Ê-xê-chi-ên 37-39
Ba
chương Kinh Thánh hôm nay tiếp tục triển khai sứ điệp an ủi từ Đức Chúa Trời
cho con dân Ngài đang trong cảnh lưu đày. Mà còn gì an ủi hơn cho kẻ đang lưu
lạc xứ người cho bằng việc được trở về quê cha, đất tổ. Đúng không?
Vâng,
an ủi thì đúng là có an ủi thật. Nhưng, làm thế nào được? Vì “xương chúng tôi đã
khô, niềm hi vọng chúng tôi đã mất, chúng tôi bị diệt sạch” còn đâu
(37: 11)?
Chính
sự hiện thấy về thung lũng hài cốt khô được … hô biến “thành một đạo quân rất
lớn” của Ê-xê-chi-ên là câu trả lời cho thắc mắc đó của dân sự Chúa.
Dầu
hiện tại của họ là vô cùng ảm đạm, thân phận của dân tộc họ là vô cùng bi đát
nhưng hy vọng vẫn còn cho họ. Chính quyền năng siêu phàm của Đức Chúa Trời sẽ
gom nhóm họ, hồi sinh họ (37: 1-14) và hiệp họ lại thành một quốc gia như trong
thời vua Đa-vít (37: 15-28).
Chúa
xác quyết như thế, và thật sự thì lịch sử chứng minh là Chúa đã làm như thế.
Chúng
ta rút ra được điều gì từ 2 phần của chương 37 này?
Trước
hết, đó là giảng Lời Chúa cho “những hài cốt khô”. Giảng về điều gì? – Về những
lời hứa của Đức Chúa Trời. Đó là những lời hứa ban sự sống, những lời hứa thay
đổi tình trạng hiện tại của họ. Nói cách khác, đó là những lời giảng đem lại hy
vọng cho người nghe.
Nhưng
chỉ có LỜI không thôi thì chưa đủ. Để “xương khô” có thể sống lại thành người
thì ta cần phải mời gọi “Thần Linh sự sống” đến trên họ nữa. (Trong tiếng
Hê-bơ-rơ, từ ruach có thể được dịch
là gió, là hơi thở, mà cũng có thể dịch là thần linh. Căn cứ vào ngữ cảnh thì
nên dịch là Thần Linh, tức Linh của Đức Chúa Trời, tức là Linh ban sự sống).
Có
đối tượng nào mà bạn chăm sóc … đã ‘khô đét’ như những bộ hài cốt kia chưa? Tổ tế
bào của bạn, hội thánh của bạn đã khô đến cỡ ấy chưa? – Hãy áp dụng liệu pháp
Ê-xê-chi-ên ngay đi nhé. Song nhớ là phải cầu hỏi xem Chúa muốn mình giảng gì
cho họ như Ê-xê-chi-ên í, rồi thì hẵn “nói tiên tri như Ngài đã phán dặn”. Chúa
bảo nói gì thì cứ thế mà nói, Chúa bảo làm gì thì cứ thế mà làm – bất kể việc
đó có bình thường, có lô-gic, … hay không.
Cứ
đúng y khuôn như thế thì dù có khô, có ‘tắt thở’ lâu đến mấy chăng nữa, chúng
cũng phải “vùng dậy từ trong đám người chết” để tập hợp trong đội quân của Đức
Chúa Trời mà thôi. Tràn trề hy vọng chưa?
Còn
nữa, trong những ngày đến tình trạng chia rẽ phân tán, thù hận bất hòa sẽ dzĩnh
dziễn chấm dứt. Chính quyền năng của Đức Chúa Trời sẽ làm nên cuộc hòa giải,
tái thống nhất này. Ngày đó chỉ có một vương quốc, một dân tộc thánh, một trung
tâm thờ phượng thánh dưới sự chăn dắt của một vua, là Đầy Tớ thánh của Đức
Giê-hô-va mà thôi.
Bạn
có tìm thấy hy vọng cho hôn nhân của mình, cho sinh hoạt tâm linh của gia tộc
mình, cho tương lai của hội thánh và của dân tộc mình trong lời hứa “hai cây
gậy” này của Đức Chúa Trời không?
Đấy
là xong phần 1 của ngày hôm nay – phần tử sinh, tức là từ chết chuyển sang
sống. Giờ ta sang phần 2: sinh tử, nghĩa là đang sống chuyển sang … từ trần!
Hai
chương 38-39 là phần tiên tri có thể liệt vào nhóm khó hiểu nhất trong Kinh
Thánh đấy ạ. Vì lý do đó nên từ xưa đến nay đã có không biết bao nhiêu là suy
đoán, bình giải về ‘đồng chí … Gót’ (hay Gốc – BCG) và về thời điểm mà ‘đồng
chí’ í mang liên quân đến đất Israel để nộp mạng.
Kinh
Thánh chỉ cho biết rằng trận chiến đó sẽ xảy ra “trong những năm
sau rốt”
(38: 8); và Gót là vị thủ lĩnh thuộc đất Ma-got, nằm về “phương cực bắc” mà
thôi (38: 15). Vị vua này sẽ đứng đầu liên minh quân sự hùng mạnh bao gồm Rô-sơ
(Rosh), Mê-siếc, Tu-banh, Phe-rơ-sơ hay Ba-tư (I-ran), Cút (vùng thượng Ai-cập
ngày nay), Phút (Liby), Gô-me (thuộc Thổ Nhĩ Kỳ) và Bết Tô-ga-ma (Ac-mê-nia). (Hãy
xem lại Sáng Thế Ký 10 để thấy được nguồn gốc của những sắc dân này).
Chúng
ta thật sự không biết được là “những năm sau rốt” đã gần chúng ta chưa. Còn nếu
mà đã gần rồi thì rõ ràng là nằm ở “cực bắc” của Israel hiện tại không ai khác
hơn chính là Liên Bang Nga. Mà Nga thì vốn có quan hệ rất chi là tình thương
mến thương với khối Ả-rập, đặc biệt là với I-ran và Syria – hai quốc gia căm
thù Israel ra mặt.
Còn
nữa, quân Nga hiện đang tìm cách nuốt gọn miền Đông Ucraine, nhằm nối liền với
bán đảo Crưm mà họ đã thôn tính trước đó. Thêm vào đó, việc Israel phản ứng
quyết liệt với Mỹ và các cường quốc châu Âu về vụ ký thỏa thuận hạt nhân với
I-ran mới đây có thể sẽ khiến cho Israel bị các đồng minh phương Tây … nghỉ
chơi lắm à. Mà không còn được đồng minh bảo vệ thì đúng là “ở trong những nơi không có tường,
không then và không cửa”
rồi còn gì (38: 11).
Và
như thế thì phải chăng, con đường chuyển quân của “vua Gót” hướng về xứ Thánh
Israel sắp được khai thông?
Một
liên quân rất chi là hùng hậu, và cũng rất chi là hùng hổ. Đúng là “như một đám mây che
phủ đất”
(38: 16). Thế nhưng, không phải anh í (vua Gót) tự phát động chiến tranh đâu
nha. Chúa đấy. Chúa truyền lịnh cho anh í nam tiến, Chúa bổ nhiệm anh í làm
tổng chỉ huy, Chúa khiến anh í đến Trung Đông để phó thân mình làm tiệc đãi
chim trời, thú đồng cách miễn phí dzậy đóa.
Mà
răng Chúa làm rứa? – “để các dân tộc nhìn biết Ta khi Ta
dùng ngươi để bày tỏ sự thánh khiết của Ta trước mắt chúng”
(38: 16)
Điều
an ủi dành cho dân sự Chúa qua sứ điệp tiên tri này là gì? - Ấy là Chúa sẽ làm
bại mưu của kẻ ác đối cùng họ; Chúa sẽ tiếp tục bảo vệ họ cách siêu nhiên trước
bất kỳ một sự tấn công nào của kẻ thù. Hãy vững lòng tin cậy nơi Chúa luôn luôn
và hãy nhớ đến Jerusalem, nhớ đến dân tộc Do Thái, tức Israel – tuyển dân của
Chúa – trong lời cầu nguyện mỗi ngày của anh chị em.
Hãy cầu hòa bình cho Giê-ru-sa-lem,
Nguyện những người yêu mến ngươi được
thịnh vượng (Thánh Thi 122: 6)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét