Dừng Chân Lần Thứ 30
NHÌN LẠI
Lúc thì qua những bài giảng, lúc thì
hóa thân thành diễn viên chính trong những vỡ ‘kịch câm’, Giê-rê-mi đã cho dân
Giu-đa thấy trước những hậu quả chết người của tội bất tuân của chính họ. Những
sứ điệp của ông đã bị một số người bỏ ngoài tai, và số khác thì đem bỏ vào …
lửa. Phẩm cách của ông bị bôi nhọ, còn động cơ của ông thì bị nghi ngờ. Và cuối
cùng, Giê-rê-mi bị ném xuống giếng hoang và chìm dần dần xuống bùn dơ, cả nghĩa
đen lẫn nghĩa bóng. Thế nhưng, qua tất cả những điều đó, Đức Chúa Trời vẫn hành
động trong và qua sứ giả được chọn của Ngài.
Khi Giê-ru-sa-lem thất thủ trước
những đợt tấn công dữ dội của người Babilon, Giê-rê-mi được tự do và được
‘rước’ sang Ai-cập. Tại đó, ông công bố vận may và vận … xui ngày sau cho
Giu-đa và cho những quốc gia ngoại giáo lân bang của nó. Dù hiện tại lắm phủ
phàng, nhưng tương lai sẽ tràn ngập huy hoàng nếu bạn biết nơi nào cần phải
nhìn xem (Giê-rê-mi 52: 31-34)
Sách Ca Thương là những trang “nhật
ký thương đau”, được Giê-rê-mi ghi lại khi chứng kiến tai họa kinh hoàng xảy
đến cho thành phố yêu dấu của ông. Đây là những dòng nhật ký thấm đẫm nước mắt.
Thế nhưng, giữa cơn buồn đau chất
ngất (Ca Thương 3: 22-23), Giê-rê-mi đã tuyên rao một lẽ thật đầy quyền năng mà
về sau trở nên chủ đề của một bài thánh ca được yêu thích qua mọi thời đại:
“Thánh Chúa Thành Tín” (Great Is Thy Faithfulness).
Những triều đại, chính thể dấy lên
rồi đổ xuống; những nền kinh tế suy sụp; thậm chí không ít những người lãnh đạo
thuộc linh làm ta thất vọng tràn trề. Thế nhưng, lòng thương xót của Chúa thì
không bao giờ chấm dứt!
NHÌN LÊN
Có khi nào bạn đã từng trãi sự tối
tăm hoàn toàn chưa? Tối như đêm 30, tối như hủ nút hay như … “cái tiền đồ của
chị Dậu” í? Bạn có biết là bạn có thể cảm thấy cũng giống … y
chang như nhìn thấy không?
Thử đi. Chui vào một căn phòng kín,
không đèn, rồi buông rèm cửa. Đảm bảo là không có bất kỳ ánh sáng nào lọt vào
nhé. Rồi, quất thêm một dãi băng đen bịt mắt nữa và cuối cùng là … nhắm mắt
lại. Tối tuyệt đối chưa? – Good.
Giờ thì hãy tưởng tượng đến cảnh tăm
tối cùng cực mà dân sự Chúa đã trải qua trong Giê-rê-mi chương 52 trước sự tấn
công của quân Babilon. Sau cùng, hãy chú ý đến việc:
§
Cạn kiệt lương thực trong thành phố
(c. 6)
§
Tường thành phòng thủ bị vỡ (c. 7)
§
Quân đội tháo chạy không cần lịnh (c.
7)
§
Hoàng gia bị giết trước mắt vua. Sau
đó, vua bị móc mắt, bị mang xiềng đồng đi lưu đày viễn xứ (c. 10-11)
§
Đền Thờ, tường thành và mọi dinh thự
chính yếu đều bị đốt sạch (c. 13-14)
§
Toàn bộ nội các của vua đều bị bắt
làm tù binh và rồi bị hành hình (c. 24-27)
§
Hàng nghìn người Do Thái bị bắt đi
lưu đày nơi xứ lạ (c. 27-30)
Những ngày tăm tối của dân sự Chúa
thì … chắc cú rồi. Song đừng bỏ qua 4 câu cuối cùng, vì tại đó chúng ta sẽ nhìn
thấy ánh sáng trong đêm tối – niềm hy vọng giữa cảnh khủng khiếp. Dù chẳng có
một lý do … ‘chính đáng’ nào nhưng vua Babilom Ê-vin Mê-rô-đác đã bày tỏ
lòng nhân từ và sự ưu đãi đối với vị vua Giu-đa đang bị cầm tù.
Răng lại rứa?
Câu trả lời chỉ có một: Ấy là vì Đức
Chúa Trời vẫn còn chưa dứt tình với dân sự của Ngài. Ngài biết rằng, họ cần hy
vọng cũng như cần tương lai.
NHÌN TỚI
Khi sức khỏe sa sút, khi triển vọng
tài chính ảm đạm, khi không còn gia đình và bạn bè bên cạnh, khi công việc
không được nhìn nhận, khi ngày mai không hứa hẹn sáng sủa gì hơn ngày hôm nay,
thì chúng ta rất dễ dàng bị tối tăm áp đảo. Thế nhưng, đừng quên rằng chỉ cần
một que diêm cũng đủ để soi sáng cả một căn phòng!
Hãy dành ít thời gian để đắm mình
trong ánh sáng của Thánh Thi 27:1. Tại đây, bạn sẽ khám phá ra rằng bóng tối
hay sự tối tăm không là gì đối với Sự Sáng của cuộc đời bạn cả. Sự Sáng của sự
sống chúng ta chính là Chúa, và trong Ngài “chẳng có sự tối tăm đâu” (1 Giăng
1: 5)
Đức Giê-hô-va là ánh sáng và là sự cứu rỗi của tôi,
Tôi sẽ sợ ai?
Đức Giê-hô-va là đồn lũy của mạng
sống tôi,
Tôi sẽ hãi hùng ai?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét