Thứ Hai, 30 tháng 11, 2015

CHÚA CỨU THẾ, ĐẦU CỦA HỘI THÁNH

Colose 1-4
Giống như các thơ Epheso và Philip, thơ Colose cũng được Phao-lô viết từ chốn lao tù. Nếu thơ Epheso mô tả hình ảnh “hội thánh của Chúa Cứu Thế”, thì thơ Colose khắc họa chân dung “Chúa Cứu Thế của hội thánh”. Thơ Epheso tập chú nơi Thân, còn thơ Colose lại tập chú vào Đầu.
Thơ Epheso tập chú nơi Thân vì cớ mối quan hệ giữa các chi thể trong thân, tức giữa các thành viên trong Hội Thánh, đang gặp phải trục trặc. Thế thì, một khi mà tác giả nhấn mạnh đến vai trò của Đầu, vị trí của Đầu, thì chắc chắn là bà con cô bác ở Colose đã có chuyện gì đó không ổn trong mối quan hệ với Đầu, tức với Chúa Cứu Thế Giê-xu rồi.
Theo như những gì bác Pôl đã viết trong thơ, thì rõ ràng là tại thành phố Colose đã có ‘một bộ phận không nhỏ’ những ‘chiên da’, những ‘học giả’ đang giở trò xuyên tạc, dạy dỗ lệch lạc về chính nhân thân cũng như công việc của Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Vâng, bà con tín hữu ở Colose đang bị tà giáo dụ dỗ, lôi kéo. Họ bị lừa gạt bởi những lời thuyết phục lôi cuốn (2: 4), bằng triết học và lời giả dối rỗng tuếch theo truyền thống của loài người, nguyên tắc của thế gian, chứ không theo Chúa Cứu Thế (2: 8). Họ bị cám dỗ để vâng giữ những quy luật và giáo huấn của loài người” (2:22), là những điều mà thoạt trông thì “có vẻ khôn ngoan vì thờ lạy theo quy tắc con người tự đặt ra, với sự khiêm nhường và khắc khổ thân thể, nhưng không có giá trị gì để kiềm chế đam mê xác thịt”  (2: 23).
Cần nhớ là mọi tà giáo đều “từ giữa chúng ta mà ra” (1 Giăng 2: 19), nên chúng đều có tin thờ Chúa Giê-xu cả đấy. Có điều Chúa Giê-xu của các tà giáo là một Chúa Giê-xu trong hình thức tranh biếm họa mà thôi.
Mà biếm họa là răng? - Là vẽ lại CHÂN DUNG của một người nào đó theo phương diện hài hước, thổi phồng hoặc bóp méo nhưng vẫn giữ được những nét đặc trưng dễ nhận diện nhất của người đó.
Thế thì chân dung của Chúa Giê-xu đã được đám tà giáo tại Colose bóp méo ri nì: Đức Giê-xu chỉ là Con thôi nha. Ngài không phải là Đức Chúa Trời đâu; Đức Giê-xu chỉ là tạo vật, “được sinh ra” chớ không phải là Đấng Tạo hóa gì ráo trọi; Đức Giê-xu không thật sự có thân xác con người giống như chúng ta, nên việc Ngài chết trên thập giá rồi sống lại từ trong cõi chết thì không thể nào hiểu theo nghĩa đen được; vv và vv …
Chuyện từ hồi thế kỷ thứ 1, mà sao nghe quen quá hén. Y chang như lập luận của quân ông Cọp (Corb) – là những Chứng Nhân Giê-hô-va, người nước ngoài nhưng nói tiếng Việt như gió – tại xứ Cọ này mấy năm qua hoặc như của mấy anh giai ‘Tân Chứng Nhân’ ở Việt Nam, một dạo rầm rộ đăng phây thuyết giảng hơn một năm về trước. Thật như Kinh Thánh đã nói: Nếu có điều gì mà người ta nói: ‘Hãy xem, cái nầy mới!’ thì thật ra điều ấy đã có trong các thời đại trước chúng ta rồi (Giáo Huấn 1: 10)
Nhưng tại sao những kẻ vốn “từ giữa chúng ta” lại có cái nhìn méo mó, lệch lạc, sai trật về Đức Chúa Giê-xu đến vậy? – Ấy là vì chúng đã “dứt liên lạc với Đầu” (2: 19)!
Mà đã không còn dính liền với Đầu, tức là với Chúa Giê-xu thì chẳng phải là đã … ngủm củ tỏi rồi sao. Chết từ đời tám hoánh nào rồi mà cứ tưởng mình còn đang sống. Thế mới đau.
Mà mấy đám tà đạo chuyên vẽ tranh biếm họa Chúa Giê-xu là nhằm mục đích gì ấy nhỉ? – Nhằm phá đổ đức tin của những người tin thờ Chúa; nhằm dụ dỗ người tin … “dứt liên lạc với Đầu” như chúng chớ chi.
Vậy thì đâu là giải pháp của bác Pôl đối với đám chuyên vẽ bậy này? – Bác í không rỗi hơi đi cãi tay đôi với chúng. Bác í chỉ dành thì giờ giải bày cho bà con tín hữu một cách đầy đủ, chân thật rằng Chúa Cứu Thế Giê-xu là ai, những công việc mà Ngài đã làm là gì (1: 13-22).
Theo đó, Chúa Cứu Thế “là hiện thân của Đức Chúa Trời vô hình” (1: 13), là Đấng Tạo hóa (1: 16), “là Đầu của thân thể, tức là Hội Thánh”, “là trưởng nam của những người sống lại từ cõi chết” (1: 18). Chính “sự chết thân xác” của Ngài trên thập giá đã đem lại sự hòa giải giữa con người chúng ta với Đức Chúa Trời (1: 20, 22).
Để giúp cho nhân viên của mình nhanh chóng phân biệt đâu là tiền giả, các ngân hàng luôn tạo điều kiện để họ thường xuyên tiếp xúc với tiền thật. Cứ như thế thì đến lúc chạm đến tiền giả là tay của họ có thể “cảm biết” ngay. Đấy là cách của Phao-lô giúp người ta nhận diện và chống tà giáo, chống lại những sự dạy dỗ sai trật đấy ạ.
Nếu một người tin thờ Chúa được dạy dỗ những giáo lý nền tảng một cách đầy đủ, theo đúng như Kinh Thánh thì khi gặp phải tà giáo hay những sự dạy dỗ sai trật về Chúa, kiểu gì người ấy cũng nhận ra được. Thậm chí, người ấy có thể không chỉ ra được chỗ nào đúng, chỗ nào sai nhưng vẫn có thể cảm nhận được hay ngờ ngợ trong lòng rằng có gì đó không ổn.
Mục đích của Phao-lô trong thơ tín này là chỉ ra rằng Chúa Cứu Thế là trước hết muôn vật và là trên hết mọi sự. “Chúa Cứu Thế là tất cả và trong tất cả” (3:11). Ngài là Đầu của Thân Thể, tức Hội Thánh. Do đó, chỉ có dính liền với Đầu, tức là kết nối với Chúa Cứu Thế thông qua đức tin, thì người ta mới có thể nhận được sự sống đời đời. Và cũng chỉ có duy trì sự kết nối với Ngài thì người tin thờ Chúa mới có được quyền năng để sống một đời tin kính, đời sống cơ-đốc đích thật.
Mà đời sống cơ-đốc đích thật là răng? – Là luôn yêu Trời hơn yêu Đời (3:1-4); là … ngàn thu vĩnh biệt với tình dục bất khiết (3:5-8); là sống chân thật giữa Đời (3:9-15), là yêu người – đồng đạo, bạn đời, con cái, bố mẹ, chủ tớ – bằng tình Trời (3:16 – 4:1), là duy trì mối quan hệ với Trời qua sự cầu nguyện (4:2-4) và không quên nắm lấy cơ hội để rao báo Phúc Âm (4:5-6).
Trước khi chia tay, xin vắn tắt vài lời đối với câu “Đức Con là hiện thân của Đức Chúa Trời vô hình, là trưởng nam trên tất cả vạn vật” hay “là Đấng sinh ra trước tất cả mọi loài thọ tạo” (1:15). Vì câu Kinh Thánh này có từ SINH RA nên những người theo Chứng Nhân Giê-hô-va, cả phiên bản cũ lẫn mới, đều dựa vào đấy để cho rằng, Chúa Giê-xu chỉ là vật thọ tạo chớ không phải và không thể là Đức Chúa Trời được.
Thật ra, thì chỉ cần so sánh với từ “sinh ra” hay “trưởng nam” ở ngay trong câu 18 thôi thì ta cũng hiểu là Phao-lô đang nói về vị thế đứng hàng đầu của Chúa Giê-xu trong mọi sự chớ không phải là chuyện sinh đẻ hay được tạo dựng gì ở đây cả. Còn nữa, câu 16 cho thấy rằng Đức Chúa Con chính là Đấng Tạo hóa. Hóa ra, Chúa Giê-xu vừa là tạo vật lại vừa có thể là Đấng Tạo hóa à?
Cần chi phải giải nghĩa nguyên văn Hy Lạp hay sử dụng Phúc Âm Giăng để chứng minh chuyện này, đúng không?
Ai không công nhận Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời thì xin cứ việc. Riêng chúng ta,“đã tiếp nhận Đấng Christ Jêsus là Chúa thể nào thì hãy bước đi trong Ngài thể ấy; hãy đâm rễ, lập nền trong Ngài; hãy mạnh mẽ trong đức tin như anh em đã được dạy dỗ, và càng gia tăng trong sự cảm tạ.  (2: 6-7)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét