Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

GIU-ĐA LÂM KHỔ HÌNH

Giê-rê-mi 1-6
Hôm nay chúng ta cùng nhau Bộ Hành vào sách Giê-rê-mi. Đây là cuốn sách giới thiệu đời sống và chức vụ của một trong những vị tiên tri vĩ đại của vương quốc Giu-đa phía Nam, một quốc gia vốn đã từng một thời oai hùng nhưng giờ đây đang trên bờ thảm họa.
Hơn 40 năm, tiên tri Giê-rê-mi rao giảng một sứ điệp không được ai ưa thích: “Ăn Năn Hay Là Chết!” Sứ điệp của ông không được những người đồng tộc cứng đầu của ông lưu tâm đến. Không những thế, họ còn tìm mọi cách để khiến ông … ‘tắt đài’ một lần và vĩnh viễn.
Bị chống đối, bị thù ghét và bị cầm tù, nhưng vị tiên tri đầy lòng thương cảm này vẫn cứ sống sờ sờ để chứng kiến những lời tiên tri của mình được ứng nghiệm: khi quân Babilon tàn ác từ phương Bắc tràn vào xứ sở, hốt sạch sành sanh đem tuốt qua I-rắc lưu đày.
Đức Chúa Trời đã vô cùng kiên nhẫn khi gởi hết lời cảnh báo này đến lời cảnh báo khác qua những vị ngôn sứ của Ngài trong nỗ lực đem Giu-đa ra khỏi con đường hư bại. Giờ đây, trong thời khắc cuối cùng, Chúa ra tối hậu thư qua một con người gan lì nhưng có tấm lòng đầy trắc ẩn: Giê-rê-mi.
Vị tiên tri người làng A-na-tốt này vừa tuôn tràn nước mắt, vừa loan báo chính xác những gì mà người ta cần nghe: Chúa chịu hết nỗi tội lỗi của dân này rồi! Họa diệt vong đã sờ sờ ngay trước mắt rồi kìa. Quân xâm lược tàn ác Babilon – “công cụ thi hành án” của Chúa – đã được lịnh xuất binh!
Làm việc với con người là hơi bị … không ít khó khăn. Chúng ta cần phải chịu đựng cách … vô bờ bến, sáng suốt cách … vô tận, kiên định cách … vô tiền khoáng hậu và cần phải có một số lượng khủng về kinh nghiệm!
Đức Chúa Trời có thể chọn cách khác để thực thi công việc của Ngài, nhưng Chúa lại không làm như thế. Ngài chọn cách: sử dụng con người. Những con người như Môi-se, như Ê-sai, như Giê-rê-mi và như … chính bạn!
Chúa bảo Môi-se hãy bước vào trong cung điện Pharaon cách hiên ngang và tuyên bố: “Hãy để cho dân ta đi!”; Chúa yêu cầu Ê-sai tình nguyện thi hành sứ mạng quan trọng; Chúa sai Giê-rê-mi nói tiên tri cho một dân tộc phản nghịch. Môi-se trả lời: “Con không thể”, Ê-sai thì: “Xong đời con rồi!”, còn Giê-rê-mi là “Con không dám”.
Vâng, chính Chúa đã ‘đo ni đóng giày’ nhằm trang bị và khích lệ cho mỗi một sứ giả để họ có thể phân phát được sứ điệp của Ngài đến tận … tai những người thuộc diện cần phải … được nghe.
Khi đọc xong phần Kinh Thánh hôm nay, hãy hỏi chính mình rằng đâu là thông điệp mà Chúa muốn bạn thực hiện cho Ngài ngày hôm nay? Và rồi bạn đáp ứng ra sao trước sự ủy thác này: bạn đã trả lời là “con không thể”, … “con không dám” … hay dõng dạc “Yes, Sir!”
Giê-rê-mi được kêu gọi làm tiên tri không chỉ ở tầm quốc gia mà là ở tầm quốc tế khi khoảng chừng 20 tuổi! Do đó, anh í sợ khi được kêu gọi thì cũng là điều tự nhiên thôi. Thế nhưng, Chúa tỏ cho ‘ông trẻ’ này biết rằng, anh í được chọn từ lúc … chưa có anh í cơ.
Điều đó có nghĩa là tuổi tác, học thức, kinh nghiệm, ngoại hình, thành phần lí lịch chẳng liên quan gì đến sự chọn lựa của Chúa cả. Bạn thân mến, vì cớ Chúa chọn Giê-rê-mi, cũng như bạn và tôi, trước khi sáng tạo nên vũ trụ này, tức là trước khi có quá khứ của chúng ta. Thế cho nên, quá khứ của bạn – dù huy hoàng hay điêu tàn – thì cũng chẳng dính dáng gì đến sự chọn lựa của Chúa dành cho bạn cả. Yên tâm đi nhé.
Một điểm đặc biệt trong chức vụ tiên tri của Giê-rê-mi là cách Chúa phán với ông. Chúa thường phán với ông hay ban sứ điệp cho ông bằng sự hiện thấy. Có thể nói thế này, Giê-rê-mi ‘thấy’ sứ điệp từ Chúa nhiều hơn là ‘nghe’ như các vị tiên tri khác.
Có những sự hiện thấy (hình ảnh, cảnh trí) ông hiểu ngay, nhưng có không ít sự hiện thấy ông không hiểu. Cảnh nào không hiểu thì ngay sau đó, Chúa giải thích liền (1: 11-12; 13-16). Nhiều ân tứ Thánh Linh (như ân tứ lời tri thức, lời khôn ngoan, phân biệt các linh, … ) ngày hôm nay được vận hành cùng một cách giống như thế. Do đó, nếu anh chị em có được sự hiện thấy hay giấc mơ, hãy cầu xin sự thông giải từ Chúa rồi hãy ‘phán’ nhé.
Phần lớn những sự hiện thấy của Giê-rê-mi là sự phán xét hầu đến trên toàn cõi Giu-đa bởi tay quân Babilon độc ác. Trong linh, ông đã nhìn thấy dân tộc mình, đất nước mình bị quân phương Bắc tàn diệt là thế nào. Thế nhưng, khi ông loan báo cho người dân của mình về tai họa diệt vong hầu đến, rồi khẩn thiết kêu gọi họ hạ lòng ăn năn, trở lại cùng Chúa để được tai qua nạn khỏi thì họ chối từ.
Hãy tưởng tượng xem điều này, nếu bạn biết trước rõ mười mươi rằng tai nạn chết người đang chờ đợi người thân yêu nhất của mình ngay trước cửa vào ngày mai. Bạn sẽ làm gì? Chắc chắn là bạn sẽ tìm đủ mọi cách để báo cho người ấy biết và tìm cách ngăn người ấy đừng tiến đến chỗ chết ấy. Đúng không?
Nhưng nếu người ấy vẫn không nghe lời bạn, cứ lao ra khỏi cửa, tiến về chỗ ấy rồi chết thì bạn sẽ thế nào? – Vừa giận, vừa thương, vừa đau. Đúng không? Đau vì bất lực không làm sao ngăn cản được người thân của mình đi vào chỗ chết.
Đó cũng chính là tâm trạng của Giê-rê-mi đang khi thi hành chức vụ. Đó chính là lý do mà xen lẫn trong những sứ điệp tiên tri, những lời tuyên án là những lời đau đớn khóc thương của ông cho chính dân tộc của mình (4: 10, 19-20; 6: 24).
Trong 6 chương Kinh Thánh hôm nay, chúng ta cũng được gặp lại câu hỏi muôn thuở mà mỗi khi bị tai nạn thì người ta, mà nhất là con dân Chúa, từ xưa đến nay thường hay hỏi: “Tại sao Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta lại giáng mọi điều nầy trên chúng ta?” thì đây, câu trả lời của Chúa luôn là: Vì “các ngươi đã lìa bỏ Ta và phục vụ các thần ngoại ngay trong đất mình” (5: 19).
Hẵn nhiên, dân Chúa ngày xưa còn phạm nhiều tội khác như đạo đức suy đồi, tình dục buông thả, dâm loạn khắp nơi (5: 7-8), bất công xã hội (5: 28), giới lãnh đạo thuộc linh suy thoái (5: 31). Thế nhưng, đỉnh của đỉnh tội là thờ lạy hình tượng, mà trong các sách tiên tri luôn dùng một từ rất chi là sexy: tà dâm hay hành dâm!
Chính vì việc thờ lạy hình tượng được kể là tà dâm về phương diện thuộc linh, nên những người thờ lạy hình tượng (dù là nam hay nữ) luôn được mô tả như là những gái mãi dâm. Chính vì phạm vào tội trọng này mà không chịu ăn năn, từ bỏ nên hết Y-sơ-ra-ên phía Bắc, rồi đến Giu-đa phía Nam lần lượt từng ‘em’ một đi vào chỗ diệt vong.
Hãy nhìn vào ‘vết xe đổ’ của người xưa mà soi chiếu vào chính đời sống của mình, của gia đình mình và của hội thánh nơi mình đang sinh hoạt. Bạn có nhận được gì  cho chính mình từ nơi sứ điệp của Giê-rê-mi dành cho dân Giu-đa xưa, được ghi lại trong 6 chương Kinh Thánh mà chúng ta đọc hôm nay không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét