1 Corinhto 15-16
Có hai ‘chiện’ cuối cùng tại hội thánh Cô-rinh-tô
đã … ‘hút hồn’ Phao-lô trước lúc chấm dứt bức ‘da-meo’ thứ nhất. Đó là tình
trạng không tin có sự sống lại về phần xác và chuyện cứu trợ cho các thánh đồ
tại Jerusalem. Chương 15, Phao-lô dành riêng để luận về sự sống lại, còn trong
chương cuối cùng, ông dành để nói lời tạm biệt: Gút-bai! (good bye)
Phao-lô đã xâu chuỗi những hậu quả sẽ xảy ra theo
hiệu ứng đô-mi-nô, nếu như xác thân này của ta sau khi chết sẽ chẳng được phục
sinh:
Nếu Đấng Christ, tức Chúa Cứu Thế, về phần xác, đã
không sống lại từ kẻ chết thì những bài giảng về Ngài chẳng còn ý nghĩa gì hết
‘gáo’; đức tin của quý dzị sẽ thành ra đứt … bóng; quí dzị vẫn còn … ‘nguyên
con’ trong tội lỗi của mình; rồi những người tin thờ Chúa sẽ qua đời trong
‘tiệt dzọng’ và chính quí dzị sẽ là những người đáng thương hơn hết vì cớ …
‘quả’ lừa quá mạng mà mình đã bị dính có tên gọi là đức tin!
Rồi cũng chỉ cần một cú bẻ lái mềm như lụa là bác
Pôl đã … dựng lại được từng con cờ đô-mi-nô đã đổ kia với thực chứng hùng hồn
rằng, “thật sự thì Đấng Christ đã từ cõi chết sống lại”. Thêm vào đó là ‘những
bằng chứng không thể chối cãi’ từ trật tự sự sống lại (15: 20-28), đến những
ngoại chứng của việc hầu việc Chúa … ‘chết bỏ’ của chính ông, cũng như của bao
nhiêu tôi con Chúa khác khắp mọi nơi (15: 30-32). Và thậm chí, theo Phao-lô, kể
cả người ngoại cũng còn tin vào sự sống lại của người chết ở ngày sau nữa cơ mà
(15: 29).
“Hãy ăn, hãy uống đi, vì
ngày mai chúng ta sẽ chết!” (15 : 32) nghe
quen quá, đúng hôn? Phiên bản hiện đại của nó là “yêu nhau đi đời đâu có nghĩa
chi” (Besame Mucho – Yêu Nhau Đi) mà Lynda Trang Đài từng rú réo đấy. Đó cũng
chính là chân dung của nhân loại ngày nay. Một cuộc đời chỉ thuần có vật chất,
vật vã hay quay cuồng, tranh giành hay phấn đấu, chỉ để cung phụng cho một mục
tiêu duy nhất: ăn và uống! Một cuộc đời vô vọng và vô nghĩa dường bao.
Nhưng thật sự thì chết không phải là hết; “Nhưng
thật sự thì Đấng Christ đã từ cõi chết sống lại”. Thật sự thì không chỉ có
đời này mà còn có đời sau nữa. Ngay cả những ông to, bà lớn luôn to mồm vỗ ngực
ta đây là vô thần chánh hiệu con nai vàng cũng tin sái cổ rằng
chết không phải là hết. Đúng y bon như bác Pôl đã viện dẫn rằng, người ngoại
cũng tin có đời sau cơ mà (nên họ đã mần ‘phép’ rửa cho mấy anh chết … chưa kịp
rửa!)
Vì tin có đời sau, vì tin còn có sự sống lại của
xác thân này ở đời sau nên lối sống của người theo Chúa luôn có được một “cơ
chế đạo đức giám sát hữu hiệu”. Vì tin có đời sau, mà thật sự là có đời sau,
nên người theo Chúa không bao giờ dành toàn bộ nguồn lực (sức lực, tài lực, vật
lực) mà mình có (thật ra thì cũng chẳng bởi tự mình mà có) chỉ để đạt được
những gì thuộc về cõi tạm này mà thôi. Và cũng vì tin có đời sau nên dù có
trong cảnh ngộ nào hay đối diện với bất kỳ thách thức nào đi nữa thì cuộc đời
của người có Chúa vẫn luôn tràn đầy hy vọng và luôn thật sự có ý nghĩa.
Chính niềm tin vào sự sống lại của Đức Chúa Giê-xu
Christ là nền tảng đức tin căn bản của Đạo Chúa, tức Cơ-đốc giáo đấy, hỡi anh
chị em. Và đó cũng là lý do mà Phao-lô đã lớn tiếng cảnh báo đối với tín hữu
còn bán tín bán nghi về lẽ đạo này rằng, “Đừng để bị mắc lừa: ‘Bạn bè
xấu làm hư tính nết tốt’.Hãy giác ngộ mà sống ngay lành, và đừng phạm tội nữa,
vì có một số người sống như không biết gì về Đức Chúa Trời. Tôi nói thế để anh
chị em cảm thấy xấu hổ.” (15: 33-34)
Trong chương 15 này, sứ đồ Phao-lô cũng mô tả thân
thể phục sinh mà Chúa sắm sẵn cho chúng ta trong tương lai, và đó mới thật sự
là một bo-đì (body) … chuẩn không cần chỉnh, một bo-đì đáng để đợi trông! Này
nhé:
Đó sẽ là một bo-đì bất tử (15: 42), không có chuyện
‘xếp ly’, ‘xuống cấp’ hay ‘xuống sắc’ do tuổi tác. Cứ tươi xanh mãi rứa đo. Đó
sẽ là một thân thể vinh hiển và cường tráng (15: 43), đẹp muôn đời và mạnh như
… trời. Đó sẽ là một hình thể thuộc linh (15: 44), không bị giới hạn bởi thịt
và huyết, hay bởi thời gian hoặc không gian. Đó là một thân thể mà cả sự chết
lẫn tội lỗi đều bất lực, không còn mần ăn hay chấm mút gì được nữa (15: 54-57).
Và ‘đỉnh của đỉnh’ là chỉ cần “trong tích tắc, trong chớp mắt”, không cần phải
chờ đợi hay chỉnh sửa gì ‘gáo’ là bạn có thể ‘phít’ (fit) với cái bo-đì đó ngay
– vừa y luôn nha. Sướng chưa?
Điều này đem lại hy vọng và sự an ủi vô cùng lớn
lao – trước hết – cho những người già yếu, tật nguyền đấy. Hãy chia sẻ lời hứa
này của Chúa về sự sống lại của thân thể cho những người thân quen của bạn đang
ở trong hoàn cảnh như thế nhá.
“Vậy thưa anh chị em yêu
dấu của tôi, hãy vững vàng, đừng rúng động, hãy làm
công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết
rằng công khó của anh chị em trong Chúa không vô ích đâu” (15: 58)
Cũng không khác chi những Cơ-đốc nhân tại
Cô-rinh-tô trong thế kỷ thứ I, chúng ta hiện đang sống trong một thế giới đầy
áp lực, cám dỗ và trong những trận chiến triền miên về phương diện thuộc linh
cũng như về phương diện đạo đức. Thế nhưng, bạn và tôi lại đang sở hữu trong
tay tất cả những gì cần thiết để chiến thắng. Chúng ta thừa hưởng uy quyền
thuộc linh và quyền năng siêu nhiên của Đức Chúa Trời và những điều đó thật sự
là … “quá mức cần thiết” để khiến chúng ta trở nên người “siêu … chiến thắng”
trên Sa-tan và trên mọi tham dục của xác thịt chúng ta.
Nói một cách đầy hình ảnh … công nghệ thông tin là
ri: Cấu hình hay phần cứng của chúng ta không chỉ đơn thuần là được nâng cấp mà
là đã được thay mới hoàn toàn, ở mức cực đỉnh, kể từ khi ta quyết định giao
toàn bộ ‘chiếc máy’ cũ mèm này của mình cho Đức Chúa Giê-xu – tức là tiếp nhận
Ngài làm Cứu Chúa cuộc đời mình. Trong cấu hình mới ma-đe-in Thiên Đàng đã tích
hợp tất cả mọi chức năng cũng như cài đặt mọi phần mềm cần thiết để ta có thể
‘lướt’ … world (thế giới, thế gian hay … đời) cách an toàn rồi.
Vấn đề còn lại, bạn đã kích hoạt những chức năng
hay những phần mềm, nhất là phần mềm ‘diệt vi-rút’ đa hệ đó chưa? Đơn giản rứa
thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét