rứa, vào trước
hay vào sau (tức là tin Chúa trước hay sau) gì cũng rứa. Tất cả là bởi lòng
thương xót của Chủ Vườn, chớ không phải bởi công sức của đám nhân công thất
nghiệp nhà các anh đâu nhé.
Như vậy, để
hiểu đúng ẩn dụ “Người Làm Công Trong Vườn Nho”, chúng ta cần phải đọc nó trong
văn mạch từ 19: 16 với câu hỏi: “tôi phải làm điều lành nào để được
sự sống đời đời?” Ẩn dụ này không hề dạy gì về nguyên tắc ban thưởng trong nước
Thiên Đàng, cũng không có ý nói về thứ bậc hay địa vị trong nước Chúa ở ngày
sau đâu nha.
Và có lẽ vì chưa hiểu rõ như thế
nên mẹ của Gia-cơ và Giăng, tuy đã được Chúa Giê-xu trực tiếp giải thích qua ẩn
dụ, nhưng vẫn tiếp tục xin cho hai quý tử của mình 2 chiếc ghế đầy quyền lực:
bên phải và bên trái của Chúa!
Xin mà không biết mình xin chi, tức
là cầu xin cách thiếu hiểu biết. Kết quả: nỏ nhận được.
Cổng Vào Thiên Đàng luôn dành ưu
tiên một cho người Do-Thái. Thế nhưng, họ lại từ chối. Mà đi đầu trong việc chối
Chúa, từ chối lời mời gọi của Chúa là những người lãnh đạo tôn giáo, tức những
người hầu việc Chúa thời bấy giờ!
Người hầu việc Chúa mà không tin
Chúa, người hầu việc Chúa mà không nhận biết Chúa, người hầu việc Chúa mà không
vâng lời Chúa, người hầu việc Chúa mà lại chống đối Chúa. Khó tin quá, đúng
không? Tiếc thay, đó lại là chuyện thật. Và chuyện thật này vẫn cứ lập đi lập lại
mãi giữa vòng những người hầu việc Chúa mới đau chớ.
Đối với thành phần này, đối với những
người hầu việc Chúa như thế thì Chúa Giê-xu mắng xối xả luôn, không kiêng dè gì
… ráo trọi. Mà là ‘chửi’ công khai nha, giữa thanh thiên bạch nhật, giữa bá
quan văn võ, giữa quần chúng nhân dân, chớ không theo kiểu ‘nói sau lưng’ hay
‘xử lý nội bộ’. Bởi thế, mà gần như toàn bộ chương 23 được Chúa Giê-xu dành để
… rủa quân này không thương tiếc luôn.
36 câu của chương 23 chứa đựng 8 lời
… “khốn”, tức lời chúc … dữ, tương phản hoàn toàn với 8 mối “Phúc”, tức lời
chúc lành trong Mathiơ 5: 3-11. Có đến 7 lần Chúa Giê-xu gọi những lãnh đạo tôn
giáo, tức những người hầu việc Chúa thời bấy giờ là những kẻ đạo đức giả, tức
là những người nói vậy mà không phải vậy và … thấy vậy mà không phải vậy. Tệ
hơn nữa, Chúa còn họ là những kẻ dẫn đường nhưng lại bị mù!
Ngày hôm nay, những người có thành
kiến hay có ‘thù oán’ với những mục sư, những người hầu việc Chúa, thường hay
trích dẫn chương 23 này để xử án, phê phán … “mấy ổng, mấy bả” cách khí thế
luôn. Thế nhưng, có mấy ai trong chúng ta còn thật lòng dùng phần Kinh Thánh
này để so mình và răn mình mỗi ngày nhằm tránh cảnh bị Chúa chúc … dữ không ta?
Hãy đọc Lời
Chúa, học Lời Chúa trước hết là cho chính mình. Đừng đọc, hay học Kinh Thánh chỉ
nhằm mục đích ‘sửa lưng’, ‘lên lớp’ hay chỉ để dạy dỗ người khác mà thôi nha
anh chị em.
Còn nữa, nếu
thậm chí mục sư của anh chị em, những người lãnh đạo thuộc linh của anh chị em
có thật sự là “kẻ mù”, là “đạo đức giả” đi nữa, thì Chúa vẫn muốn anh chị em “hãy làm và giữ tất cả những gì họ dạy” (23: 2). Đừng để cho hành vi và lối sống của họ
ngăn cản anh chị em vâng giữ Lời Chúa.
Đừng để cho
hành vi, lối sống của những người lãnh đạo thuộc linh của anh chị em, hay của
những người hầu việc Chúa khác ngăn cản anh chị em trung tín nộp 1/10, trung
tín cầu nguyện, trung tín nhóm họp, trung tín chứng đạo, bền đổ giữ đời sống
thánh khiết và lớn lên trong ân điển của Đức Chúa Trời.
Khá nhớ rằng,
khi bạn tin cậy Chúa, tôn kính Chúa qua việc vâng giữ và làm theo Lời Chúa thì
bạn luôn được phước. Còn một khi bạn không tin cậy Chúa, không tôn kính Chúa,
không còn vâng giữ và làm theo Lời Chúa – dù là vì BẤT CỨ LÝ DO GÌ – thì bạn
cũng bị mất phước. Nhớ đấy!
Điều cuối
cùng mà chúng ta cần ghi nhớ là cửa Thiên Đàng luôn rộng mở cho mọi thành phần,
không phân biệt tốt xấu, hay điếm đàng chi hết. Thế nhưng, “nhập gia” là phải
“tùy tục”, nhập Tiệc là phải ăn mặc … đúng mô-đen à nha. Bất kỳ vị khách nào mà
không chịu mặc vào chiếc áo dành cho tiệc cưới mà chủ tiệc quy định thì dù có …
lọt được vào trong í rồi cũng sẽ bị phát giác và bị “trói tay chân lại
và ném ra chỗ bóng tối bên ngoài, nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng” mà thôi (22: 13).
Chiếc áo đặc
biệt dành cho tiệc cưới ấy chính là chiếc áo choàng công chính đấy ạ. Đó không
phải là sự công chính hay đạo hạnh của riêng chúng ta mà là sự công chính của Đức
Chúa Giê-xu được kể cho hay gán cho những ai đặt lòng tin nơi chính Ngài. Vì
Kinh Thánh chép: “Nếu miệng ngươi xưng
nhận Đức Giê-xu là Chúa và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ
chết sống lại thì ngươi sẽ được cứu; Vì tin trong lòng thì được sự công chính,
và xưng nhận nơi miệng thì được sự cứu rỗi.” (Rô-ma 10: 9-10).
Bạn đã nhận
được chiếc áo lễ đặc biệt đó để vào nước Thiên Đàng chưa?