Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

BA BẬN CHƯA XONG

Công Vụ 24-26 
Ba bận ở đây là ba lần Phao-lô phải hầu tòa nhưng rồi rốt cuộc ông vẫn phải về La-mã, vì xử mãi chả xong. Thật ra là vì áp lực chính trị nên những kẻ cầm quyền không chịu xét xử vụ này chớ không phải là họ không thể. Và thế là người của Chúa phải bị cảnh … “lưu kho” tại Sê-sa-rê đến hơn 2 năm.
Hơn 2 năm ngồi tù vô cớ đối với một diễn giả thường xuyên đi lại như Phao-lô, đúng là đau … hết chỗ nói. Đức Chúa Trời ở đâu mà lại để đầy tớ Chúa phải bị trói chân, trói tay lâu như thế cơ chứ? Thì Chúa ở ngay đó chớ đâu. Có khi nào Chúa bỏ bác í một mình đâu. Chúa chẳng hứa như thế còn gì (Hêb. 13:5b).
Ngày hôm qua, chúng ta đã nói đến việc Chúa đem Phao-lô vào tù là để ông “săn cá mập”. Vì chỉ có tại chốn công đường thì người của Chúa mới có cơ hội tiếp cận với thành phần quan chức để rao giảng về Phúc Âm cho họ mà thôi. Đó là “phương cách giảng Tin Lành cho những cán bộ cao cấp” mà Đức Chúa Trời thiết kế riêng cho Phao-lô đấy. Chúa đã báo trước cho bác í … “từ thuở bơ vơ mới về” cơ (9: 16).
Trong phần Kinh Thánh hôm nay, có 4 nhân vật cộm cán được chọn để nghe Phao-lô công khai rao giảng Tin Lành. Đó là tổng trấn Phê-lít, tổng trấn Phê-tu và vợ chồng vua Hê-rốt Acripa. Hẵn nhiên, khán thính giả của những ‘buổi nhóm’ này thì đông … dã man luôn, nhưng vì sự có mặt của mấy đại nhân kia nên họ không được quyền lên hình mà thôi. He he.
Hôm nay, chúng ta sẽ dành trọn thì giờ để ngâm kíu xì-tai bài giảng Phúc Âm của Phao-lô.
Cũng như lúc “giảng” cho những lãnh đạo tôn giáo trong chương 22, hôm nay, khi giảng cho tổng trấn Phê-tu và vua Hê-rốt Acripa, Phao-lô đã sử dụng rất chi là nhuần nhuyễn phương cách “Lời Chứng Cá Nhân” hay “Nhật Ký Đời Tôi” của chính mình.
Đầu tiên, bác í đề cập đến “tình trạng bản thân” trước khi tin thờ Chúa Giê-xu (26: 4-11). Tiếp theo, bác í trình bày lý do hay duyên cớ nào khiến mình tin nhận Chúa Giê-xu (26: 12-18). Cuối cùng, bác í mí giới thiệu “tình trạng bản thân” sau khi tin nhận Chúa Giê-xu (26: 19-23).
Nghe này, phần đông người ta luôn thích … hóng hớt chuyện của người khác, nhất là người châu Á. Trong khi đó, mỗi người đều có một câu chuyện về cuộc đời của mình. Có những câu chuyện đem đến sự hủy diệt, sự bế tắc, nhưng cũng có những câu chuyện đem đến sự biến đổi. Một cuộc đời đã gặp được Chúa Giê-xu là loại câu chuyện đem đến sự biến đổi như thế – một sự biến đổi toàn diện!
Hãy sử dụng câu chuyện cuộc đời của bạn – một cuộc đời được thay đổi bởi Chúa Giê-xu – để chạm đến nhiều cuộc đời khác. Nói cách khác, hãy cho Chúa mượn câu chuyện cuộc đời của bạn để Ngài có thể bước vào cuộc đời của một người khác. Người khác ấy có thể là người thân của bạn, bạn hữu hay đồng nghiệp của bạn và thậm chí người khác ấy có thể là kẻ đang tìm cách ngăn trở, chống đối, hay bắt bớ bạn như Phao-lô đã từng.
Khi có dịp tiện, hãy … ‘nhỡ mồm’ thố lộ “Nhật Ký Đời Ta” cho người khác biết. Rằng thì là … trước kia mình là người như thế nào, thái độ đối với Đạo Chúa ra làm sao. Tùy theo đối tượng người nghe (nghiện, nợ nần, bệnh tật, hôn nhân tan vỡ, buồn khổ, …) thì ta sẽ chọn những chi tiết nào cho phù hợp mà thôi, chớ không phải “khai” ra tất tần tật.
Chẳng hạn, vì những người đang nghe Phao-lô “giảng” là những kẻ đang bắt bớ, bách hại Đạo Chúa nên ông chỉ đề cập đến những “chiến tích” đầy máu me ngày trước của mình. Điều này sẽ khiến cho những người nghe Phao-lô dễ dàng nhận thấy rằng hiện tại của họ bàng bạc trong quá khứ của ông. Rằng họ đang làm đúng những gì mà Phao-lô đã từng.
Đến đây, trong trí người nghe sẽ xuất hiện câu hỏi: Tại sao một người đã từng như thế, chống phá Đạo Chúa như thế giờ lại đi tin vào Đạo đó, lại còn đi “quảng bá” cho Đạo đó?
Thế là bác í sẽ … nhân tiện trả lời “vì sao tôi tin”. Đơn giản rứa đó.
Thật ra, chuyện “dzì sao ngươi tin” không phải là điều người ta muốn nghe đâu. Điều mà người ta quan tâm là “rồi sau đó thì sao?” hay “chuyện gì xảy ra sau khi nhà ngươi tin Chúa?” Đây mới thật sự là phần chính yếu của một “Lời Chứng Cá Nhân”.
Bạn được thay đổi ra sao (được lành bệnh, hết buồn khổ, hết nghiện ngập, chí thú làm ăn, vợ chồng hạnh phúc, …) sau khi tin nhận Chúa mới là điều chính yếu đem lại sự đụng chạm và thuyết phục được người nghe.
Hãy dành thì giờ VIẾT ra giấy Câu Chuyện Cuộc Đời hay Lời Chứng Cá Nhân của bạn, cách đầy đủ theo bố cục gồm 3 phần như thế. Nếu cần, hãy nhờ ai đó có khả năng, chỉnh sửa câu văn và ngữ pháp cho gãy gọn, khúc chiết. Sau đó, hãy cố gắng đọc đi đọc lại, càng thuộc lòng càng tốt. Và rồi xin Chúa cho có cơ hội, cùng sự can đảm để xướng lên giai điệu “Nhật Ký Đời Tôi” của mình cho những người được Chúa chọn cùng nghe.
Điều cuối cùng cần ghi nhớ khi học theo gương chứng đạo của Phao-lô là không bao giờ được bỏ qua phần kêu gọi tin nhận Chúa. Tin hay không là chuyện của người ta, nhưng với tư cách là một người rao giảng Phúc Âm thì chúng ta phải luôn mời gọi người nghe tiếp nhận Đức Giê-xu làm Cứu Chúa (26: 27-29). Thậm chí, mời gọi kể cả khi chưa “giảng” xong!
Hãy mạnh dạn mời gọi người ta “ăn năn, quay về Đức Chúa Trời và làm công việc xứng hợp với sự ăn năn” (26: 20). Câu chuyện cuộc đời của bạn có thể “mở mắt họ, dìu dắt họ từ tối tăm quay về ánh sáng, từ quyền lực của Sa-tan trở lại với Đức Chúa Trời, và nhờ tin Chúa họ được tha tội và hưởng phần cơ nghiệp với các thánh đồ” đấy (26: 18).
Bạn có sẵn lòng theo gương đại sứ đồ Phao-lô, dùng câu chuyện cuộc đời mình để ban phước cho những người chưa biết Chúa ở xung quanh không?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét