Dừng Chân Lần Thứ 32
NHÌN LẠI
Tuần rồi chúng ta đã chứng kiến cảnh Giu-đa nhận
được trọn gói những gì mà tiên tri Ê-xê-chi-ên đã cảnh báo. Như một người lính
canh cần mẫn, Ê-xê-chi-ên bảo vệ nhà Y-sơ-ra-ên bằng những lời cảnh báo về sự
phán xét hầu đến. Ông rao báo, rao báo không ngừng nghỉ, nhưng không một lời
nào của ông được người ta lắng nghe. Rồi cuối cùng, điều gì đến đã đến, vì
“Thành đã bị thất thủ rồi!” (33: 21).
Thật ra thì dân sự Chúa muốn nghe lời Chúa, chỉ có
điều họ không chịu áp dụng những gì đã nghe vào trong đời sống thực tiễn của
mình mà thôi. Họ thuộc típ: “học không đi đôi với hành”.
Do đó, một khi biết được điều gì nên làm thì chúng
ta cần phải chuyển thành hành động cụ thể ngay, tức là thực hiện những gì mà
mình đã biết.
Giống như chiên không có người chăn, như những
chiếc xương chết khô, rời rạc, cả một dân tộc nằm dưới sự cướp bóc và tàn phá
cách không thương tiếc bởi các nước láng giềng ngoại giáo. Thế nhưng kể cả
trong lúc dân sự Chúa thất bại, thì mục đích của Đức Chúa Trời vẫn tiếp tục tỏa
sáng, vì Ngài muốn cho mọi dân, mọi nước nhận biết rằng, chỉ mỗi mình Ngài –
Giê-hô-va Đức Chúa Trời – là CHÚA mà thôi. Ngoài Giê-hô-va Đức Chúa Trời ra thì
không có một CHÚA nào khác.
Sách tiên tri Ê-xê-chi-ên kết thúc với hình ảnh
vinh quang CHÚA trở lại Đền Thờ. Điều đó minh chứng rằng, Đức Chúa Trời vẫn
tiếp tục công việc của Ngài đối với dân sự Ngài và Đền Thờ của họ.
Trong khi đó, Đa-ni-ên rơi vào cảnh tương phản hoàn
toàn. Bị dứt khỏi thành phố yêu thương Giê-ru-sa-lem, Đa-ni-ên bị buộc phải bắt
đầu “chương trình nội trú” ba năm tại học đường Babilon. Trong việc ăn uống và
giải mộng của mình, Đa-ni-ên đã chứng tỏ cho những kẻ giam giữ mình biết rằng
“có một Đức Chúa Trời ở trên trời” (2: 28), là Đấng giải bày những điều huyền
nhiệm của thế giới này và là Đấng bảo vệ dân lưu đày của Ngài nơi đất khách quê
người.
NHÌN LÊN
Cuộc sống được miêu tả như là “một tuyển tập những
cuộc khủng hoảng, được liên kết cách khéo léo bởi những vụn vặt đời thường mỗi
một ngày”. Những mảnh vụn đời thường tại Giê-ru-sa-lem vào lúc thiếu thời, đã
mở lối cho đức tin của Đa-ni-ên vượt qua mọi cơn khủng hoảng nơi hải ngoại.
Bị bắt như là một tù binh chiến tranh, Đa-ni-ên
ngay sau đó phải đối diện với hàng loạt sự chọn lựa:
“Có nên ăn những thức ăn mà họ dọn cho mình không
ta?”, “Có nên chấp nhận tên mà họ đặt cho mình không?”, “Có nên kể công về
những lần giải mộng cho vua không?”, “Có nên quỳ lạy tượng vàng không? Nếu
không là chết chắc à”
Bố mẹ của Đa-ni-ên có thể không biết trước được
những nguy hiểm mà con trai mình sẽ phải đối diện tại Babilon, nhưng họ sẽ rất
tự hào vì cách vận dụng đức tin đầy khôn ngoan vào trong thực tiễn cuộc sống
mỗi ngày của cậu ấy.
Cho nên chẳng có gì lạ khi danh phận của Đa-ni-ên
ngày một thăng tiến. Không còn là một thiếu niên nhập cư, Đa-ni-ên đã lớn lên,
và trở thành một người nam của Đức Chúa Trời, người mà sự khôn ngoan và tài xử
lý giờ đã nên truyền thuyết.
NHÌN TỚI
Dù Đa-ni-ên không hề giảng một bài nào nhưng những
gì ông làm trong cuộc đời của mình đúng là những bài giảng sống. Đó là sự chọn
lựa mà ông đã làm; là sự khôn ngoan mà ông đã thể hiện; là sự ưu tiên một cho
sự cầu nguyện với Chúa, bất chấp mọi nguy hiểm đến tính mạng; và là sự mẫn cán
đối với mỗi nhiệm vụ được giao phó.
“Dám là một Đa-ni-ên” không chỉ là tựa đề của một
bài thánh ca. Đó là thách thức vô tận đối với mỗi thế hệ mới trong việc trở nên
“những tác nhân thay đổi” của Đức Chúa Trời tại bất cứ nơi nào mà Ngài sai phái
họ đến. Có thể chưa và không bao giờ bạn nhìn thấy được bên trong của cung vua
(hoặc trong … hang sư tử), nhưng bạn có thể chắc chắn là cuộc đời mình sẽ luôn
đầy dẫy sự phấn khích và thách thức.
Bằng thói quen ăn uống … ‘đúng chuẩn’ của mình,
Đa-ni-ên đã minh chứng rằng, thân thể của ông là đền thờ của Đức Chúa Trời.
Thân thể của bạn chỉ là một phương tiện mà Đức Chúa Trời ban cho để thực hiện ý
muốn của Ngài ở mặt bên này của thiên đàng mà thôi.
Thế thì, bạn có thật sự chăm sóc tốt thân thể của
mình như đáng phải có không? Tức là bạn có ăn uống đủ dinh dưỡng, có nghỉ ngơi
đúng mực, có thường xuyên luyện tập thể dục và tránh xa những chất gây hại
không? Nếu không, thì hãy suy gẫm về tấm gương của Đa-ni-ên cách cẩn thận và
rồi hãy “dám là một Đa-ni-ên”!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét